Chương 268: Tần Dương hình như là Đường Hàn Khiết
Từ Uyển Nhan đợi lâu chán muốn chết, nhìn thấy bên ngoài có ánh đèn xe chiếu đến thì vội vàng chạy đến cửa chào đón Tân Dương.
Đèn treo trên hiên cửa bị hỏng vẫn chưa sửa lại, chặn một chút bóng tối. Vẻ mặt của Tần Dương bị bao phủ trong bóng đêm nên không nhìn thấy rõ, nhưng Từ Uyển Nhan lại không để ý những thứ này. Cô ta nhẹ nhàng lao vào trong lòng anh ta giống như một con chim nhỏ.
“Dương à, sao bây giờ anh mới đến? Đồ ăn người ta tự tay nấu cho anh đã nguội rồi”
Nghe thấy tên gọi mới này, người đàn ông bị Từ Uyển Nhan ôm chặt nghiến răng và khẽ đẩy cô ta ra: “Được rồi, mau đi vào trong đi, bên ngoài trời lạnh”
Vào trong phòng, nụ cười trên gương mặt Tần Dương đã hồi phục lại như bình thường.
Từ Uyển Nhan treo áo khoác mà anh ta cởi ra xong, làm ra vẻ ngượng ngùng mà vén mái tóc mai dài ra sau tai.
Lúc này dưới ánh đèn, Tân Dương mới phát hiện ra hôm nay Từ Uyển Nhan trang điểm ăn mặc không giống như bình thường.
Cô ta không trang điểm đậm, mái tóc cũng không tùy ý buộc ở phía sau gáy nữa, mùi nước hoa cũng bớt phô trương thô tục hơn trước kia mà nhẹ hơn giống như mùi dịu dàng của gió biển.
Từ Uyển Nhan nhìn thấy Tân Dương đang nhìn mình, cô ta cúi đầu kéo chiếc váy màu xanh nhạt trên người mình.
Ngày hôm nay cô ta đặc biệt không mặc những bộ váy ngắn bó sát người mà cô ta thích mà chọn bộ váy dài nữ tính hoàn toàn không giống với phong cách của cô ta, xem ra nhìn cô ta đã dịu dàng hơn rất nhiều.
Đàn ông luôn hy vọng người phụ nữ của mình có thể giỏi nấu ăn và tiếp xúc với xã hội tốt. Ở bên ngoài Từ Uyển Nhan xinh đẹp lay động lòng người, khi trở về nhà đương nhiên muốn bày ra một gương mặt khác của mình cho Tân Dương.
Từ Uyển Nhan rất tự tin qua đêm nay anh ta nhất định sẽ không ngừng thèm muốn mình hơn.
Tân Dương rủ mắt xuống, dáng về này của Từ Uyển Nhan thật sự không khác gì so với khi cô ta vừa mới ở bên cạnh mình.
Nhưng đáng tiếc gương mặt đó vẫn là gương mặt đó, nhưng trái tim đã đen tối như con mãng xà.
Quả nhiên từ đầu đến cuối người phụ nữ này chỉ có những thứ này mà thôi.
Nhưng chẳng phải năm đó mình ngu ngốc bị mê muội không thể kìm lại được bởi dáng vẻ này của cô ta, chìm sâu vào đống bùn ấy sao?
Hôm nay em rất đặc biệt” Tân Dương ngước mặt nhếch khóe môi, nở nụ cười vô cùng dịu dàng với Từ Uyển Nhan.
Hai gò má của Từ Uyển Nhan đỏ bừng: “Anh Dương, anh ngồi nghỉ ngơi một chút đi Em đi hâm nóng lại đồ ăn, sẽ nhanh thôi”
Tân Dương vươn người lên phía trước vuốt ve ngọn tóc của cô ta, sau đó đưa lên mũi mình và khẽ nheo mắt ngửi: “Hôm nay đầu bếp của chúng ta thật vất vả.”
Trái tim của Từ Uyển Nhan càng đập dồn dập hơn, thậm chí hơi chậm một nhịp nhưng không phải là vì động lòng.
Cô ta khẽ mim cười và vội vàng quay người về phòng bếp, ánh mắt còn lại còn liếc nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha với vẻ lo lắng. Động tác và câu nói vừa nấy của Tân Dương lại khiến cho cô ta nhớ đến cái thứ vô dụng Đường Hàn Khiết đó.
Từ nhỏ Tân Uyển Nhan đã có mái tóc đen bóng, cô ta vẫn luôn tự hào về nó và dày công chăm sóc.
Đọc đầy đủ truyện chữ Yêu Không Lối Thoát Hoắc Anh Tuấn, truyện full Yêu Không Lối Thoát Hoắc Anh Tuấn thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Yêu Không Lối Thoát Hoắc Anh Tuấn