Lạc Băng Nhi nhìn Mạc Ly cẩn thận đem từng cái bài vị trên giá gỗ chuyển xuống dưới, rồi leo lên cái giá, dùng cốt đao khoét ra một khe hở, trong lòng có chút buồn cười.
Hắn thực sự đáng yêu, vừa nói Trần Thạc Chân là phản đảng, dùng thất hồn đan khống chế thủ hạ, âm ngoan tàn nhẫn, một bên lại nói, người chết linh thiêng, không nhất thiết phải phá hỏng bài vị của người ta, kiên trì giữ lại li dường đầy đủ. Người này đạo đức có thể so cùng trời cao.
Đồng thời, trong lòng nàng cũng có một tia ngọt ngào, bởi vì hắn đã nói qua, sớm biết sẽ liên lụy nàng, hắn sẽ không truy hung.
Hắn rất nguyên tắc, nhưng địa vị của nàng trong lòng hắn còn lớn hơn cả đạo đức.
Sau này, nàng sẽ không vì nữ tử khác dây dưa, lưu luyến si mê hắn mà phiễn não, bởi vì hắn đã dùng hành động chân thành nhất chứng minh rồi, trong lòng hắn chỉ có nàng.
“ Được rồi!” Mạc Ly hưng phấn nhảy xuống khỏi giá gỗ “ Băng Nhi, chúng ta có thể ra ngoài rồi” Cốt đao này không hổ là bảo bối chém sắt như chém bùn, chỉ một lúc hắn liền có thể đào ra một cái lỗ vừa cho một người ra vào.
“ Chúng ta đi thôi!” Nàng nói, lén lút lấy từ thắt lưng ra hai bình thực cốt thủy.
“ Đi” Hắn đi trước một bước, xem xét bốn phía, xác định không có bóng người, mới gọi nàng “Đi lên đi, Băng Nhi”
“ Hảo”
“ Phi thân một cái, đồng thời tay nàng vung lên, đem hai bình thực cốt thủy hóa thành sương mù, không một tiếng động làm cho đại linh đường từ nay về sau biến mất trong thiên địa.
Mặc kệ Thiên Mã sơn trang cùng loạn đảng có quan hệ gì, Mạc Ly có phải hay không họ Chương, cho dù hắn là hoàng tử Lý thị lưu lạc dân gian thì thế nào? Nàng chỉ cần hắn sống thật tốt, hai người có thể ở bên nhau, các việc vặt vãnh khác đều cùng nàng không có quan hệ
Nhiều nhất, khi hắn gặp chuyện bất bình, nàng rút đao thay hắn xuống tay, về phần khác, ai muốn phản loạn thì tùy, đừng liên lụy bọn họ là tốt rồi.
“ Hiện tại muốn làm cái gì? Tìm sư huynh ngươi báo thù?” Nàng hỏi
“Sư huynh thì nhất định phải tìm, ta phải biết rõ vì sao hắn làm hại nhiều người như vậy? Nhưng chúng ta không thể lén động thủ, giao cho quan phủ xử theo luật pháp” Hắn công nhận hoàn cảnh quanh mình, cảnh vẫn đây nhưng ngươi đã không còn, trong lòng buồn bã.
“ Vậy đi thôi!” Như thế nào còn đứng đó?”
“ Ta nghĩ đến trước đây, thường cùng sư huynh, sư tẩu, ở trong vườn chơi trốn tìm, như thế nào cũng không nghĩ đến sau vườn có cơ quan như vậy” Từ giờ, cùng sư huynh trở thành tử địch. Aiii, nhân sinh vì sao không thể vĩnh viễn khoái hoạt cùng đơn thuần như thời thơ ấu?
Tình và nghĩa lựa chọn a….. Nàng không rõ lắm sự thống khổ này như thế nào, bởi vì nàng không trải qua nhiều như hắn, nhưng nàng biết một sự kiện.
“ Chuyện đã qua rồi, ngươi hiện tại chỉ cần nghĩ nên làm nh ư thế nào, để sau nay không phải hối hận”
Hắn thu lại vẻ phiền muộn, yên lặng nhìn nàng. “ Băng Nhi, ngươi mới là trí giả chân chính, đại hiền giả”
Nàng nghiêng đầu, tươi cười ngọt ngào “ Ta không có giỏi như vậy, ta chỉ khoái hoạt mà sống” Nàng ôm lấy cánh tay hắn. Hắn chính là ngọn nguồn khoái hoạt của nàng, một khi có được, sẽ không buông tay.
