[ Rất xin lỗi, con gái của ngài đã bị xâm phạm. Hiện giờ ngài có 3 lựa chọn —
A: Liên hệ Trần Tuyết Tinh hỗ trợ làm chứng, trực tiếp báo nguy.
B: Đưa con gái rời đi
C: Giết bọn chúng]
Trên màn hình di động là lựa chọn lạnh lẽo đến vậy.
Ý thức của bạn từ từ trở về, ngón tay run rẩy chậm rãi nhấn vào A.
Không thể cứ như vậy được.
Cảnh sát sẽ giúp bạn làm việc, hiện giờ có cả nhân chứng cùng vật chứng, cảnh sát nhất định sẽ giúp đỡ bạn!
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, con gái đã về đến nhà.
Chân bạn lảo đảo đi về phía cô bé.
Con gái của bạn bị hành hạ đến không còn bộ dáng, vết máu thấm ướt hết cả quần. Đôi mắt nhìn bạn bị che bởi mấy sợi tóc ngổn ngang, có ngạc nhiên, cũng có sợ hãi.
Bạn nắm lấy cánh tay con, nước mắt tuôn đầy mặt.
Bạn khóc.
Con bé cũng khóc.
“Bố….Bố ơi” Con gái vẫn khóc, vẫn khóc, nước mắt đếm không kể xiết.
Bạn cũng biết, không ngừng vuốt ve mấy sợi tóc của con gái để trấn an, cuối cùng kìm nén căm hận, từ kẽ răng cắn ra 2 chữ: “Báo nguy”
Báo nguy.
Đây là lựa chọn duy nhất, bạn tin tưởng cánh sát sẽ cho bạn công bằng.
Bạn không để con gái rửa trôi chứng cứ, mang con bé đi đến trước cục cảnh sát.
Một nữ cảnh sát trong đồn đã xoa dịu những cảm xúc bất an của con gái, môi trường ở đây dần dần khiến con bé bớt khủng hoảng, không ngừng khóc lóc giải thích mọi chuyện với phía cảnh sát.
Một lúc sau, Trần Tuyết Tinh cũng bị cảnh sát đưa đến.
Cô không dám bịa chuyện, cũng khóc lóc giải thích lý do với cảnh sát.
“Bọn họ, bọn họ chụp ảnh cháu. Nếu cháu không làm thì sẽ đem ảnh phát ra ngoài”
Trần Tuyết Tinh cũng là người bị hại, thậm chí sớm hơn.
Người lớn ở phía sau tức giận không kiềm chế được, bỏ qua sự ngăn cản của cảnh sát, tiến đến đưa cho cô một cái tát: “Một đứa con gái như mày làm sao có thể không đứng đắn như thế! Có biết xẩu hổ hay không!!”
Cô hét lên: “Là bọn họ cưỡng ép con!!”
“Sao bọn nó không cưỡng bức người khác mà hết lần này tới lần khác cưỡng bức mày! Còn không phải do chính mày không biết tự trọng đi câu dẫn người ta à! Đúng là một con kỹ nữ mà!!”
Tiếng mắng chửi của người đàn ông vang lên trong đồn cảnh sát.
Con gái giật mình, co ro ngồi trong góc khóc thầm.
Mẹ của Trần Tuyết Tinh cũng không nói gì, như thể bà đã chấp nhận lời nói của chồng mình.
Bạn nhìn thấy nỗi tuyệt vọng nơi đứa trẻ bằng tuổi con gái mình, trong phút chốc bạn không còn hận nó nữa, lại càng không muốn trách cứ, chỉ còn lại sự thương hại yếu ớt đang quấy phá trong lòng.
Cảnh sát yêu cầu bố mẹ Trần Tuyết Tinh ra ngoài, cô tiếp tục nói, vẻ mặt cũng bình tĩnh hơn nhiều: “Bố mẹ cháu ở bên ngoài bận rộn, thế nên bọn họ thường xuyên đến nhà cháu. Nếu không đồng ý thì sẽ uy hiếp, thậm chí còn cho người đánh cháu ở trường nữa”
Trần Tuyết Tinh vén tay áo lên, trên tay đều là những vết thương tím bầm.
