Ở bệnh viện được hai ngày, Tần Tiểu Ý liền được đưa về Vu gia, ngẫm lại bản thân cô tùy hứng, lại nhìn thấy ba mẹ Vu đối đãi nhiệt tình, Tần Tiểu Ý cảm thấy bản thân vô cùng xấu hổ.
Trước đây hay tự cho mình là đúng, tự chủ trương làm đủ chuyện. Mấy chuyện đó, trong mắt trưởng bối, đều giống như con trẻ giận dỗi ông bà. Từ đầu tới đuôi, chỉ có mình cô tự mâu thuẫn tự náo loạn.
Bây giờ nghĩ lại, người ngoài mới chen vào một tí đã bỏ đi, thật sự không đáng tí nào.
Vu Hạo Đông hắn sắp lên chức chú, vui vẻ vô cùng, đến giờ khắc này, hắn đối với Tần Tiểu Ý coi như tắt hết hy vọng, buông bỏ được khúc mắc nên sau đó gặp Tần Tiểu Ý, liền trở nên không chút kiêng nể, giảng giải chuyện tình sau khi trở về cho Tần Tiểu Ý nghe, Ngô Tĩnh mà Tần Tiểu Ý coi là mối nguy lớn nhất, cũng từ chuyện này phải xuất cảnh đi theo đối phương.
“Có phải cô cảm thấy anh tôi một chân đạp mấy thuyền không? Khoan đó, nói cho cô hay, anh tôi từ đầu tới đuôi không hề chạm qua người phụ nữ đó, về chuyện này, tôi cũng không rõ lắm, cô tự hỏi anh tôi đi.” Vu Hạo Đông nói xong, nhíu nhíu mày: “À nè! Bình thường thấy cô giải quyết công việc cũng trật tự rõ ràng, logic đâu ra đó, làm sao mà vừa ăn dấm chua liền biến thành não tàn thế?”
“Cậu mới não tàn.” Thật ra nói câu này xong còn muốn nói thêm: cả nhà cậu đều não tàn! Nhưng ngẫm lại cả nhà này là bao gồm cả cô, liền không nói nữa, đúng là cách giải quyết chuyện này, bản thân cô thật não tàn.
Về nhà mấy ngày nay, cô bị bắt ăn ngon uống được, hai người ở Vu gia quyết tâm nuôi cô thành heo, mà vì nghỉ ngơi nhiều hơn bình thường, nên cô và Vu Hạo Viễn đã ít tiếp xúc càng thêm ít, tuy biết mỗi đêm hắn đều về nhà, đều ngủ cùng giường, nhưng Vu Hạo Viễn về trễ đi sớm, hai người dường như bất đồng không gian sinh hoạt, nên muốn nói chuyện cũng rất khó khăn.
Ai, hắn hẳn là đang giận cô.
Từ sau lần gặp Chương Huệ, Tần Tiểu Ý thường xuyên cảm thấy áy náy, Vu Hạo Viễn để ý cô lâu như vậy, còn cô thì quên sạch sẽ hắn, thật sự quá có lỗi. Sau đó còn im hơi lặng tiếng bỏ hắn chạy về nhà tận hai tháng, quá tệ, cô cảm thấy bản thân đúng là kẻ có tội không thể tha thứ, nên Vu Hạo Viễn giận cô cũng có lý.
Nên làm gì bây giờ? Nói sao cũng không thể không rùng mình, trước đây là cô thề non hẹn biển sẽ bắt Vu Hạo Viễn vào tay, sau đó lại chạy trốn, bây giờ cô đã khắc sâu tâm trí bản thân đã sai, dĩ nhiên có thể theo đuổi Vu Hạo Viễn lần nữa.
Tâm động không bằng hành động, Tần Tiểu Ý là người của trường phái hành động, quyết định làm gì là không hề do dự đi làm luôn, cô yêu Vu Hạo Viễn, Vu Hạo Viễn cũng thích cô, bây giờ cô có lợi thế lớn như vậy, không tin không bắt được hắn lại.
Trợ lý Kiều khó xử nhìn đại phật ngồi trên sofa kia, không ai biết rõ hơn ông rằng Tần Tiểu Ý ở trong lòng Vu Hạo Viễn địa vị nặng cỡ nào, người quan trọng này bây giờ lại đang ở đây, không biết đánh giá thế nào, cô đang nhàn nhã ngồi trên sofa xem tạp chí, ông thật tiến thoái lưỡng nan.
“Tần tổng, hay là tôi vào thông báo một tiếng.” Trợ lý Kiều kiên trì khuyên nhủ Tần Tiểu Ý.
