- Tuấn, sao cậu lại ở đây?! - Kim vỗ vai tôi, cô ấy đang nháo nhác đi tìm gì đó.
- Thì tới dự party! - tôi trả lời vẻ điềm nhiên - cậu tìm Hương à?! Cô ấy đang bét nhè ở kia kìa, mau ra can đi!! Tên Phương đó không tốt đẹp gì đâu!
- Nhưng người Hương muốn không phải tớ.. - Kim cúi mặt - đã hơn tuần nay lúc nào cô ấy cũng đi chung với Phương..
- Cậu như bị " đá " ấy nhỉ?! - tôi cười, mặt Kim đỏ bừng cả lên.
- Vô duyên!! - cô ấy đấm lưng tôi thùm thụp - cậu còn chưa nhận thức được chuyện gì à?!
- Gì là gì?!! - tôi nhún vai.
- Thế sao cậu từ chối Hương?!
- Tớ đã nói rồi!! - Tôi nhing thẳng mặt cô ấy - tớ không muốn bị lừa!
- Bị lừa?! Ai lừa?!! - Kim hỏi dồn - Hương thật lòng thích cậu, đến cả phòng của cô ấy cũng treo đầy ảnh cậu, nhật ký thì lúc nào cũng viết về cậu ( nhật ký viết gì mà cũng být sao ta?!!), đến cả ý nghĩ của cô ấy cũng không thoát được nghĩ về cậu..
- Đến vậy sao?! - tôi cười khẩy, vụ lừa này quy mô đấy nhỉ?!
- Thì đúng mà!! - Kim thấy tôi không tin càng cố gắng.
- Nhưng Phương đã nói với tớ cả rồi, cậu không cần trêu tớ nữa đâu! - tôi nói thẳng.
- Phương?! Cậu ta nói gì?! - Kim hét ầm lên, át luôn tiếng nhạc xập xình.
Tôi im lặng nhìn qua..
Hương vẫn đang uống, thân hình mảnh dẻ như không trụ vững nữa. Sao cậu ta lại chuốc cho Hương say đến vậy?! Lẽ nào cậu ta chẳng hề lo cho Hương?!!
- Trước lúc Hương nói với tớ chuyện đó..- tôi nói nhỏ - Phương đã bảo cậu ấy và Hương là một đôi!
- Cáiiiiiii gìi?!! - Kim nói lớn.
- Cáu rồi nha!! cậu không tôn trọng tớ,không nghe tớ nói à?! - tôi gắt ầm lên.
- Yên nào! - Kim kéo tôi ngồi cạnh cậu ấy - tớ chỉ muốn bạn thân của tớ hạnh phúc thôi, bây giờ cậu tin vào điều gì là tùy bản thân cậu..
- ..
- Mà cậu chả Phương không phải là người tốt đâu hay sao?!
Tôi nhìn Kim. Cô bạn nhỏ nhắn và có chút gì non nớt này thật sự rất hiểu chuyện..
Tôi nhìn quanh, không thấy nhóm của Phương đâu nữa. Kéo Kim chạy thật nhanh khỏi party, tôi và Kim bắt taxi tìm Hương.. nhưng bây giờ, phải tìm cô ấy ở đâu?!
Tôi quả nhiên là một con Ếch, một con Ếch ngốc nghếch!!!!
- Cậu mau gọi điện cho Hương, biết đâu cô ấy nghe máy..
Kim cuống cuồng rút điện thoại ra, bấm danh bạ.. nhìn cô ấy cô gắng làm nhanh tôi suốt hết cả ruột..
- A lô?! - Kim hỏi nhanh - Hương à?!
- " không! Là Phương đây!! "
- 2 người đang ở đâu?! - Kim nhìn sang tôi, nét mặt có chút hi vọng. Nhưng tôi lạ cảm thấy khác, Phương nghe máy.. Còn Hương đâu?!!
- " Cậu khỏi lo! Tớ sẽ đưa Hương về nhà!!"
- Khoan đã..
Tút..... Tút.. Tút..
- Cúp mất rồi! - Kim ngân ngấn nước mắt.
- Không ổn, - tôi lắc đầu nguây nguẩy - cậu ta sẽ không đưa Hương về nhà đâu!!
- Thế bây giờ cô cậu đi đâu?! - bác tài xế hỏi dò.
- Về nhà Hương, số nhà...
Xe phóng nhanh, đỗ xích trước cửa nhà Hương.
Cô ấy không có ở đây, tôi biết mà..
- Đưa số điện thoại Hương cho tôi!! - Tôi gắt gỏng với Kim.
- Ờ, đây!!
Tôi bấm số, cầu trời.. Hương ơi, cậu mau nghe máy đi!!!
- "A.. lô?!"
- Hương?! - tôi hét to, Kim cười toe chờ đợi - cậu đang ở đâu?!!
- " Ai đấy?!" - Hương nói giọng mệt mỏi.
- Tuấn đây Hương!!!
- " Tuấn... " - Hương ngập ngừng - " sao cậu lại gọi cho tớ làm gì nữa..?!! "
- Cậu nói đi!! Làm ơn, cậu ở đâu?!!! - Tôi hỏi gấp, một chút kiên nhẫn cũng không còn.
- " tớ không biết.. tớ nhìn thấy.. sông ngoài cửa sổ.. "- Hương thì thầm ngắt quãng, hình như cô ấy đang khóc - " đẹp lắm cậu ạ!! "
- Phương đâu?!
- "cậu ấy bảo.. ra ngoài.. mua đồ..
Tút.. Tút..
- Cúp rồi!! - tôi thất vọng.
- Tớ biết gần đây có một con sông!! - Kim khoát tay - bác chở bọn cháu đến...
Cửa nhà Phương khóa trong.
Hương đang ở trên tầng 2, đằng sau ngôi nhà là một con sông vắt ngang..
Đọc đầy đủ truyện chữ Hoàng Tử Ngốc Nghếch, truyện full Hoàng Tử Ngốc Nghếch thuộc thể loại Truyện Teen cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Hoàng Tử Ngốc Nghếch