Nhà có người già, giống như có thêm báu vật, từ sau khi bà nội Dư tới đây, Tịch Thành Nghiễn mới chân chính cảm nhận được ý nghĩa của câu nói này. Lúc trước sống một mình, vốn chẳng theo quy luật nào cả, nhớ thì xuống dưới lầu mà ăn miếng cơm, còn không nhớ thì thôi. Mà anh lại rất kén ăn, mỗi lần đi ăn cơm là cứ tỉ mỉ từng chút, biến các bừa cơm như một trận chiến. Nhưng bữa cơm tối ở nhà Dư Duyệt lại khiến anh vô cùng mong chờ.
Dư Duyệt cũng bận rộn, đôi khi cô sẽ tăng ca, mà cũng ngại phiền phức, nên không cho anh kén ăn, hai ngươi cứ cùng nhau ăn một bữa là được rồi.
Nhưng sau khi bà nội Dư tới đây, mọi chuyện đã thay đổi, tay nghề của bà khá tốt, cũng không keo kiệt gì, nói bọn họ đi làm về mệt, không ăn một chút sao được, lúc nào cũng đổi món cho bọn họ, khiến Tịch Thành Nghiễn bây giờ mỗi lần tan việc là vội vội vàng vàng chạy về nhà.
Tính tình bà nội Dư tốt hơn Dư Duyệt nhiều, chỉ cần anh làm nũng một chút, ôm bà nói muốn ăn cái gì, buổi tối, món đó sẽ lập tức xuất hiện trên bàn cơm, không như Dư Duyệt, anh có làm nũng bao nhiêu lần cũng vô dụng!
Không chỉ vậy, nhà Tịch Thành Nghiễn khá rộng và trống trãi, giống như chỉ dọn một cái giường vào ngủ rồi thôi. Lúc bà nội Dư tới đây, nhìn không hài lòng lắc đầu, hai đứa kia giống như là chỉ muốn sống qua ngày vậy, căn nhà đẹp thế này mà lại làm xấu đi!
Vì vậy, trong lúc vô tình, trong nhà bắt đầu xuất hiện bàn trà, ghế sofa nhỏ, cả phòng bếp cũng có ghế gỗ...
Lúc đầu, Dư Duyệt sợ bà không thể thích ứng được cuộc sống ở Thẩm Quyến, nhưng ai ngờ vừa tới đây, bà như cá gặp nước. Trong khu nhà của Tịch Thành Nghiễn có một trung tâm thể dục thẩm mỹ cho người già, ở đó có vài huấn luyện viên chuyên nghiệp, mấy người gia rảnh rỗi không có gì làm đều thích tới trung tâm thể dục thẩm mỹ này. Dư Duyệt và Tịch Thành Nghiễn ngày nào cũng phải đi làm, bà nội Dư ở một mình sẽ rất buồn chán, thường xuyên qua lại, còn có không ít bạn bè, bây giờ Dư Duyệt thường xuyên thấy bà nội Dư nhận được những cuộc điện thoại mời ra ngoài dạo phố.
Thấy bà nội Dư thích ứng với cuộc sống thành phố như vậy, trái tim Dư Duyệt cũng được thả lỏng. Cô sợ bà nội vừa tới đây vài ngày đã la hét đòi về nhà, đừng nói tới chuyện Dư Chí Lượng có thể tới quấy rầy bọn họ, mà bà nội cũng lớn tuổi rồi, để bà nội ở quê một mình cô không yên tâm.
Có bà nội Dư ở đây, Dư Duyệt vô cùng rảnh rỗi, nên mỗi khi có thời gian trống, cô lập tức đi học bài.
Tịch Thành Nghiễn từng nói với cô đừng quá lo lắng như vậy, chỉ là một kỳ thi nhỏ thôi mà, không cần phải làm quá lên. Nhưng Dư Duyệt không nghĩ vậy, nếu cô thi rớt, thì chẳng phải phí báo danh đắt đỏ mất trắng luôn sao! Tịch Thành Nghiễn bất lực, đành phải mỗi ngày cùng học bài với cô vui buồn thất thường đến tận mười một giờ đêm.
Đầu tháng mười một, Thẩm Quyến liên tục đổ mưa, nhiệt độ cũng xuống thấp dần, ngày thi của Dư Duyệt cuối cùng cũng tới.
Kỳ thi diễn ra vào thứ bảy, mọi người trong nhà còn quan tâm hơn cả cô, bà nội Dư còn cố tình nấu hai quả trứng cho bữa trưa của cô. Ăn trưa xong, Tịch Thành Nghiễn đưa cô đi, bảo cô đừng lo lắng, chỉ là một cái bằng nhỏ thôi, có thi hay không cũng chẳng sao cả, vợ anh không cần phải dựa vào cái gì kia để kiếm tiền sống qua ngày.