Sinh tồn? Hắn nhớ khi ở trên núi Thái Bạch, hai người lần đầu gặp nhau.
“ Ta Mạc Ly cả đời không có gì đáng để kiêu ngạo, vui vẻ nhất chính là gặp được ngươi, Băng Nhi, nương tử”
Mỗi lần hắn kêu nàng “nương tử”, nàng toàn thân đều như nhũn ra, nhịn không được liền muốn thân cận hắn.
“ Mạc Ly, ta…..” Miệng mấp máy, đáng giận, nàng kêu không được hai chữ “tướng công”. Vì sao chứ? Chỉ là từ ngữ bình thương thôi mà, nhưng lại cảm thấy không được tự nhiên.
“ Làm sao vậy?”
” Không có việc gì” Chuyện không nghĩ ra cũng đừng suy nghĩ nữa. “ Đi thôi, đi tìm sư huynh ngươi đi”
Hắn gật đầu, kéo nàng đi về phía lầu chính. Hai người còn chưa tới nơi, chợt nghe thấy một tiếng kêu thê thảm.
“ Chiến Thiên Hào, ngươi muốn làm gì?! Buông, buông ra…cứu mạng a, cứu mạng….”
“ Là sư tẩu!” Mạc Ly chạy nhanh đến, một quyền mở tung cửa phòng.
Trong phòng, Tào Thanh Thanh bị trói ở trên ghế, Chiến Thiên Hào trong tay bưng một chén thuốc đen ngòm, đang muốn đổ vào miệng nàng.
“ Sư huynh, ngươi làm gì?” Mạc Ly phóng qua, vung chưởng đánh tới Chiến Thiên Hào.
“ Các ngươi làm sao có thể không chết?!” Chiến Thiên Hào kinh hãi, quăng cái chén đi, hai tay vũ động như gió nghênh đón.
Lạc Băng Nhi chạy nhanh lại cởi trói cho Tào Thanh Thanh, muốn kéo nàng ra khỏi phòng.
Nhưng Tào Thanh Thanh không chịu đi, liều mạng muốn chạy tới chỗ Mạc Ly “ Tiểu Ly, cẩn thận! Hắn luyện độc chưởng, trăm ngàn lần đừng cùng hắn đánh bừa!”
“ Tiện nhân!” Chiến Thiên Hào giận dữ.
Bọn họ cũng không hề biết, hoàn toàn hấp thu dược hiệu của Hợp ngọc hoàn, Mạc Ly căn bản không sợ độc.
“ Ta vẫn không bằng tên phản loạn nhà ngươi! Tiểu Ly, hắn âm mưu tạo phản, tụ tập dư nghiệt Trần Thạc Chân, đang chuẩn bị ba ngày nữa sẽ hành sự!” Tào Thanh Thanh nói ra con bài chưa lật của Chiến Thiên Hào.
Mạc Ly cuối cùng cũng hiểu vì sao Chiến Thiên Hào không thể không giết hắn. Sư huynh hiểu cách làm người của hắn, chắc chắn sẽ không mắt thấy sinh linh đồ thán mà mặc kệ, không khỏi làm hỏng chuyện của hắn, rõ ràng là tiên hạ thủ vi cường ( ra tay trước cho chắc chắn)
“ Các nông hộ ở vùng núi Thái Bạch cũng là ngươi giết?”
Chuyện đã thế này, cũng không có gì phải che giấu, Chiến Thiên Hào dữ tợn nghiêm mặt thu chiêu.
“ Là ta!” Ngày ấy, ta thấy ngươi trốn vào núi Thái Bạch, liền một đường tìm qua, vì đề phòng sự việc bại lộ, ta giết hết những người chứng kiến ven đường. Chính là ta không nghĩ tới, đã tìm cẩn thận như vậy, ngay cả chỗ ngươi từng ngã xuống ta đều kiểm tra vài lần, trừ bỏ dấu vết của dã thú, không hề có dấu vết của người nào. Ta nghĩ có lẽ ngươi đã bị dã thú ăn thịt rồi, làm sao có thể còn sống?”
Bởi vì hắn gặp được Lạc Băng Nhi, nàng không chỉ có khinh công trác tuyệt ( vô cùng giỏi), mà còn là một kẻ mù đường, bọn họ ở núi Thái Bạch chạy đi chạy lại nửa ngày, đến cuối cùng, ngay cả chính mình đang ở đâu cũng không rõ, Chiến Thiên Hào làm sao có thể tìm được hắn?
