Tháng Nguyệt - Ngày X

Tôi đã hẹo trong một vụ tai nạn và được chuyển sinh vào một thế giới nơi ma pháp có tồn tại.

Năm năm đã trôi qua kể từ khi tôi nhận được cái tên Ouga Vellet.

Tôi đã quyết định được mục tiêu cho cuộc đời mới này rồi.

Đó là sống theo cách mà tôi muốn!

May mắn thay, tôi được sinh ra tại Gia đình Công tước Vellet, một gia tộc quyền lực phụ trách ngoại giao và tình báo của đất nước nên tôi không phải lo lắng gì về việc tiền nong.

Ừm, ngoài kia vẫn có kha khá tin đồn khó chịu đấy, nhưng...

Dù ông già của tôi có là quan liêu thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi hết.

Ngược lại, tôi còn cảm thấy rất phấn khích vì nền tảng cho tham vọng của mình đã được trải ra sẵn.

Ở kiếp trước, tôi chỉ là một tên nô lệ của tư bản, sống để làm việc như người đời thường nói.

Đó là vì sao mà kiếp này, tôi sẽ sống thật chây lười và làm mọi điều mình muốn!

Đúng vậy! Nói cho nhanh thì tôi sẽ sống một cuộc đời thật tàn bạo, như ma vương ấy!

Được vây quanh bởi những cô gái dễ thương, tận hưởng nô lệ và thu lời.

Ăn thật nhiều các món ăn ngon, ngủ bất cứ khi nào mình muốn và sống một cuộc đời thật thảnh thơi, hạnh phúc.

Muahahaha...! Ôi, tôi không thể đợi đến nay mai được nữa!

------

Tháng Mây - Ngày X

Để vượt trên người khác, ta cần phải có sức mạnh.

Nếu ta có sức mạnh áp đảo để dập tắt mọi lời ca thán hay phàn nàn của đám thuộc hạ thì sẽ không còn ai dám ho he gì nữa.

Ở thế giới này, cách rõ ràng nhất để chứng tỏ được sức mạnh là thông qua ma pháp.

Nhưng tôi - đếch có Thiên phú về ma pháp...!!

Hoả, Thủy, Phong, Lôi, Quang, Ám.

Bài kiểm tra năng lực đã chứng minh rằng tôi không phù hợp với bất kỳ hệ nào trong số các hệ trên.

Tôi không thể loại bỏ ánh mắt thương hại của ông già ra khỏi đầu mình được... Ít ra thì tôi không bị ông ấy bỏ rơi.

Vì một lý do nào đó mà những tên quan liêu lại rất yêu thương và rộng lượng với gia đình mình.

Tôi rất mừng vì ông ấy quá đỗi nhân từ... đó là suy nghĩ bình thường thôi.

Nhưng trong kiếp này, tôi là một thiên tài kia mà. Dù không có Thiên phú nhưng tôi vẫn có một lượng ma lực kha khá trong cơ thể mình.

Vậy thì mình chỉ cần tự tạo ra một loại ma pháp chỉ riêng mình dùng được là xong.

Cùng lúc ấy, tôi xin thêm lời khuyên từ ông già và quyết định mời gia sư về dạy kiếm thuật và võ thuật cho mình.

Việc đòi hỏi quá nhiều khi còn bé chỉ dành cho mấy tên yếu nhớt thôi.

Ta không thể nào tồn tại mà không có cha mẹ được.

Cho đến tôi đủ lớn thì tôi sẽ đóng vai con nhà người ta trong truyền thuyết để làm hài lòng ông bà già.

Tôi sẽ bộc lộ bản chất của mình khi tôi đã có đủ khả năng tự lập.

Nếu đạt được kết quả tốt thì ông bà già tôi sẽ khen tôi và sẵn lòng hỗ trợ tôi nhiều hơn.

Giờ đang là lúc để tôi đây ẩn mình. Tôi sẽ mài sắc nanh vuốt của mình vì một tương lai sáng lạn đang chờ đón tôi.

Tháng Quang - Ngày X

Cuối cùng cũng đã hoàn thành!

Thứ ma pháp mà chỉ mỗi mình tôi có thể xài được!

Ừm, nói thật, tôi cũng chẳng dám chắc nó có đúng là ma pháp hay không nhưng ít ra thì nó cũng đã hoàn thiện rồi.

Mọi giả thuyết và những lần thử nghiệm đi thử nghiệm lại đều đã mang lại kết quả tương xứng.

Xem ra bộ óc thiên tài của tôi vẫn nhanh nhạy như ngày nào.

Giờ tôi đã có thể đánh trả lại các pháp sư mà không cần phải xài đến ma pháp.