Dư Duyệt gật đầu, tới trường thi còn ôm Tịch Thành Nghiễn một cái.
Chờ hai tiếng rưỡi cũng không có gì khó khăn lắm, bên ngoài trường thi rất đông người, Tịch Thành Nghiễn đậu xe ở một nơi yên tĩnh, có thể thấy được trường, chờ vợ mình ra. Chưa tới hai tiếng đồng hồ, Dư Duyệt đã đi ra, còn nở nụ cười vui vẻ, Tịch Thành Nghiễn biết, lần này chứng chỉ đã vào tay cô rồi.
Hai người về nhà, bà nội Dư thấy vẻ mặt Dư Duyệt liền hiểu được mọi chuyện, bà vui vẻ cười toe toét, đi theo cháu gái cháu rể ra ngoài ăn cơm, lần đầu tiên không quở trách tốn tiền bậy bạ.
Kế hoạch của Dư Duyệt là lần này thi chứng chỉ quản lý hạng mục, lần sau thi xây dựng hai. Nhưng bà nội Dư không biết, bà không thể phân biệt được chứng chỉ lộn xộn này nọ, bà chỉ biết cháu gái từng nói với mình, phải đợi tới lúc thi xong mới kết hôn. Vậy chẳng phải bây giờ đã thi xong rồi sao? Đương nhiên tiếp theo phải kết hôn thôi!
Bà nội Dư lén giấu Dư Duyệt hỏi Tịch Thành Nghiễn, đương nhiên anh biết chứng chỉ quản lý hạng mục và xây dựng hai khác nhau, nhưng... Anh không muốn nhắc bà nội Dư!
“Bà nội, bà cứ tự quyết định là được rồi, con và Dư Duyệt không có ý kiến gì đâu!” Tận dụng cơ hội, mất rồi sẽ không có lần thứ hai, bên ngoài còn có mấy tên đàn ông không biết xấu hổ cứ canh me Dư Duyệt, không biến Dư Duyệt thành của nhà anh, anh vô cùng bất an.
“Được rồi, được rồi!” Bà nội Dư cười không thấy tổ quốc.
“Bà nội, bà có cần chuẩn bị gì thì cứ nói con giúp một tay!” Tịch Thành Nghiễn không quên được hời rồi con ra vẻ, gì chứ mấy việc bán vợ thế này anh cao tay hơn người ta rồi.
Bà nội Dư vỗ vai Tịch Thành Nghiễn, “Ngoan.”
Vì thế, dần dần Dư Duyệt phát hiện có gì đó kỳ lạ, hình như bà nội mình và Tịch Thành Nghiễn cứ xúm lại không biết nói gì, vừa thấy cô tới hai người bọn họ lập tức im miệng không nói gì. Rốt cuộc hai người kia đang có âm mưu gì vậy?
Dư Duyệt đã hỏi Tịch Thành Nghiễn nhiều lần, nhưng lần nào Tịch Thành Nghiễn cũng giả vờ như không nghe thấy, Dư Duyệt tức giận, nhào vào người anh cắn vài cái cho hạ hỏa. Nhưng lần nào cắn xong, Tịch Thành Nghiễn cũng lén lút cười gian trá vuốt ve dấu răng trên mặt mình, mà Dư Duyệt chẳng hay biết gì cả.
Cả tháng mười hai đó, Dư Duyệt đều sống trong lo lắng, tuy cô đã rất chắc chắn, nhưng ngày công bố điểm sắp tới gần, Dư Duyệt càng lo hơn, thấy vậy, bà nội Dư lắc đầu, tâm lý của con bé này đúng là không ổn tí nào, từ nhỏ, mỗi lần phải bước lên bục giảng thuyết trình, cô hồi hộp tới mức không nói được gì, cứ tiếp tục như vậy thì sao được! Quan trọng nhất là, nếu cô cứ trong cái trạng thái này miết thì kế hoạch của bà không khả thi rồi!
Cả nhà ai nấy cũng ăn tết trong bất an, Dư Duyệt vốn đã bắt đầu học xây dựng hai, nhưng thời gian gần đây cô không có tâm trạng để học, mãi cho đến cuối tháng một, điểm quản lý hạng mục đã có, Dư Duyệt đạt được điểm khá cao, lúc này, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Đọc đầy đủ truyện chữ Nắm Trong Tay, truyện full Nắm Trong Tay thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Nắm Trong Tay