“ Trong sơn động kia, hia bộ xương trắng là sư phụ, sư mẫu?”
“ Hắc, ngươi chắc không thể tưởng tượng được. Ta có thể thừa kế đám tàn quân của Trần Thạc Chân, ít nhiều nhờ hai người bọn họ, bọn họ mới chân chính là phản đảng. Nhưng nếu bọn họ không chết, đám quân đó làm sao có thể cam tâm tình nguyện nghe lời ta, ta không có cách nào, ta cũng là bắt buộc!”
“ Một ngày là thầy, cả đời là cha, ngươi như thế nào có thể hạ thủ ?”
“ Ta coi hắn là thầy, hắn có coi ta là đồ đệ sao? Chỗ đứng của Thiên Mã sơn trang là ta giúp hắn cùng nhau tạo nên, trước khi ngươi đến, những việc khổ sở, vất vả đều là ta làm, kết quả thì như thế nào? Hắn thầm nghĩ đem hết những gì sỠhữu đều lưu lại cho ngươi! Ngay cả Thanh Thanh…. Nàng vốn nên là của ta”
“ Nàng cũng đã gả cho ngươi, ngươi có từng đối đãi tốt với nàng?”
” Ngươi sao không hỏi tiện nhân này đã làm chuyện gì tốt? Ăn một đống dược liệu không tên , gặp người liền câu dẫn, ta Chiến Thiên Hào đường đường trang chủ Thiên Mã sơn trang như thế nào có loại thê tử này?”
Tào Thanh Thanh khóc cãi lại “Rõ ràng là ngươi đối ta kê đơn, khinh bạc ta, giờ lại trách ta!”
“ Ta chỉ cho ngươi dùng một lần thất hồn đan, sau đó ngươi chính mình ăn nghiện, năm ba lần đến trộm để ăn, ngươi đáng bị như vậy!” Chiên Thiên Hào có thể chịu được Tào Thanh Thanh yêu nhất không phải là mình, nhưng tuyệt không thể chịu đựng nàng hồng hạnh ra tường ( ngoại tình ), liền trong một yêu thương vô hạn hóa thành cừu hận.
Đối với đôi vợ chồng này, Lạc Băng Nhi chỉ lạnh đạm bình luận một câu “ Ngàn sai vạn sai đều là người khác sai” Quả nhiên là hai người không có trách nhiệm, thực kém cỏi.
Mạc Ly cũng đồng ý với lời nói của Lạc Băng Nhi
“ Trong mật thất dưới đất có vô số hài cốt, đó là do sư huynh diệt trừ những người không phục sao?”
“ Đúng vậy” Nhưng bọn chúng lại một lòng hướng về sư phụ, nói cái gì phải đợi thiếu chủ lớn lên, cùng bàn đại sự, kết quả sư phụ dạy ta võ công, chính là nhìn trúng ta một thân thần lực, vì họn họ không biết thiếu chủ ở nơi nào. Ta vì sao phải giả làm người khác? Ngai vàng hoàng đế mỗi người đều có thể ngồi, ta có một thân hảo bản lĩnh. Chính mình có thể giành quyền.. Nay những người đối nghịch với ta đề chết sạch. Sư đệ, nếu ngươi chịu quy thuận ta, chúng ta vẫn là huynh đệ tốt, tương lai chiếm được thiên hạ, ta nguyện cùng ngươi cùng chung phú quý”
“ Một tướng công thành vạn cốt khô , không nói đến triều đại thay đổi, ta sẽ không trợ Trụ vi ngược”
“ Ta chỉ biết ngươi thực kém cỏi” Cho nên Chiến Thiên Hào lúc ban đầu thủy chung tính là sẽ giết hắn, mà không phải lôi kéo hắn “ Ngươi đã không chịu cho ta sở dụng, vậy đi tìm chết đi!”
Hắn hét lớn một tiếng, song chưởng mạnh mẽ lao thẳng tới trước mặt Mạc Ly.
“ Tiểu Ly, đừng cùng hắn đánh, chúng ta đi mau, người của hắn cũng sắp đến rồi!” Tào Thanh Thanh kêu to.
“ Đáng chết!” Chuyện tốt liên tiếp bị phá hư, Chiến Thiên Hào lửa giận ngút trời, bỏ qua Mạc LY, trực tiếp đánh tới Tào Thanh Thanh “ Ngươi thương hắn như vậy, liền chết cùng hắn đi!”