“Không phải anh ấy đang họp sao? Không vội, chờ chút đi.” Tần Tiểu Ý tâm trạng tốt trấn an trợ lý Kiều đang nôn nóng.
Sao lại không vội? Tôi vội muốn chết rồi! Trợ lý Kiều có chút phát điên, nghe nói bây giờ Tần tổng đang ở nhà dưỡng thai, không hiểu vì sao chạy tới công ty, ngồi ở đây nhiều giờ như vậy, còn không cho ông vào báo, đây là muốn ép ông chết sao, nếu Vu tổng biết ông dám để phụ nữ có thai ngồi sofa đợi hai giờ…, trời ơi, ông căn bản là không dám nghĩ tới hậu quả.
Trợ lý Kiều khó xử nửa ngày, đành xuất chiêu cuối cùng, không cho ông vào thông báo, vậy ông nhắn tin là được, hy vọng Vu tổng có tâm tình đọc tin nhắn là được.
Sau khi trợ lý Kiều nhắn tin báo cáo, liền nhìn thấy cửa phòng họp mở ra, mọi người lục đục ra ngoài.
Vu Hạo Viễn là người cuối cùng bước ra, thấy Tần Tiểu Ý ngồi trên sofa, hơi nhíu mày hỏi, “Sao em lại tới đây?”
“Ở nhà chán quá, ra ngoài dạo chút.” Nói đi tìm hắn thì ngượng, cô đành tùy tiện lấy cớ.
“Tự mình lái xe?” Vu Hạo Viễn bước đến ngồi xuống cạnh cô, cô đột nhiên xuất hiện, hắn có chút không vui.
Không biết vì sao, Tần Tiểu Ý chính là hiểu hắn đang mất hứng chuyện gì, “Em nhờ lái xe đưa đi, không sao mà, muốn ra ngoài hít thở không khí thôi.”
Bên người là hơi thở nam tính quen thuộc, Tần Tiểu Ý phát hiện tim cô đập mau hơn, cô thật sự là yêu chết người đàn ông này, vừa cảm nhận được hương vị liền xúc động.
Vu Hạo Viễn ánh mắt chuyên chú nhìn cô, đây là người phụ nữ của hắn, tâm tâm niệm niệm nhớ thương hơn mười năm, mặc kệ là suất khí hay quyến rũ, hắn đều yêu đến điên cuồng. Có điều cô gái nhỏ này lại có thể tùy thời bỏ rơi hắn, tùy hứng bỏ hắn đi, hắn tuyệt đối không chịu đựng được, ra vẻ lãnh đạm với cô, đã là sự trừng phạt nhẹ nhất của hắn.
“Đợi lát nữa nói lái xe đưa em về.” Cố nhịn lại xúc động muốn ôm cô vào lòng, Vu Hạo Viễn nhẹ giọng nói.
Làm sao mà về được, cô ra đây mục đích là giúp hai người có thêm cơ hội, như thế hai người mới có thể trở lại quan hệ thân mật như trước kia, chưa gì hết đã bắt về, vậy cô đến đây thành công cốc.
Vừa nghĩ tới đó, vội vàng quyết đoán ôm lấy cánh tay Vu Hạo Viễn, hạ giọng nhẹ nhàng: “Không về, em muốn anh.”
Được rồi, Vu Hạo Viễn cứ tưởng cố ý lãnh đạm là có thể chống cự được cô, nhưng cái phản ứng làm nũng này tuyệt đối nằm ngoài dự đoán của hắn, nên vừa nghe cô nói êm ái “Em muốn anh”, đầu óc hắn liền vô dụng.
Này tuyệt đối là cô gian lận!
Tuy chỉ nói mấy chữ đơn giản, nhưng đối với Vu Hạo Viễn, tuyệt đối là nhát công trí mạng, trong lòng liền mềm ra rối tinh rối mù, đầu óc còn chưa kịp phản ứng, hắn đã cúi đầu, dễ dàng bắt giữ đôi môi dụ hoặc kia.
Bị hôn đột ngột, Tần Tiểu Ý ngây người, không hiểu sao một giây trước còn đang lạnh tanh mà bây giờ đột nhiên phát hỏa rồi, nhưng cơ hội tốt vậy, cô phải thể hiện thật tốt, vì thế cũng nhiệt tình chủ động đáp ứng.
Kết quả vừa hôn xong, hai người hơi thở đã không ổn, lúc cúi đầu, còn phát hiện một bàn tay của Vu Hạo Viễn đã tiến vào quần áo cô, trực tiếp đến trước ngực.
Đọc đầy đủ truyện chữ Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu, truyện full Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu