Tiếng gió bên tai gào thét, trái tim cuồng loạn, nhìn khắp nơi nhưng đều không thấy cô.
Lý Phong sắp nổi điên, anh chạy như điên, gọi tên cô nhưng không có bất kì tiếng trả lời nào.
Ác mộng năm năm trước lại tái diễn sao? Anh phải làm thế nào mới khiến cô có được cảm giác an toàn? Phải làm thế nào thì cô mới tin tưởng anh? Anh cuối cùng phải làm thế nào…..
Cô chạy đi đâu? Có phải đi tìm bọn Bạch Lăng không?
Đúng rồi, gọi điện thoại! Lý Phong sờ túi mới phát hiện anh không mang điện thoại theo, cả ví tiền cũng không.
Đột nhiên dừng lại, anh đứng tại chỗ, một lần nữa quay đầu nhìn khắp nơi nhưng vẫn không thấy cô.
Cứ tìm khắp nơi thế này cũng không phải là cách, anh nên về nhà gọi cho Bạch Lăng . Nếu xác định Trạm Na không đến chỗ các cô ấy anh còn có thể nhờ bọn họ cùng tìm cô.
Mang thai, không đem tiền thậm chí còn đeo dép trong nhà đi, cô sẽ chạy đi đâu đây?
Có phải cô không bình tĩnh mà đi ra khỏi nhà không cẩn thận mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay nhất thời nghĩ quẩn ….
Không! Không đâu! Không thể.
Trạm Na là cô gái rất kiên cường. Cô tuyệt đối sẽ không làm chuyện điên rồ, cho dù không vì cô thì cũng sẽ vì đứa trẻ. Anh nhất định phải tin cô, phải nghĩ thoáng, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì.
Vội vàng chạy về nhà gọi điện, Lý Phong có nằm mơ không không nghĩ người khiến anh tìm khắp nơi lại đang ngồi trong nhà.
Đó là giọng nói của cô, cho dù bây giờ anh đứng ở cửa thôi, còn chưa nhìn thấy cô nhưng giọng nói kia đúng là của cô, giọng nói của cô.
– Trạm Na! Anh vội chạy vào trong phòng.
– Lý Phong? Trạm Na đứng lên: – anh chạy đi đâu thế, sao có thể để khách…..
Cô còn chưa dứt lời Lý Phong đã như gió xoáy ôm chặt lấy cô, anh ôm chặt đến nỗi cô suýt nghẹt thở nhưng cô cũng không ngăn anh lại.
Người anh hơi run, tim đập thình thịch, hơi thở nóng ấm phả trên cần cổ cô, giống như là ở bên ngoài đã chạy tìm cô thật lâu.
Anh ôm cô rất nhanh, rất chặt giống như nếu không làm thế thì cô sẽ biến mất vậy, lúc này cô khiến anh thực sự rất sợ hãi.
– Em xin lỗi.
Cô áy áy nói nhỏ, cho dù biết trong nhà đang có khách, không phải là lúc thổ lộ cùng anh nhưng vẫn không nhịn được ôm lấy anh nói: – em xin lỗi, xin lỗi…
Khi nãy cô tâm phiền ý loạn nên muốn một mình ra ngoài cho tỉnh táo một chút, không phải muốn rời bỏ anh. Nhưng không nghĩ anh không thấy cô đâu thì lại có phản ứng này.
– Ak! Anh thấy chúng mình vẫn nên về khách sạn nghỉ ngơi, tối nay lại sang là được. Lý Tư xấu hổ nói, anh là chồng Annie, cũng là em trai Lý Phong.
Nhưng đôi vợ chồng kia đang đắm chìm trong thế giới của họ, giống như không nghe thấy anh nói gì, anh sờ sờ mũi, nhìn vợ một cái rồi ôm vợ con lặng lẽ rời đi.
Phòng khách thiếu đi ba người, cửa đóng rồi lại mở nhưng đôi vợ chồng đang ôm nhau kia cũng không phát hiện,
– Em xin lỗi.
Lúc cô trở lại, nghe Annie và Lý Tư nói sau khi cô rời đi, ba năm liền Lý Phong sống như thế nào khiến lòng cô quặn đau.
Cô không biết năm đó mình rời đi đã khiến anh chịu tổn thương sâu như vậy. Anh chưa từng nói cùng cô chỉ nói anh không muốn lãng phí thời gian, chuyện quá khứ thì cứ để nó qua đi.
Anh nói thoải mái như năm ấy bọn họ bình tĩnh chia tay sau lại hối hận, gặp lại nhau rồi quyết định tái hợp vậy.
Lý Tư nói với cô những năm đó Lý Phong rất sa sút, ngày ngày dùng rượu chuốc say chính mình, thậm chí còn định uống thuốc tự tử, có một lần thiếu chút nữa đã không thể cứu lại.
Ba năm đó, Lý Phong như phát điên, thật đáng sợ. Annie nói những lời này vẻ mặt vẫn còn sự sợ hãi.
– Nếu không phải em của em xảy ra chuyện, mọi người trong nhà đều bệnh nặng, ngay cả em cũng mệt mỏi mà ngã gục thì anh ấy đến giờ vẫn mơ mơ màng màng, muốn tự sát. Lý Tư nói đầy cảm khái.
Cô đã làm gì anh thế này?
– Em xin lỗi, em xin lỗi, em xin lỗi. Trạm Na ôm chặt Lý Phong, nước mắt hối hận không ngừng rơi xuống, thẫm ướt hai gò má cô cũng thấm ướt ngực áo anh.
– Không cần nói xin lỗi, trừ khi em muốn rời khỏi anh,
Anh đẩy cô ra, vẻ mặt kích động nắm hai bả vai cô, lạnh lùng nói.
– Không!
Cô nhanh chóng lắc đầu, nước mắt nóng bỏng rơi lên tay anh.
Trừng mắt nhìn giọt nước mắt trên tay, Lý Phong khẽ mắng thầm một tiếng rồi lại ôm cô vào lòng. Anh không nên hung bạo với cô như thế.
– Em chạy đi đâu thế? Anh hỏi rồi chủ động giải thích: – em hiểu nhầm rồi, Tiểu Kiệt là con của em trai anh và Annie, Annie là vợ của Lý Tư, bọn họ….
Đọc đầy đủ truyện chữ Vợ Trước Của Kim Chủ, truyện full Vợ Trước Của Kim Chủ thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Vợ Trước Của Kim Chủ