ݠÁ!” Tào Thanh Thanh sợ tới mức không thể nhúc nhích.
Lạc Băng Nhi kéo tay nàng, sử dụng Mê tung bộ, hai thân hình đều hóa thành tàn ảnh, xẹt qua giữa không trung.
“ Mạc Ly, ít không thể địch nhiều, chúng ta trước tiên rời đi, cùng bàn kế sách”
“ Được” Phản loạn không phải là chuyện nhỏ, thể nào cũng phải bẩm báo quan phủ mới được.
“ Đi” Lạc Băng Nhi cả người giống như một mũi tên, lao ra khỏi Thiên Mã sơn trang.
Mạc Ly công lực được hợp ngọc hoàn đẩy lên rất cao, mới có thể theo được cước bộ của nàng.
Chiến Thiên Hào chưa bao giờ gặp qua khinh công cao minh như thế, cứ việc vận hết khí lực đuổi theo, nhưng ngay cả một cọng tóc của bọn họ cũng không đụng đến được.
“ Đáng giận!”
Đây là, đội quân vạn người hắn che dấu rốt cục cũng tới. Hắn trước tiên lấy ba trăm người ổn định trên dưới Thiên Mã sơn trang , nếu có người phản kháng, giết. Một ngàn người khác làm thân binh bảo hộ hắn, còn lại toàn bộ phái ra đuổi theo giết Mạc Ly, Lạc Băng Nhi cùng Tào Thanh Thanh.
Hắn muốn tạo phản, người thì đã đủ, nhưng lương thảo còn thiếu một chút, lúc này, tuyệt đối không thể để tin tức phản loạn truyền ra ngoài.
Hắn nghĩ rằng, mấy nghìn người tìm ba người, thực dễ như trở bàn tay. Chính là hắn nằm mơ cũng không biết đến, Lạc Băng Nhi là một kẻ mù đường, nàng ngay cả chính mình sẽ chạy đi đâu cũng không biết, những người khác bằng cách nào có thể tìm nàng?
Chạy như điên một ngày đêm, Mạc Ly cùng Lạc Băng Nhi rốt cuộc tìm được một ngôi miếu đổ nát, mới ngừng lại nghỉ ngơi.
Tào Thanh Thanh từ sớm đã ngủ, công lực của nàng kém, thân thể lại bị dược vậy làm hỏng rồi, chạy không đến nửa canh giờ liên hôn mê trong tay Lạc Băng Nhi
Nàng tiện tay đem Tào Thanh Thanh đặt xuống cạnh tường, hỏi “ HIện tại làm sao bây giờ? Chúng ta hai người không thể đánh lại một đội quân”
Mạc Ly có vẻ mềm lòng, đem mảnh chăn cũ nát đắp lên người Tào Thanh Thanh
“ Ta nghĩ sư huynh chắc chắn sẽ không quay đầu, hiện tại chỉ có thể báo quan xử lý”
“ Có quan binh tham gia, hẳn là sẽ không phải chuyện của chúng ta” Nàng mong muốn bỏ đi phiền toái, cùng hắn ngao du thiên hạ một phen, rồi trở lại Thiên Âm cung, từ nay về sau tiêu diêu tự tại, không phải lo nghĩ gì.
Nhưng hắn lại lắc đầu “ Dư đảng Trần Thạc Chân tro tàn lại cháy, quan địa phương không dám lén xử lý, nhất định phải báo triều đình, lại phái đại quân chinh phạt, thời gian ít nhất mười ngày nửa tháng, cho nên ta muốn ở lại, giúp quan binh thủ thành, phòng ngừa tai họa phản đảng tại địa phương.
Nàng nghẹn họng nhìn trân trối, thật lâu sau mới nói “ Chúng ta? Ngươi theo ta…..”
“ Băng Nhi, quốc gia hưng vong, nam nhi phải có trách nhiệm”
“ Là..” Hắn trọng tình nghĩa, nàng đã sơm biết, không thể chê, chỉ ủng hổ hắn! Chính là…..
“ Nhất định phải chờ lâu như vậy sao? Có hay không biện pháp giải quyết khác?”
“ Trong lúc cấp thiết, cũng tìm không ra một đội quân hữu dụng để ngăn cản sư huynh… chậm đã, ta nghĩ đến” Hắn hai mắt sáng ngời “ Lí Thuần Phong đạo trưởng không phải dẫn một đại đội nhân mã ở núi Thái Bạch tìm thần tiên sao! Nếu có thể mượn đội quân mã đó, khẳng định có thể nhanh chóng bình định phản loạn”
“ Ta đi phóng pháo tín hiệu báo cho Khuất đột tiểu thư các nàng!” Nàng chạy ra khỏi miếu đổ, phóng tín hiệu đi.
