Chương 70 : Làm gì tiếp đây?
"Cảm ơn vì bữa ăn."
"...Ừm, vâng."
Sau khi bước ra khỏi nhà hàng, Kunon không khỏi cảm thấy hối hận. Chỉ là một bữa ăn trưa thôi mà tiêu tốn đến tận hai mươi hai vạn neck.
[Chắc chắn chị Rinko sẽ tức giận về lần tiêu tiền này].
Sau khi kết thúc cuộc đàm phán, Kunon cùng với Thánh Nữ và nhóm hầu gái đi ăn trưa. Nhưng, vấn đề ở đây là họ chọn nhà hàng cao cấp, đồ ăn không tệ, giá cả cũng chỉ ở mức hơi cao một chút thôi, tuy vậy... Có người đã gọi rượu ra và rượu có giá cực kỳ đắt.
Cái gì mà phong cách cổ điển Kunon không biết nhưng mà nó có giá tận hai mươi vạn neck, và thật sự có người đã chọn nó.
Mặc dù đã nói với đối phương mấy câu như "gì cũng được" nhưng cũng vừa vừa phải phải thôi chứ.
Kunon đã được dạy cho một bài học nhớ đời, nếu lần sau có khao thì cậu sẽ bảo rằng mình sẽ chỉ khao mấy chỗ rẻ thôi.
[Một quý ông phải biết học cách tránh lặp lại vấn đề thay vì hoảng loạn, đặc biệt là trước mặt các quý cô.]
Kunon tự nhủ trong lòng rồi nuốt nước mắt vào trong.
"Đúng rồi quý cô Reyes, tớ muốn bàn luận sẵn với cậu về chuyện tương lai."
Để thay đổi tâm trạng cũng như quên đi chuyện buổi trưa đầy nước mắt.
"Chuyện tương lai? Ý cậu là lời hứa dắt tớ đi ăn parfait à? Kunon cũng mời tớ nhiều lần rồi nhỉ?"
Ngay khi Thánh Nữ vừa nói xong thì tiếng thì thầm của những cô hầu gái lại vang lên trông có vẻ rất vui.
[Rõ ràng là mới ăn xong vậy mà họ trông có vẻ vẫn còn ăn thêm được, đúng là đám người lớn không biết ngại mà. Thậm chí mình còn chưa mời Milica điện hạ ăn tráng miệng sau khi ăn cơm nữa] - Kunon vừa nghĩ vừa tiếp tục chủ đề.
"Từ giờ ta sẽ tiếp tục quan sát và tiếp tục với sản phẩm thử nghiệm đó.’’
Theo dự đoán của tớ có lẽ tối thiểu sẽ giữ được khoảng ba tháng tuy nhiên có khả năng nó có thời gian sử dụng ngắn hơn, cũng có thể tùy theo tình trạng bảo tồn mà hiệu quả của thuốc sẽ ngày càng thấp nữa, từ đó mà đưa ra những phương án giải quyết.
Tớ thì muốn giải quyết toàn bộ trong một lần nhưng việc phải làm quá nhiều, đến khi nó trở thành một sản phẩm hoàn thiện thì ít nhất cũng phải mất từ một đến hai năm."
"Là vậy... Sao?"
Thánh Nữ bình tĩnh suy nghĩ lại, có vẻ như cô chỉ vừa mới giải quyết vấn đề tiền bạc mà thôi, còn vấn đề thật sự vẫn chưa được giải quyết.
Viên thuốc kia dẫu sao thì cũng chỉ là bản thử nghiệm thôi, tuy có được ba tháng bảo đảm nhưng sau đó thì không ai chắc chắn được. Dù thế đi nữa thì khoảng thời gian đó vẫn đủ dài, còn hiện tại chỉ có thể coi là vượt qua khó khăn mà thôi.
"Chuyện này ấy, tớ nghĩ sẽ giao cho cậu."
"Ể?"
"Dĩ nhiên là bước gia công tớ sẽ tới giúp rồi, dù sao thì tớ không phải là không liên quan đến chuyện này."
"Cái đó... À không, thế à? Đúng rồi nhỉ."
Thánh Nữ định nói gì đó nhưng kiềm chế lại, cô hiểu rằng Kunon đã ở bên để giúp đỡ đủ nhiều trong việc này. Từ hơn một tháng trước cậu ấy tới để bàn bạc về chuyện tiền nong, từ sau đó mỗi ngày cô luôn được cậu giúp đỡ thậm chí cả khoảng chi phí ăn trưa.
Người lập kế hoạch bán linh thảo là Kunon, rồi người mỗi ngày đến để quan sát tình trạng rồi ghi chú, thậm chí người chuẩn bị hạt giống cũng là Kunon. Nếu cứ tiếp tục cùng nhau giải quyết vấn đề thì người có lỗi sẽ là cô mất.
Còn vấn đề thu nhập điểm tín chỉ nữa, không thể nhận điểm tín chỉ chỉ bằng những nghiên cứu giống nhau, lặp đi lặp lại được.
Cũng chẳng phải là nói lời vĩnh biệt nhau khi mà Kunon cũng nhận được lợi nhuận trong thương vụ kinh doanh Linh Thảo Shi • Shirula, sau này ắt hẳn hai người sẽ còn gặp nhau nhiều. Nếu gặp bế tắc thì cả hai sẽ gặp nhau rồi bàn bạc thôi.
[Những kẻ hay ỷ lại vào người khác là người vô dụng.]
[Bây giờ tuy không được nhưng một lúc nào đó khi cậu ấy gặp khó khăn mình nhất định cũng sẽ giúp đỡ.]