Đương nhiên là tôi vẫn chưa có ý định công khai nó ra rồi.

Tôi sẽ không xài đến bí thuật mà tôi đã tự mày mò rồi tạo ra một cách dễ dàng như thế đâu.

Khi tôi xin ý kiến từ ông bà già, họ đã đồng ý và chấp thuận với tôi rồi.

Cùng lúc ấy, họ khuyên tôi nên đến Học viện Ma pháp để trau dồi thêm kỹ năng cho bản thân.

Từ những gì tôi nghe được, dường như những cá nhân tài năng từ khắp nơi sẽ tụ họp ở đấy.

Với một kẻ muốn sống tự do tự tại như tôi, đó là một nơi cực kỳ hoàn hảo để xây dựng các mối quan hệ.

Tôi sẽ phải vùi đầu vào việc học hành một thời gian, nhưng cũng chẳng sao.

Những nỗ lực của tôi bây giờ sẽ mang đến một tương lai đầy thuận lợi cho tôi.

Dù gì thì tôi cũng là thiên tài mà!

Tháng ☂ - Ngày ◎

Ngày đó cuối cùng cũng tới.

Bước đầu tiên tiến đến khát vọng mà tôi đã luôn ao ước kể từ khi tôi còn bé tí.

Uớc mơ của tôi - sống một cuộc đời tự do tự tại và hoang tàn như một vị ma vương.

Ta chỉ được sống có một lần.

Dù có bị lên án vì ích kỷ hay vì là quan liêu thì tôi đây cũng cóc quan tâm.

Tôi đã không còn là con nhà người ta như ngày nào nữa rồi.

Giờ tôi đang 15 tuổi, tôi sẽ rời khỏi nhà và bắt đầu sống tại ký túc xá trong Học viện Ma pháp.

Trong gia tộc Vallet, như một phần trong quá trình rèn luyện khả năng phán đoán, bọn tôi được phép đưa một người đi theo nhằm hỗ trợ cuộc sống tại học viện.

Tôi dự định sẽ sử dụng người đó suốt cả đời tôi chứ không chỉ mình mỗi khoảng thời gian sinh sống và học tập tại học viện.

Nói cách khác, chỉ có mỗi năng lực thôi là chưa đủ. Người đó phải là người mà cuộc sống của họ sẽ bị hủy hoại nếu không có tôi. Là người không thể tách rời khỏi tôi kể cả chính người ấy muốn đi chăng nữa.

Tôi đã đưa ra được lựa chọn của mình rồi.

[Cựu Trưởng Kỵ sĩ đoàn] Chris Lagnica.

Ở tuổi đôi mươi, cô ấy đã tràn ngập tinh thần chính nghĩa rồi, từ một thường dân vươn lên thành Người đứng đầu Thánh Kỵ sĩ đoàn, nhưng sau khi tự mình khiếu nại với nhà vua về nạn buôn người của giới quý tộc, giới quý tộc đã vu khống và trục xuất cô ấy khỏi Thánh Kỵ sĩ đoàn. Toàn bộ tài sản của cô ấy cũng đã bị tước đoạt nốt.

Hiện giờ, cô ấy đang phải kiếm từng đồng lẻ tại một đấu trường ở Washua, một thành phố được xem như là bãi phốt của thủ đô.

Tôi muốn cô ấy sẽ trở thành vệ sỹ của tôi. Đương nhiên là tôi có đủ khả năng phòng thân rồi nhưng thà phòng bệnh còn hơn chữa bệnh.

Với sức mạnh cô ấy có được từ hồi còn là chỉ huy của Thánh Kỵ sĩ đoàn, cô ấy dư sức làm vệ sĩ cho tôi.

Nếu tôi nói với một người tràn đầy tinh thần công lý như cô ấy rằng "Hãy toả sáng bên cạnh ta đây này" thì cô ấy nhất định sẽ đổ rạp ngay và luôn.

Đen đủi thay, lòng chính nghĩa của Chris sẽ bị lợi dụng để đàn áp những kẻ nổi loạn giống như tôi.

Chống lại tôi, người đang muốn trở thành kẻ thủ ác sao...! Muahahaha... Ahahaha!!

Tháng ☆ - Ngày ◇

Chris đáng sợ quá đi mất...

Bọn tôi đã lập giao ước thành công, và khi cô ấy nói rằng cô ấy sẽ thể hiện sức mạnh của mình nên tôi đã nghĩ, rằng cô ấy sẽ sử dụng thành thạo thứ vũ khí nào đó như một Thánh Kỵ sĩ thực thụ thì ai ngờ, cô ấy lại chất một núi xác của đám lưu manh tại đấu trường ngầm.

