Một thời gian sau đó, Diệp Vẫn Thần vẫn luôn đi theo Lạc U đóng phim, rất nhiều lần phóng viên bắt gặp Diệp Vẫn Thần đi cùng Lạc U, Diệp Vẫn Thần cũng trở thành gương mặt quen thuộc trên báo chí, nhưng Diệp Vẫn Thần rất thản nhiên, bây giờ anh đã không cần phải thi hành nhiệm vụ đặc thù nữa, cho dù có nổi tiếng cũng không sao, mà Lạc U thì lại càng thản nhiên hơn, cũng coi như là dùng một phương thức khác để tiếp nhận thân phận vị hôn phu của Diệp Vẫn Thần, không phản bác cũng không tính là thừa nhận công khai.
Mà cũng bởi vì thái độ không kiêng dè của Lạc U và Diệp Vẫn Thần, khiến nhiều anti fan cũng chuyển thành fan của cô, sau một khoảng thời gian hụt hẫng, cũng dần dần trở nên hiểu lí lẽ hơn, các bình luận trên trang cá nhân của Lạc U cũng dần dần chuyển sang chiều hướng tốt và ủng hộ, cho dù thỉnh thoảng vẫn có một vài người phản đối, nhưng đều rất nhanh chóng bị càn quét bởi những bình luận tích cực.
Internet truyền bá tin tức cực kỳ nhanh, muốn xem bình luận cũng rất dễ dàng, Diệp Vẫn Thần vừa đúng lúc rảnh rỗi không có việc làm, nên lên mạng đọc bình luận về Lạc U.
Thấy mấy bình luận ủng hộ anh và Lạc U ở cạnh nhau, ánh mắt Diệp Vẫn Thần trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, thấy có người nói anh và Lạc U rất xứng đôi, ánh mắt Diệp Vẫn Thần sẽ càng thêm dịu dàng, nhưng nếu như có người nói bọn họ ở bên nhau không thích hợp, nói bọn họ là hôn nhân chính trị sắc mặt, Diệp Vẫn Thần sẽ biến thành màu đen, sau đó nhanh chóng xóa bình luận "Không thích hợp", dĩ nhiên anh không phải chỉ ẩn đi, mà là trực tiếp xóa.
Lạc U bận rộn quay phim, cũng không phát hiện Diệp Vẫn Thần làm chuyện trẻ con như vậy, Lý Hoành Vũ và Tiêu Tiêu ngồi bên cạnh Diệp Vẫn Thần không nhịn được mà nhìn bằng ánh mắt xem thường.
"Tiểu Thần, mệt không, uống nước nhé?" Lý Hoành Vũ đưa cho Diệp Vẫn Thần chai nước suối, lúc đầu còn cảm thấy người đàn ông này rất lãnh khốc, một ánh mắt cũng có thể rét chết người, nhất là khi trở về từ quân đội, càng thêm khiến người ta sợ hãi, nhưng tại sao Diệp Vẫn Thần lãnh khốc như vậy lại có thể làm chuyện ấu trĩ đến như thế chứ? Xoá bình luận? Con nít còn không làm như vậy!
Diệp Vẫn Thần phất phất tay, không thèm nhìn Lý Hoành Vũ, tiếp tục xem bình luận, người hâm mộ của Lạc U quá nhiều, trang web nào cũng có bình luận về cô, thậm chí còn có rất nhiều bình luận không phải là người hâm mộ để lại, điều này làm cho Diệp Vẫn Thần cảm thấy áp lực rất lớn, anh thật rất muốn hỏi, chuyện đính hôn là chuyện của anh và Lạc U, có liên quan gì đến bọn họ chứ.
Thật ra thì Diệp Vẫn Thần cũng không phải người quá mức để ý lời người khác nói, nhưng dù sao khi nhìn thấy nhiều người như vậy nói anh không xứng với Lạc U, anh cũng có chút không thoải mái, mặc dù chính anh cũng cảm thấy đây là sự thật.
Động tác của Diệp Vẫn Thần hơi dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, nhanh chóng tìm được Lạc U.
Lúc này Lạc U đang quay cảnh ăn cơm với Cố Cách, xung quanh có nhiều người đang cãi lộn rất ầm ĩ, Lạc U không thích nên làm mặt lạnh, nhưng cho dù là đang buồn bực, trong mắt Diệp Vẫn Thần cô vẫn hoàn mỹ không tỳ vết.
Tại sao Lạc U lại ưu tú đến như vậy? Trước kia Lạc U quá hoàn hảo nên khiến anh có chút tự ti, chỉ dám đi theo Lạc U, ngay cả dũng khí để theo đuổi cũng không có, nghĩ tới dù chỉ là một thân phận người hầu cũng nhận, mà cũng chính bởi vì vậy, anh mới muốn mình nhanh lớn lên, đi nhập ngũ rèn luyện, khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn, để có thể bảo vệ Lạc U tốt hơn, được ở gần Lạc U hơn một chút.
Nhưng hy vọng xa vời đó có vẻ như không bao giờ với tới, cho dù anh vẫn luôn cố gắng, nhưng lại cảm giác cự ly càng ngày càng xa.
Quay xong một cảnh, Lạc U được nghỉ ngơi, đi về phía Diệp Vẫn Thần, Diệp Vẫn Thần đứng lên, nhìn Lạc U chậm rãi đi vào, ánh mắt hàm chứa ý cười.
Cho dù giữa hai người có chênh lệch bao nhiêu, cho dù cô tỏa sáng đến cỡ nào, nhưng ít ra ở bên cạnh cô, vẫn có một vị trí thuộc về anh, anh nên biết đủ.
Anh lấy bình nước, rót một ly nước ấm cho Lạc U, Lạc U uống vài ngụm rồi trả cho Diệp Vẫn Thần, Diệp Vẫn Thần nhìn nước còn dư lại, uống cạn sau mới buông ly xuống, động tác của hai người đều rất tự nhiên, nhưng đối với bọn họ mà nói, đó phải là người cực kỳ thân mật, nếu không tuyệt đối không làm như vậy.
Tiêu Tiêu thầm than thở, kể từ sau khi Diệp Vẫn Thần đến, những chuyện cậu có thể làm càng ngày càng ít, bưng trà rót nước đưa khăn lông gì cũng không tới lượt cậu, khiến cậu cảm thấy thật thất bại.
Chẳng qua Tiêu Tiêu than thở còn chưa nghiêm trọng bằng Lý Hoành Vũ, bởi vì kể từ sau khi Diệp Vẫn Thần trở về, điện thoại của anh ta sắp bị gọi tới nổ mất rồi, một ngày 24h, trừ những lúc tắt máy thời điểm, nếu không thì nó cứ vang lên không ngừng, không phải hỏi thăm chuyện của Lạc U, thì là hỏi thăm chuyện của Lạc U và Diệp Vẫn Thần, khiến Lý Hoành Vũ lại phải tắt di động, hơn nữa đối với công việc người đại diện, Lý Hoành Vũ cảm thấy bây giờ công việc mình làm giống như nhân viên trực tổng đài, thật là quá đả kích người khác mà.
Tâm trạng của bọn họ ra sao đương nhiên là Lạc U không biết, dù sao ê kíp đi theo cô càng ngày càng lớn mạnh, rất có phong cách quốc tế.
Trong lúc mọi người nghỉ ngơi, có ba người đi vào phim trường, hai người phụ nữ và một nam vệ sĩ, đi thẳng tới chỗ Cố Cách.
Cố Cách cũng nghỉ ngơi ở đây, bình thường lúc nghỉ ngơi anh ta đều đọc lại kịch bản, cho nên đang cúi đầu, khi anh ta có cảm giác có người đi về phía anh ta, lại còn đang đứng trước mặt anh ta, rất tự nhiên liền ngẩng đầu lên, sau đó không đợi anh ta có phản ứng, một tiếng tát tai thanh thúy vang lên.
Cả đoàn làm phim vì chuyện đột ngột này mà yên lặng ba giây đồng hồ, tất cả đều nhìn về phía Cố Cách, mấy người từ nãy giờ vẫn luôn lén lút nhìn Lạc U và Diệp Vẫn Thần, cũng không khỏi nhìn về phía Cố Cách.
"Tôi là mẹ của Diêu Tuấn Bân, đây là vị hôn thê của Tuấn Bân, một cái tát này là dành cho lễ ra mắt của cậu, hi vọng chúng ta sẽ không có cơ hội gặp lại, nếu không đến lúc đó, thì không phải một cái tát là xong việc, mà là phá hủy gương mặt của cậu." Người nói chuyện chính là người phụ nữ trung niên trong hai người phụ nữ kia, vênh váo tự đắc, đánh người còn tỏ vẻ bố thí.
Cố Cách xanh mặt, sau khi đứng lên thần thái anh ta trở nên rất hung hãn, hai người phụ nữ kia không thể không lui về phía sau một bước, nhưng bọn họ vẫn như vô cùng phách lối, không đợi Cố Cách nói chuyện, liền lên giọng quát lên: "Hừ, đừng tưởng rằng một diễn viên quèn như cậu là tài giỏi lắm, đừng nói cậu là đàn ông, cho dù là phụ nữ, nhà họ Diêu chúng tôi cũng coi thường, thừa dịp tôi còn kiên nhẫn, cậu tốt nhất nên biết khó mà lui, đừng quấn lấy con trai tôi nữa, nếu không cậu sẽ biết tay, hừ, chúng ta đi."
