Tiêu Lăng và Dương Tử Vân cùng đi vào phòng, nhìn thấy thức ăn bị để qua một bên, vẫn chưa được động đũa, nhẹ nhàng nói: “Đại ca, huynh nên ăn một chút. Đã ba ngày rồi huynh vẫn không ăn chút gì, như thế làm sao mà cầm cự nổi?”
“Ta không muốn ăn, vì sao nàng còn chưa tỉnh lại?” Mộ Dung Ưng vẫn luôn túc trực ở bên giường nàng, thật sự sợ hãi phải mất đi nàng. Sợ rằng giống như lời nàng nói, nàng sẽ không bao giờ quay trở lại.
“Đại ca, không cần lo lắng. Đại phu không phải đã nói, thân thể của cô ấy đang bình phục vô cùng tốt, chắc là cũng sắp tỉnh lại.” Thật ra bọn hắn cũng lấy làm kỳ quái, tại sao vẫn chưa thấy nàng tỉnh lại đây?
“Ưm, đau quá, đói quá.” Người trên giường đột nhiên phát ra một tiếng kêu rất nhỏ, sau đó từ từ mở mắt ra.
“Mạn Tâm, nàng đã tỉnh, có đau lắm không?” Mộ Dung Ưng đầu tiên là ngạc nhiên nhưng sau đó lại rất căng thẳng.
“Đương nhiên, vết thương đau quá.” Mạn Tâm nhìn thấy hắn quan tâm đến mình như vậy, lại trông thấy vẻ mặt tiều tuỵ của hắn, trong lòng thấy rất ấm áp. Không muốn làm cho hắn thêm lo lắng, nhưng vẫn làm nũng nói: “Nhưng may mắn là chỉ đau có một chút, có điều là ta rất đói.”
“Đói, ở đây có thức ăn, nàng muốn ăn gì?” Nghe được nàng than đói, tảng đá trong lòng Mộ Dung Ưng cuối cùng cũng rơi xuống đất. Đem thức ăn bên cạnh bưng đến trước mặt nàng.
“Đại ca, cô ấy vừa mới tỉnh lại, không thể ăn cơm. Để đệ đi bảo nhà bếp làm một ít cháo, nhanh chóng đem tới cho cô ấy ăn.” Tiêu Lăng nói.
“Nhị ca, đệ cùng đi với huynh.” Dương Tử Vân thật biết điều lui ra ngoài theo nhị ca.
Mộ Dung Ưng thật cẩn thận ôm lấy nàng, lo lắng hỏi lại: “Cảm thấy thế nào?”
“Ta không sao, ta rất khỏe.” Mạn Tâm tựa vào trong ngực hắn. Từ nay về sau, trong thế giới của nàng cũng chỉ còn lại có mình hắn.
“Nàng biết không, nàng hôn mê đã ba ngày, làm ta rất lo lắng. Ta sợ rằng nàng thật sự sẽ không bao giờ quay trở lại. Nếu nàng không quay trở lại, ta biết phải làm như thế nào bây giờ? Ta biết phải đi đâu để tìm được nàng.” Mộ Dung Ưng đến bây giờ còn chưa kịp thu hồi được kích động.
“Sẽ không như vậy, ta làm sao có thể không trở lại. Ta làm sao đành lòng bỏ lại chàng. Từ nay về sau, ta cũng sẽ không bao giờ rời đi nữa. Ta chỉ muốn được ở bên cạnh chàng.” Mạn Tâm dịu dàng nhìn hắn.
“Mạn Tâm.” Mộ Dung Ưng ôm chặt lấy nàng.
Giờ phút này, Mạn Tâm thấy cực kỳ hạnh phúc. Nàng tin một ngày gần đây, Lan Lan và Vân cũng sẽ hạnh phúc như vậy.
Nàng dưỡng thương thêm năm ngày, vết thương cũng đã không còn đau đớn nữa, cũng bắt đầu kết vảy, có thể xuống giường đi lại. Một ngày kia, từ kinh thành truyền tới một tin tức làm cho người ta khiếp sợ.
“Đại ca, đệ vừa nhận được bồ câu đưa tin, báo thái tử bị mất tích trước kia đã trở về bên cạnh hoàng thượng, đồng thời hoàng thượng đã lập hắn làm thái tử, mặc dù các đại thần trong triều đều phản đối.” Dương Tử Vân nói.
“Thái tử mất tích?” Mộ Dung Ưng ngây ra một lúc, chẳng lẽ đây là lý do mà phụ hoàng vẫn luôn không muốn lập thái tử sao?
“Vâng, đại ca, huynh có đoán được hắn là ai không?” Dương Tử Vân hỏi, càng làm cho mọi người khó mà đoán được chuyện tiếp theo.
“Ai?” Mộ Dung Ưng hỏi.
“Phó Vân, thiếu chủ Vô Ưu đường, cũng là thái tử Thiên triều quốc.” Dương Tử Vân nói.
“Là hắn?” Mộ Dung Ưng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Hắn là huynh đệ của chàng.” Mạn Tâm lại càng kinh ngạc hơn. Không ngờ hắn lại có thân thế lớn như vậy, không phải là chuyện rất ly kỳ hay sao?
“Đại ca, mặc kệ chuyện này rốt cuộc là như thế nào. Chúng ta cũng phải lập tức trở về để biết cho rõ ràng. Nếu hắn thật sự là thiên tử của Thiên triều quốc, nếu hắn quan tâm đến dân chúng, và nếu huynh không có ý tranh đoạt đế vị, thì chúng ta sẽ ủng hộ hắn, còn nếu như hắn có mục đích khác, chúng ta cũng có thể ngăn cản hắn.” Tiêu Lăng nói.
“Đệ nói không sai, chúng ta bây giờ lập tức khởi hành.” Mộ Dung Ưng gật gật đầu, đột nhiên nhìn nàng hỏi: “Mạn Tâm, nàng đi được chứ?”
“Vâng, không cần lo lắng cho ta, ta đi được.” Nàng gật gật đầu, chuyện trọng yếu như vậy, nàng làm sao có thể trì hoãn được.
“Đệ lập tức đi thu xếp để nhanh chóng khởi hành ngay.” Dương Tử Vân nói.
Ngay sau đó, bọn họ vội vã lên đường trở về kinh thành.
Mạn Tâm tựa vào trong ngực hắn, chợt nhớ lại lời Tiêu Lăng đã nói. Nếu hắn không muốn tranh đoạt đế vị, chẳng lẽ hắn muốn làm hoàng thượng sao? Có chút bất an, nếu hắn trở thành hoàng đế, sẽ có rất nhiều chuyện thân bất do kỷ, chỉ nói riêng chuyện nữ nhân cũng phải có rất nhiều. Nàng biết mình không thể chấp nhận như vậy, bồn chồn bất an hỏi: “Ưng, chàng muốn làm hoàng đế sao?”
“Làm sao vậy?” Mộ Dung Ưng nhận ra nàng có chút bất an.
“Không có, ta chỉ hỏi vậy thôi.” Mạn Tâm lắc đầu.
“Quyền thế là giấc mộng của mỗi nam nhân. Nếu như ta nói không muốn, như vậy là quá giả dối. Ta muốn làm hoàng thượng, nhưng ta sẽ không quá mức cưỡng cầu. Thật ra, làm hoàng thượng cũng không nhất định là có quyền khuynh thiên hạ, làm một thần tử, ngược lại càng tự do tự tại. Nếu phụ hoàng đem gánh nặng này giao cho ta, ta sẽ không thể từ chối. Nhưng mà bây giờ xem ra ta không cần phải lo lắng vì phụ hoàng đã muốn đem ngôi vị hoàng đế truyền lại cho hắn, có lẽ vì hắn thích hợp hơn so với ta.” Mộ Dung Ưng nói.
“Vâng, thật ra ta cũng nghĩ như vậy. Phó Vân thực thích hợp làm hoàng đế. Hắn thoạt nhìn tuy rằng rất lãnh khốc, nhưng kỳ thật trái tim hắn lại rất thiện lương.” Mạn Tâm gật gật đầu.
“Nàng dường như biết rất nhiều về hắn?” Giọng điệu Mộ Dung Ưng có chút vị chua.
“Ghen tị a.” Mạn Tâm khóe môi cong lên, thật thành khẩn thẳng thắn nói: “Thật ra, ta không muốn chàng làm hoàng đế, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn, đó là ta không muốn để chàng cưới thêm nữ nhân khác. Nhưng nếu chàng thật sự muốn làm hoàng đế, ta cũng sẽ không ngăn trở. Ta sẽ luôn ủng hộ chàng.” Nàng luôn tin rằng sự nghiệp của nam nhân quan trọng hơn.
“Nha đầu ngốc, không cần phải rối lên. Ta không phó mặc, cũng không tranh giành, chỉ yên lặng quan sát kỳ biến.” Mộ Dung Ưng sủng ái nói.
“Được.” Tâm tư Mạn Tâm vẫn không hi vọng hắn được làm hoàng đế.
Chạy hơn mười ngày đường, bọn họ mới trở lại kinh thành. Vừa về tới kinh thành, chợt nghe thấy tin tức, nói hoàng thượng vẫn cố chấp giữ vững ý kiến của mình, lập Phó Vân làm thái tử.
Đọc đầy đủ truyện chữ Xà Hạt Mỹ Nhân Của Lãnh Vương, truyện full Xà Hạt Mỹ Nhân Của Lãnh Vương thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xà Hạt Mỹ Nhân Của Lãnh Vương