Chàng Hắc Vô Thường Của Tôi

Chàng Hắc Vô Thường Của Tôi - Chương 4: Cô và tên quỷ kia kết hôn rồi à?



Edit: Nhím Envy

Đêm hôm ấy.

Ngón tay thon dài của Bách Lý Nam chạy dài trên người tôi. Đầu ngón tay hắn rất lạnh lẽo, khiến cho cảm quan (cảm giác + giác quan) đều tập trung tại một điểm. Loại cảm giác đó tôi chưa thử nghiệm qua bao giờ. Xa lạ, thật xa lạ...

Sau đó, tôi run rẩy. Mà hắn, lại cứ như không biết thỏa mãn, điên cuồng ham muốn. Thân thể trống rỗng khiến tôi nặng nề đi vào giấc ngủ, trước khi nhắm mắt, tôi nghe thấy người đàn ông bên cạnh phát ra một tiếng cười khẽ...

Ngày hôm sau, tôi tỉnh dậy trong ngôi nhà của chính mình. Vừa mở mắt, tôi đã lập tức kiểm tra quần áo của mình. Cũng may, trên người tôi vẫn một thân quần áo đơn giản như lúc mới ở trường về, một áo T-shirt màu trắng và quần jean màu xanh da trời.

Nỗi lo lắng được tôi đặt ra sau đầu. Bỏ quên cơ thể đau nhức rất chân thực, tôi lập tức đứng dậy vào phòng tắm, muốn đem thứ dinh dính giữa hai chân tẩy đi.

Nhưng trong phòng tắm, trước mặt gương chiếu rọi, tôi lại một lần nữa cảm nhận rõ sự khiếp sợ. Bởi vì, trong mặt gương kia, toàn thân tôi không những trải rộng những vết xanh đỏ kỳ quái, ngay cả trên mặt cũng hiện lên những nốt đỏ ửng...

Không! Cái này không chừng chính là ảo ảnh! Tôi tự nói với chính mình như vậy. Cho nên tôi lập tức khoác quần áo lên người, từ phòng tắm chui vào trong chăn.

Nhưng thời điểm vừa nằm xuống, tôi thấy được bên đầu giường mình đặt một thứ màu đỏ, đó chính là tờ giấy chứng nhận kết hôn kia. Vừa mở ra, phía trên không những có hình của tôi, mà còn có...

Một tuấn nhan đẹp trai mà xa lạ, nhưng lại làm cho tôi không khỏi cảm thấy quen thuộc. Nhìn kỹ xuống, đây không phải tên quỷ Hắc vô thường xuất hiện trong giấc mộng tối hôm qua của tôi sao? Đem một thân hắc bào và dung trang (trang phục để dịch dung, kiểu như phấn son để trang điểm ý) rút đi, mặt mũi hai người trực tiếp chồng lên nhau! Tôi lập tức xác định người trên giấy chứng nhận kết hôn kia chính là tên quỷ Hắc vô thường đó, không dám hai lời liền nhét tờ giấy kia vào gầm giường, sau đó cuống quít đem hành lý còn chưa kịp dọn dẹp, chạy thẳng tới trạm xe!

Trước khi xảy ra tất cả mọi chuyện, tôi có thể tự nói với mình đó chỉ giấc mộng. Nhưng sáng nay lại xuất hiện tờ giấy chứng nhận kết hôn bên cạnh giường, làm cho đầu óc tôi tê dại. Tôi cảm thấy được, tôi không sống nổi ở Hòe Thành được nữa.

Tôi phải rời khỏi nơi này, chạy đi thật ra có thể tránh thoát tất cả. Rời Hòe Thành, tôi không thông báo với bất kì kẻ nào. Cho đến khi xe lửa chạy tới An Thành, trái tim của tôi mới nhẹ nhàng đôi chút, cuối cùng thì vẫn về lại chỗ cũ.

An Thành là nơi tôi học Đại học. Đối với thành phố này tôi cũng không xa lạ, từ trên xe xuống, tôi liền chạy thẳng tới trường học.

Bây giờ là nghỉ hè, học sinh ở lại trường cực ít. Phần lớn kí túc xá đều trống không. Dì Quản túc (quản lí kí túc xá -.-) cũng là người Hòe Thành. Hôm tựu trường nghe nói tôi cũng là người Hòe Thành, dì ấy cũng nói chuyện với tôi mấy câu. Nhiều lần va chạm, chúng tôi cũng gọi như là có giao tình.

Nhìn thấy tôi xuất hiện, dì quản túc trái lại rất bất ngờ.