Hử? Chừng này chẳng phải quá điên rồi sao? Cô ấy đã phải kìm nén nhu cầu công lý của mình suốt bao lâu rồi thế?

Nếu cô ấy phát hiện ra âm mưu trở thành kẻ thủ ác của mình thì liệu cô ấy có chẻ cái đầu này ra khỏi thân tôi không...?

K, không, không sao hết. Tôi chỉ nghĩ rằng cô ấy là một quân cờ cực kỳ mạnh mẽ mà tôi vừa thu nạp được thôi.

Tôi là thiên tài mà. Một khi cô ấy chưa phát hiện ra âm mưu của tôi thì mọi thứ vẫn sẽ ổn thôi.

Cùng tôi chuyển chủ đề và nhìn sang ứng cử viên tiếp theo của tôi nào.

Mục tiêu tiếp theo là cô gái tên Mashiro Leach, thường dân duy nhất trong khoá bọn tôi vượt qua bài thi tuyển sinh.

Theo truyền thống của học viện, một vài tên quý tộc sẽ giở trò ỷ mạnh hiếp yếu với cô ấy nên nếu tôi chen vào cứu cô ấy thì cô ấy sẽ cảm thấy rất biết ơn tôi.

Điểm nổi bật nhất ở cô ấy là bộ ngực.

Chúng bự vãi. Bự đến nỗi tay tôi chẳng thể bóp hết được. Tôi phải bóp chúng ít nhất một lần mới được.

Tôi có dự định tạo nên một dàn harem cho riêng mình mà. Cô ấy sẽ là gương mặt đầu tiên trong số đó.

Nếu tôi hỏi "Liệu em có nhớ lần anh cứu em không?" thì không đời nào một cô gái nhút nhát như cô ấy có thể từ chối được đâu.

Kế hoạch này hoàn hảo quá đi mất...!

Tôi tự cảm thấy ngạc nhiên vì mình quá đỗi thông minh...!

Tháng ☆ Ngày $

Cứu Liche xong, tôi đã trở thành đứa bị bắt nạt.

Còn Liche thì lại nhập hội với chính cái nhóm đã bắt nạt cô ấy.

Họ còn gọi tôi là "Thằng khờ mù mờ".

Hử? Sao lại thế được?

Nếu cậu đang run sợ thì sao không mau dừng lại đi...? Lũ thường dân đáng sợ vãi...

Đây là kiểu mới trong cách bày tỏ sự thù hận với giới quý tộc à?

Khi Chris hỏi tôi "Ta phải làm gì đây?", tôi đã lệnh cô ấy không được can thiệp vào chuyện này.

Tôi có cảm giác rằng nếu tôi giao lại mọi chuyện cho cô ấy thì cô ấy sẽ "xử lý" đám đó ngay tại chỗ mất...

Nhưng việc từ bỏ bộ ngực đó thật sự quá đỗi khó khăn.

Tôi phải tìm cách thu nạp cô ấy về dưới trướng mình mới được.

Tháng ☆ Ngày▲

Vì một lý do ảo ma nào đó mà Liche bị bắt nạt tiếp nên tôi lại phải ra tay giải vây cứu cô ấy.

Chẳng phải cô ấy đang chơi rất vui với mấy tên đó sao?

Tôi chẳng rõ đầu đuôi ra sao, nhưng cô ấy đã khóc lóc xin lỗi và nói rằng cô ấy sẽ làm mọi thứ nên tôi quyết định trừng phạt cô ấy.

"Cậu phải ở bên kẻ vô dụng này mãi mãi. Đừng bao giờ rời xa tôi đấy. Dây dưa với đám vô dụng đúng mệt mà."

Thực ra nói như vậy thì chẳng khác gì tôi đang nói rằng "Hãy dâng hiên cả cuộc đời này cho tôi".

Nói cách khác, tôi có thể lợi dụng cô ấy tùy thích mãi mãi và thoải mái tận hưởng cặp loa khổng lồ đó.

Có thể nói rằng đây là kế hoạch vô cùng tuyệt vời.

Và Liche đã khóc rất nhiều rồi hạnh phúc chấp thuận tôi.

Ư... Đám thường dân đáng sợ vãi chưởng...

Thôi thì cứ cho là thắng lớn rồi vậy.

Chris còn khen tôi rằng "Chủ nhân à, ngài rộng lượng quá đi mất.".

Chẳng phải cô nàng này cũng có chút vấn đề về đầu óc sao?

Tháng ☽ - Ngày %

Ý tôi là, khi được người khác ca ngợi quá nhiều thì sẽ rất khó để làm được điều gì đó xấu xa...

Tôi muốn cúp tiết chiều, đi hẹn hò với gái và lén lút đưa họ về phòng riêng trong ký túc xá để tận hưởng, nhưng tôi chẳng thể nào làm nổi...!

