Cùng Triệu Hằng mua xong nhà cửa, Chu Dương lại ra nước ngoài. Thời gian đó hai người đều có công việc riêng, Triệu Hằng có thời gian rảnh sẽ đi công trường xem tiến độ, tiểu khu còn đang xây, chờ Chu Dương hơn nửa năm sau về nước, cách thời gian giao nhà vẫn còn sớm.
Lần này Chu Dương không đưa toàn bộ tiền gửi ngân hàng giao cho Triệu Hằng, anh dự định một lần nữa mở cửa hàng nội thất. Chuyện này đành phải nhờ vào bạn bè.
Người bạn tiếc hận thay anh: "Cứ như vậy trở về nước? Có đô Mỹ không kiếm lại đi kiếm nhân dân tệ, bao nhiêu người còn muốn chạy đều không đi được. Cơ hội tốt như vậy, lãng phí một cách vô ích."
Chu Dương nói: "Không quen đồ ăn nước ngoài."
Người bạn chế nhạo: "Là không quen đồ ăn, hay là không quen phụ nữ?"
Chu Dương khẽ cười mắng: "Cút."
"Ai mà không biết cậu chứ!” Người bạn cười hì hì, “ Nói thật đi, lúc nào cậu và chị dâu mới có chuyện vui đấy?"
Chu Dương nói: "Chờ mở cửa hàng."
"Chậc!" Người bạn lên tinh thần, "Nói như vậy, nhiệm vụ của tôi gian khổ rồi!"
Chu Dương cũng không dư dả tiền bạc, anh còn phải để lại một phần trả tiền nhà, bởi vậy tình huống tìm cửa hàng vẫn như năm đó, phải bôn ba khắp nơi, tính toán tỉ mỉ.
Chờ cửa hàng chính thức mở, nhà ở tiểu khu cũng vừa xây xong phôi thô, ông chủ Lương cũng chạy tới, mang theo cấp dưới tới lắp đặt thiết bị mấy tòa nhà, vừa lúc nhà Chu Dương cũng ở trong đó, ông chủ Lương giật dây bắc cầu, để cửa hàng anh nhận phần nội thất.
Đêm nay Triệu Hằng tắm xong, không yên lòng bò lên giường, Chu Dương đắp chăn cho cô, hỏi: "Nghĩ gì thế?
"Tính sổ sách."
"Sổ sách gì?"
"Không phải chính sách thuế mới sẽ được khấu trừ sáu phần sao, căn hộ em vay mua cũng được khấu trừ." Trên chứng nhận bất động sản chỉ viết tên của một mình cô, cô hiện tại ngoài công việc, còn lại tâm tư đều dành cho nhà cửa.
Chu Dương cầm lấy tuýp kem tay trên tủ đầu giường, kéo tay Triệu Hằng đến trước mặt, lấy ra chút kem xoa cho cô, nói: "Chỉ có chút tiền như vậy, cũng không trừ được bao nhiêu."
"Không ít, mỗi tháng một nghìn, có thể tiết kiệm được mấy chục nghìn."
Nhắc đến nhà cửa, Chu Dương thuận miệng hỏi: "Đúng rồi, em thích dạng lắp đặt thiết bị gì?"
"Bắc Âu hiện đại..." Triệu Hằng tò mò nhìn anh, "Nhà cửa không phải đều theo mẫu sao?"
"Không cần thành thật như thế, dù sao cũng là ông chủ Lương phụ trách lắp đặt thiết bị."
Triệu Hằng hỏi: "Vậy có thể dựa theo yêu cầu của chúng ta?"
"Em nói xem có yêu cầu gì."
Triệu Hằng hăng hái, cô tựa vào đầu giường, ngồi thẳng dậy nói: "Nhà bếp kiểu mở, sàn vân gỗ..."
Chu Dương vẫn nắm tay cô, anh đặt tuýp kem sang một bên, nghiêm túc nghe cô nói.
Bọn họ đều không phải là người nói nhiều, rất ít khi thao thao bất tuyệt, Triệu Hằng chỉ nói không ngớt ở hai chuyện, một là nhà cửa, hai chính là sức khỏe của anh. Có lẽ là mấy năm trước ở lâu với Tiểu Á, bên tai quá yên tĩnh, cho nên hiện tại anh rất thích nghe giọng của Triệu Hằng.
Những ngày kế tiếp, hai người đều bận rộn, Triệu Hằng còn đỡ, công tác cơ bản đúng giờ tan làm, thỉnh thoảng mới phải tăng ca, Chu Dương lại bận như con quay, phải nửa đêm mới về, hỏi anh bận cái gì, anh nghĩ một lát mới dỗ người trả lời: "Chờ một chút."
Đối với loại chuyện này, những cặp đôi khác sẽ biến nó thành niềm vui bất ngờ, nhưng Chu Dương sẽ không gạt Triệu Hằng, cô đoán được anh đang lắp đặt thiết bị nhà mới, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ chờ, trong lòng hai người tự biết rõ bí mật.
Chu Dương tự mình ra tay, làm điện nước, đồng thời giúp đỡ cả thợ mộc. Ông chủ Lương nghe nói tới chuyện này, cảm thán một lúc lâu. Vợ ông không hiểu bình luận: "Đây không phải là ăn no rửng mỡ sao."
"Bà biết cái gì chứ." Ông chủ Lương nói, "Cậu ấy đang kiếm về từng chút mà vợ cậu ấy đã mất đi đấy, năm đó là cậu ấy lắp đặt nhà cửa, hiện tại nhà này cũng phải đích thân cậu ấy lắp đặt thiết bị mới có ý nghĩa, "
"Năm đó xảy ra chuyện gì?"
Ông chủ Lương kể chuyện cho vợ nghe.
Đọc đầy đủ truyện chữ Xuân Khởi, truyện full Xuân Khởi thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xuân Khởi