“Dì, nhà con tạm thời có chút biến cố, bây giờ không về được! Dì có thể cho con ở lại nơi này vài ngày được không?” Nghỉ hè năm nay, bởi vì tôi có chút vấn đề, nên đã ở lại đây một đoạn thời gian rất dài. Tôi vốn định thừa dịp còn mấy ngày nghỉ hè, về một chút để thăm người nhà. Nhưng bây giờ cái nhà kia tôi không thể trở về được.

Đến ngày tựu trường, đại khái là còn chừng mười ngày nữa. Chỉ cần qua gần mười ngày nữa là bắt đầu đi học lại. Đến lúc đó, tôi có thể thuận nước đẩy thuyền mà ở lại.

“Cái này không thể được! Đây là quy định của trường học, lần trước con có thể ở lại trường mà không nói với ai, nhưng bây giờ thì không dễ làm được.”

“Dì, con cũng không tìm được chỗ ở. Huống chi, con chỉ là ột cô gái, ở bên ngoài cũng không an toàn.”

Quả là lí lẽ thuyết phục, dì quản túc cuối cùng vẫn nể tình đồng hương mà cho tôi ở lại.

“Dì, tầng lầu của chúng ta có người ở không?” Trước khi lên lầu, tôi lại hỏi.



“Có! Đang ở phòng sát vách với con, một người tên là Long Tiểu Cơ, cô bé đã ở lại trường lâu rồi! Nếu buổi tối con sợ ngủ một mình, có thể tìm đến cô bé!”

Mèo con gà con?* Vừa mèo, vừa gà? Mặc dù cảm thấy cái tên này có chút không giống một người bình thường nên có, nhưng tôi vẫn nhặt hành lý của mình lên, nói cảm ơn với quản túc:

“Cảm ơn dì!”

* Mèo con gà con: Māo xiǎo jī

Long Tiểu Cơ: lóng xiǎoxué jīxiè

- Hai từ này đồng âm nên Cao cẩn Niên nghe nhầm.

Tôi là một cô gái, trong một đêm nằm mơ xảy ra những chuyện y như thật, trong đầu vẫn hoàn hoảng hốt. Sống ở nơi quen thuộc, chính là hi vọng có thể tựa sát vào nhau mà sưởi ấm. Chỉ là, dù trong lòng tôi đầy hi vọng, một đường chạy như điên đến phòng kí túc của Long Tiểu Cơ mà dì quản túc nói cho tôi biết, lúc này, tôi mới phát hiện ý nghĩ của mình điên rồ đến cỡ nào.

Lúc này, vùi đầu ở trên giường, hai chân tréo nguẩy, một đầu tóc màu xanh lam nhuộm dày trông như thiếu nữ Đầu Tóc Xù Dài (đại khái là giống con ma nữ trong phim kinh dị), khiến cho tôi cảm thấy như đang gặp quỷ sống.

Gần như trong nháy mắt, tôi liền bỏ qua ý tưởng muốn cùng cô gái này tựa sát vào nhau sưởi ấm, cầm hành lý của mình liền tính toán xoay người rời đi.

Nhưng vừa đi được mấy bước, cô gái kia liền hô tên của tôi:

“Cao Cẩn Niên?”

“Làm sao cô biết tên của tôi?”

Một khắc kia, tôi dừng bước, sợ hãi xoay người. Mà Tóc Xù Dài này, đã từ trên giường đứng dậy, một bộ dáng vừa chảnh vừa khốc, nói:

“Tôi đương nhiên biết tên của cô. Tôi còn biết, cô sinh năm nào, cùng với việc gần đây cô bị Quỷ Hồn quấn lấy.”

Đầu Tóc Xù Dài sắp đi đến mặt tôi, chợt tháo khăn lụa sáng nay ra cửa tôi vội vàng quấn lên cổ...

“Âm khí! Âm khí rất nặng!”

Khi khăn lụa trong nháy mắt bị tháo ra, Đầu Tóc Xù Dài liền híp đôi mắt trang điểm sặc sỡ về phía những vết đỏ trải rộng trên cổ tôi, tôi vội vàng:

“Trên người tôi thực sự có âm khí?”

Mặc dù, tôi với tạo hình của Đầu Tóc Xù Dài không có nửa điểm hảo cảm, nhưng thời điểm cô gái này chỉ vào cổ tôi nói ra những lời này, tôi đối với cô ấy không khỏi nảy sinh sự lệ thuộc. Ai bảo vào giờ phút này tôi bị quỷ quấn thân, không thể nói với người khác?”

“Đúng vậy, âm khí này đã thấm vào đến trong máu của cô. Chẳng lẽ cô và con quỷ kia kết hôn rồi à?”

Đọc đầy đủ truyện chữ Chàng Hắc Vô Thường Của Tôi, truyện full Chàng Hắc Vô Thường Của Tôi thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Chàng Hắc Vô Thường Của Tôi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.