Cách đây không lâu, em từng tuyên bố hùng hồn rằng mình sẽ không “đơn phương” bất cứ ai. Cái cảm giác đơn phương ấy, vừa buồn tủi vừa cô đơn, em không thích.
Em không muốn tự mình cười, tự mình vui, tự mình nhen nhóm hi vọng. Rồi cũng tự mình dập tắt hi vọng mà mình đang nuôi dưỡng. Chỉ vì em “lỡ” đơn phương anh.
Kể ra thì đơn phương anh, gốc rễ cũng là lỗi của em. Vì em hay mộng tưởng, hay yếu mến, cũng dễ mềm lòng với người khác. Chắc vì đã lâu em không bắt gặp được một người có thể làm em thoải mái chuyện trò, thoải mái cười vui và đùa nghịch.
Kể ra thì bảo là “đơn phương” thì hơi quá. Chắc là chỉ “say nắng”. Ừ anh, chỉ là say nắng thôi anh ạ.
Bạn bảo với em rằng: “Để mọi việc thuận theo ý trời”. Em không thích. Kể ra thì có thể anh cho rằng em hỗn, nhưng rõ ràng là ý trời và ý của em chưa bao giờ trùng khớp nhau. Em có thể thành công trong nhiều việc, nhưng chuyện tình cảm thì lúc nào cũng lận đận. Em khóc nhiều hơn cười, hạnh phúc ít hơn đau khổ. Vậy nên lần này, em sẽ làm theo ý em.
Bạn bảo em rằng nên để tình cảm của mình phát triển tự nhiên. Đừng gò bó hay ép uổng chi tội nghiệp. “Ép dầu ép mỡ, chứ ai nỡ ép duyên”. Anh nhỉ? Ừ thì em sẽ để cảm xúc của em tự nhiên nhất có thể…
Là để em say nắng anh vài ngày, vài giờ, hay chỉ vài phút của được.
Là cho em thả trôi cảm xúc của mình vài hôm thôi, cho nó rong ruổi thỏa thích, rồi nó sẽ tự quay về.
Đọc đầy đủ truyện chữ Yêu Là Gì? Đơn Phương Là Gì? Mà Khiến Ta Phải Đau Lòng, truyện full Yêu Là Gì? Đơn Phương Là Gì? Mà Khiến Ta Phải Đau Lòng thuộc thể loại Truyện Teen cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Yêu Là Gì? Đơn Phương Là Gì? Mà Khiến Ta Phải Đau Lòng