“Đôi khi bọn họ cũng sẽ gọi những người khác, mỗi lần, mỗi lần sẽ đưa 300 tệ. Cháu có thể được 50” Trần Tuyết Tinh lau nước mắt: “Thế nên cháu không còn cách nào khác mới gọi Từ Tinh Tinh….”
Cảnh sát 2 mặt nhìn nhau, hỏi: “Cháu cũng đồng ý? Vì sao không báo nguy”
Trần Tuyết Tinh nói: ” Bố mẹ cháu mỗi tháng đều không về nhà, ngay cả tiền mua sách luyện tập cháu cũng không có, 50…….50 là rất nhiều”
50 tệ, là cô dùng thân thể đổi lấy.
Đồn cảnh sát yên lặng, con gái ngồi bên cạnh cũng không khóc nữa, đưa tay kéo đầu ngón tay mình.
Vụ án này không có bất kì trì hoãn nào, vài ngày sau cảnh sát đã bắt được 2 tên tội phạm thiếu niên kia để điều tra, thế nhưng có lẽ là bởi bọn chúng chưa đủ tuổi chịu hình sự nên chỉ có thể phạt cảnh cáo, bị đuổi khỏi trường học. Song, tin tức Từ Tinh Tinh cùng Trần Tuyết Tinh bị cưỡng gian đã truyền khắp toàn thành phố.
Cuộc sống của bạn cũng không vì kết án mà dễ dàng hơn, thậm chí còn gặp phải sóng lớn.
Chỉ cần ra ngoài là bạn sẽ bị chỉ trỏ, sách vở của con gái cũng bị người ta xé nát, mặt trên tràn ngập những lời “con ph*, kỹ nữ” đầy ác độc.
Bạn chuẩn bị cho con gái nghỉ học, bắt đầu lại một cuộc sống mới ở nơi khác.
Thế nhưng, điều mà bạn không ngờ tới chính là, Trần Tuyết Tinh đột nhiên tố cáo bạn tội hiếp dâm.
“Cái tên nhặt ve chai kia không có vợ, làm ra loại chuyện kia cũng không có gì đáng ngạc nhiên”
“Nói không chừng con gái nuôi của ông ta cũng bị làm nhục rồi cũng nên”
“Nghiệp chướng nghiệp chướng!!”
Bạn bị cảnh sát bắt đi, con gái đuổi theo ở phía sau, quần chúng bên cạnh đều đang xem náo nhiệt, bạn chỉ nghe được giọng của con bé —
“Bố cháu bị oan —!”
“Thả bố cháu ra, cầu xin mấy chú đừng mang ông ấy đi!!”
Bạn bị oan, thế nhưng chẳng hề có ai nghe.
Tại tòa, Trần Tuyết Tinh một mực khẳng định bạn là kẻ cưỡng hiếp, bố mẹ đối phương đã làm chứng trước tòa, thậm chí còn lấy ra ảnh hiện trường.
Hiện trường phiên tòa, bạn thấy 2 thằng nhãi con kia đứng ở một góc, dương dương tự đắc như thể là người chiến thắng.
Lòng bạn nguội lạnh.
Bạn hiểu đây là một âm mưu được lên kế hoạch từ trước.
Ở thế giới này, kẻ quyền thế ngập trời cho rằng ai là tội phạm thì sẽ là tội phạm; nói ai vô tội thì người đó liền vô tội.
Bạn gắt gao trừng mắt nhìn mọi người, nhưng họ đang cười, cười vì vui đùa, vì chế nhạo, cười bạn ngu xuẩn, bạn bần cùng.
Phiên tòa kết thúc, bởi vì không đủ bằng chứng nên tạm thời bạn bị giam giữ vào trại tạm giam.
Đọc đầy đủ truyện chữ Sau Khi Con Chết, truyện full Sau Khi Con Chết thuộc thể loại Đô Thị cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Sau Khi Con Chết