Lúc này, Tào Thanh Thanh đột nhiên tỉnh lại, thì thào gọi “ Tiểu Ly, Tiểu Ly….”
“ Sư tẩu” Mạc Ly đi qua, nâng nàng dậy.
Tào Thanh Thanh thân mình nghiêng đi, ngả vào lòng Mạc Ly, Mạc Ly vôi vàng tránh đi.
Tào Thanh Thanh ai oán nhìn hắn “ Tiểu Ly, ngươi thật sự không cần ta?”
” Sư tẩu, ngươi một ngày là sư tẩu của ta, vĩnh viễn đều là sư tẩu của ta”
“ Nhưng ta gả cho Chiến Thiên Hào, căn bản là bị hắn lừa, ta không phải cam tâm tình nguyện, trong lòng ta chỉ có một mình ngươi”
“ Ta đã thành thân”
“ Không quan hệ, ta có thể nhận nàng”
Lạc Băng Nhi ra ngoài phóng pháo hiệu trở vào vừa vặn nghe thấy lời nói của Tào Thanh Thanh, trong lòng một trận buồn bực. Có lầm hay không? Cho dù Mạc Ly nạp thiếp, cũng phải hỏi nàng có tiếp nhận hay không, làm sao đến lượt Tào Thanh Thanh nói câu này?
“ Ta không thể nhận ngươi” Thanh âm lãnh đạm vang lên.
“ Tiểu Ly cùng ta thanh mai trúc mã, từ nhỏ bên nhau, chúng ta vốn là trời sinh một đôi, nay ta hào phóng nhận ngươi nhập môn, ngươi hẳn là phải cảm động đến rơi nước mắt, còn muốn như thế nào nữa?” Tào Thanh Thanh rống giận.
Mạc Ly vô cùng buồn bực. Hai người cùng nhau lớn lên, hắn như thế nào không phát hiện sư tẩu là người cực đoan như thế?
“ Thực xin lỗi sư tẩu, đời này ta chỉ lấy một thê tử, đó là Băng Nhi, ta sẽ không cưới thêm ai khác”
“ Ngươi không thể không cưới ta, Tào, Chương hai nhà có hôn ước!” Tào Thanh Thanh vội la lên.
“ Cái gì?” Mạc Ly không hiểu lời nói của nàng.
Tào Thanh Thanh còn muốn nói nữa, Lạc Băng Nhi đã điểm huyệt cho nàng mê đi. Quả nhiên, Mạc Ly có thân thế bí ẩn khác, mà nữ nhân này hoàn toàn biết rõ.
Lạc Băng Nhi đối với bí mật này không có hứng thú, nhưng những người khác thì sao? Có thể hay không có người lợi dụng bí mật này để uy hiếp Mạc Ly? Nàng không thể mạo hiểm, mà Tào Thanh Thanh thân thể bị độc dược phá hại nghiêm trọng, không có Tà Nguyệt lão nhân tinh luyện đan dược, phỏng chừng nhiều nhất nửa thắng sẽ mất mạng, nhưng đây là nàng tự tìm.
“ Có người đến” Lạc Băng Nhi chỉ vào cửa miếu nói “ Có thể là viện quân, chúng ta muốn thảo luận chuyện đối phó phản quân, không thể để cho nàng lại ầm ỹ”
“ Ngươi nói đúng” Mạc Ly cũng hiểu được Tào Thanh Thanh đích thực không phân rõ phải trái.
Không bao lâu, có hai hán tử đi đến.
“ Không biết là vị nào phóng ra pháo hiệu khẩn cấp của Khuất đột gia?”
” Ta!” Lạc Băng Nhi nói chuyện thực trực tiếp. “ Chúng ta phát hiện dư nghiệt Trần Thạc Chân tụ tập ở trong Thiên Mã sơn trang, đang chuẩn bị khởi sự lần nữa, muốn mượn sự trợ giúp lực lượng của quý phủ, tiêu diệt loạn đảng”
Hai hán tử hai mặt nhìn nhau “ Trần Thạc Chân còn có dư nghiệt? Làm sao có thể?”
Đọc đầy đủ truyện chữ Man Nữ Hiệp, truyện full Man Nữ Hiệp thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Man Nữ Hiệp