Người phụ nữ nói xong liền tự nhiên bỏ đi, vội vã tới cũng vội vã đi, ngoài tiếng bước chân của bọn họ, cả phim trường đều yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng tim đập, trường hợp rất là lúng túng.
"Nên làm cái gì thì làm cái đó đi, đừng quên bổn phận của mình!" Trong yên lặng, Lạc U đứng dậy, vừa nói vừa lạnh lùng liếc nhìn mọi người, bọn họ vừa chạm phải ánh mắt của cô, liền vội vàng cúi đầu, tiếp tục công việc.
Nhân tình ấm lạnh, cho dù là cả đoàn làm phim chung đụng hòa hợp, cũng có rất nhiều người nhìn Cố Cách như xem trò vui, mà như vậy vẫn còn đỡ hơn là những người thừa nước đục thả câu, Lạc U không nghi ngờ chút nào, chuyện vừa nãy nếu không được nhanh chóng xử lý, rất nhanh sẽ bị bên ngoài biết, dù sao tin tức này cũng rất có giá trị.
"Nếu tôi mà biết có người nào dám tiết lộ chuyện này ra ngoài, tự gánh lấy hậu quả." Lạc U tiếp tục nói một câu đầy uy hiếp, cô đã dám công khai uy hiếp các hãng truyền thông, làm sao lại không dám cảnh cáo mấy người này. Cố Cách là bạn của cô, đương nhiên cũng sẽ được cô bảo vệ, huống chi bây giờ bọn họ còn đang hợp tác, cô cũng không hy vọng vì chuyện này mà Cố Cách bị ảnh hưởng.
Lạc U nói xong liền ngồi xuống chỗ của mình, tiếp tục nghiên cứu kịch bản, không để ý đến bầu không khí kỳ cục trong phim trường.
Cách đó không xa Cố Cách cảm kích nhìn Lạc U, sắc mặt tái nhợt cũng khá hơn rất nhiều, nhưng lúc ngồi xuống, động tác còn có chút cứng ngắc, người đại diện và phụ tá của Cố Cách vây lại che trước người Cố Cách.
Lạc U suy nghĩ một chút, nói với Lý Hoành Vũ bên cạnh: "Tìm đạo diễn Nhan xin nghỉ, trạng thái hôm nay không ổn, nghỉ ngơi nửa ngày thôi."
Lý Hoành Vũ không phản bác, đi tìm Nhan Ngọc, sau đó được Nhan Ngọc gật đầu, lại nhờ phụ tá báo cho Cố Cách, phần lớn cảnh quay trong phim đều là nam nữ chính đảm nhiệm, Lạc U xin Nhan Ngọc cho nghỉ, đương nhiên Cố Cách cũng có thể nghỉ ngơi, nhưng Nhan Ngọc cũng không nghỉ, vội vàng lật kịch bản, tìm mấy cảnh không cần nam nữ chính để quay trước.
Vì sao Lạc U làm vậy, tất mọi người đều biết, rất nhiều người sau khi nghiêm túc suy nghĩ xong, ánh mắt nhìn Cố Cách có chút phức tạp, Lạc U bảo vệ Cố Cách rõ ràng như vậy, làm bọn họ cũng không dám nghị luận gì.
Buổi chiều không phải quay phim, Lạc U đi thay quần áo, trong lúc đó, Lý Hoành Vũ hài hước hỏi Diệp Vẫn Thần "Tiểu U làm như vậy, cậu không ghen sao?"
Lý Hoành Vũ rõ ràng là một người chỉ sợ thiên hạ không loạn.
"Người kia không phải thích đàn ông sao? Vì sao tôi phải ghen?" Ánh mắt Diệp Vẫn Thần nhìn Lý Hoành Vũ có chút kỳ lạ, giống như đang nói sao anh lại hỏi câu hỏi ngu ngốc như vậy?
Lý Hoành Vũ ngẩn ngơ, có chút không phục hỏi tiếp: "Ai nói thích đàn ông thì không thể thích phụ nữ, huống chi Lạc U đối xử với người ta rất tốt, đó là vị hôn thê của cậu, chẳng lẽ cậu không có cảm giác gì sao?"
Mặc dù Lạc U không phải người mà người khác có thể quản thúc, nhưng Lý Hoành Vũ vẫn hoài nghi thái độ của Diệp Vẫn Thần, có phải đã quá không để ý rồi hay không?
Sắc mặt Diệp Vẫn Thần càng kỳ cục hơn, dùng giọng điệu nghiêm túc hỏi ngược lại: "Tâm tư của Tiểu U anh không phải hiểu không? Tiểu U chỉ coi anh ta là bạn, tuyệt đối không có ý tứ khác."
Đọc đầy đủ truyện chữ Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch, truyện full Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch