Hai cô gái đang nói chuyện cùng chuyển mắt về cô gái thứ ba vừa lên tiếng.
“Cậu đừng có bị mấy lời đồn thổi trên mạng lừa chứ, Tô Tô là người có thực lực, chị ấy không thèm đi cửa sau đâu!”
“Lời đồn ngăn với trí giả(*), vị hôn thê tiền nhiệm của Tống tổng chắc chắn là ghen ghét với Tô Tô nên mới cố ý bôi đen chị ấy trên mạng. Mình nhìn khuôn mặt của cô ta là biết ngay cô ta chẳng phải loại người tốt lành gì rồi.”
(*) Ý là người thông minh có thể phân biệt đúng sai, nên có thể phân biệt được lời đồn.
***
Giờ phút này, loại người có khuôn mặt nhìn cái là biết không phải người tốt - Bạch Trà đang đứng ngay bên cạnh bọn họ, cô đưa mắt xem xét mấy cô gái, chắc hẳn là fans của Lạc Tô Tô.
“Trà Trà, đừng giận.”
Nghe vậy, Bạch Trà nâng mắt, nhìn thấy gương mặt gần trong gang tấc của Tống Tuyên.
Anh hơi khom lưng, dịu giọng nói với cô: “Tôi rất thích...”
Bạch Trà lẳng lặng nhìn anh.
Khuôn mặt trắng nõn của anh bằng mắt thường có thể thấy càng ngày càng hồng, cuối cùng anh vẫn chậm chạp bổ sung nốt mấy chữ: “... gương mặt của cô.”
Bạch Trà cười thành tiếng, cô sờ đầu anh: “Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.”
Tống Tuyên ngoan ngoãn đi theo bên cạnh cô, đôi con ngươi sạch sẽ trong suốt hiện lên cảm xúc ảo não, sau đó anh yên lặng lấy ra chiếc điện thoại của mình.
Một lát sau, đám fans nữ cũng lấy ra di động, một cô gái giơ camera đối diện với màn hình điện tử, vui vẻ nói: “Không ngờ hôm nay bỗng thấy được Tô Tô, mình muốn đăng lên vòng bạn bè.”
Màn hình tấm biển bỗng nhiên đen sì, khiến cô gái ấy giật mình lắp bắp: “Sao tự dưng lại bị thế này?”
Bạn của cô gái nghi ngờ hỏi: “Hay là bị ngắt điện?”
Nhưng ngay giây tiếp theo màn hình màu đen bỗng sáng lên, màu nền biến thành màu xanh lam, trên màn hình còn hiện ra mấý chữ màu đỏ rất to “cả nhà các cô mới xấu”.
Nền xanh chữ đỏ, vô cùng cay mắt.
Sau lưng mấy cô gái không ngừng tuôn ra mồ hôi lạnh.
Bạch Trà và Tống Tuyên đi vào một nhà hàng. Bọn họ tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, người phục vụ bước tới đưa thực đơn. Bạch Trà nhanh chóng chọn được món mà mình muốn ăn, nhưng khi cô vừa ngẩng đầu lên, lại trông thấy Tống Tuyên ngồi đối diện nhìn chằm chằm thực đơn không có bất cứ động tác nào khác.
Bạch Trà rướn cổ liếc mắt, cô nhìn theo ánh mắt của Tống Tuyên, dừng lại hình con thú bông trong thực đơn. Đó là một chiếc móc khoá dâu tây màu đỏ, hình dáng rất đáng yêu, tạo hình cũng rất đáng yêu. Tống Tuyên nhìn chằm chằm vào hình ảnh, đôi mắt không chớp lấy một lần.
Đọc đầy đủ truyện chữ Xuyên Nhanh: Ngày Ngày Ngẩn Ngơ Vì Sắc Đẹp Tuyệt Trần, truyện full Xuyên Nhanh: Ngày Ngày Ngẩn Ngơ Vì Sắc Đẹp Tuyệt Trần thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xuyên Nhanh: Ngày Ngày Ngẩn Ngơ Vì Sắc Đẹp Tuyệt Trần