Chris à! Đừng chấp nhận mọi yêu cầu được gửi đến cô nữa!

Mashiro ới! Bớt giới thiệu tôi với những tên hữu dụng giùm cái! Tôi cần một đứa có điểm yếu để lợi dụng và kiểm soát cơ!

Ahh... Và còn hàng tá vấn đề đang ngày càng chất cao như núi nữa...!

Tôi không định làm Thánh nhân đâu nhá!

Niềm khát khao về một cuộc sống ích kỷ, xấu xa và tự do của tôi đã lạc trôi về phương trời nào rồi...

Tháng ♡ - Ngày ♡

Chris mang đến cho tôi một vài thông tin cực kỳ hữu ích.

Dường như có một cô nhi viện toạ lạc tại ngoại ô vương đô sắp sửa bị san phẳng.

Mấy tay thương nhân tham nhũng đang cố gắng chiếm đoạt đất đai, khiến lũ trẻ ở đó không thể sống một cách tử tế cho được.

Nghe được chuyện đó, tôi chợt nảy ra một ý định.

Nếu tôi ra tay giúp đỡ chúng thì chúng sẽ mang ơn tôi có đúng không?

Chúng sẽ không thể nào phàn nàn nếu tôi thuê chúng với mức lương bèo bọt.

Dù gì thì tôi cũng chính là vị ân nhân đã cứu lấy cả cô nhi viện mà...!

Thậm chí nếu tôi xử lý được lũ bỉ ổi kia thì tôi còn có thể thu được lợi nhuận từ bọn chúng nữa cơ.

Đúng là một mũi tên trúng hai con chim.

Yosh, đừng lãng phí thêm bất cứ phút giây nào nữa - ác nhân cần phải hành động một cách nhanh chóng.

Haha, đám tội nghiệp.

Chúng sẽ phải mang ơn cái ác lớn hơn đã xua đuổi cái ác nhỏ hơn đi...!

Cứ chờ xem! Tôi sẽ lo liệu vụ này chỉ trong thoáng chốc thôi!

Tháng ☆ - Ngày •

Đối mặt với thứ sức mạnh áp đảo tuyệt đối thì mọi thứ đều là vô nghĩa!

Tôi rất hài lòng với sự trơn tru trong âm mưu của mình khi đã thành công xua đuổi đám lâu la đi và nắm toàn quyền kiểm soát khu cô nhi viện.

Đám nhóc mồ côi hiện đang được đào tạo cả về học thuật lẫn võ thuật một cách nghiêm ngặt để chúng có thể làm việc chăm chỉ vào mai sau.

Quan trọng là phải cung cấp cho chúng những thường thức cơ bản để tuân theo chỉ dẫn và năng lực thể chất nhằm gánh vác những công việc nặng nhọc nữa đúng không nào?

À, tiện nói thêm, gần như không còn ai muốn lại gần tôi kể từ khi những tin đồn không hay về tôi bắt đầu lan ra khắp nơi.

Khi tôi đi qua bọn họ trên hành lang, họ vừa tự dạt sang một bên vừa thì thầm to nhỏ với nhau.

Hưm, tôi thấy được phết đấy chứ.

Nhưng vẫn có một vài người khá kỳ lạ, sẵn lòng bắt chuyện với tôi.

Ví dụ như Karen Levetsenka, một công nương và là hôn thê của hoàng tử.

Với tinh thần thượng đạo cùng cách đối nhân xử thế công bằng với tất cả mọi người thì chắc là cô ấy không thể chịu được cái lối sống ngang tàn của tôi rồi.

Nên cô ấy lại bắt chuyện với tôi nhằm dõi theo mọi hành tung của tôi.

Nhưng để cô ấy tập trung vào mình như vậy có ổn không ta?

Tôi biết gã hoàng tử đang yêu say đắm một ả đàn bà khác và vị trí hôn thê của cô ấy đang khá là chênh vênh.

Hahaha, nếu có gì không hay xảy ra thì tôi sẽ giúp cô ấy.

Cô ấy hẳn là sẽ cảm thấy cực kỳ nhục nhã khi mình lại được tên đàn ông mình khinh bỉ ra tay cứu giúp!

Tôi rất nóng lòng chờ đợi khuôn mặt của cô ấy khi ngày ấy đến...!

Tháng x - Ngày ◆

Hiện tại, dường như Chris và mấy người kia đang dần trở nên thân thiết với nhau hơn...

Và Karen cũng bắt đầu dành nhiều thời gian với tụi này hơn.

Thậm chí cô ấy còn tự tay làm bữa trưa cho tôi và chạy ton ton theo tôi suốt giờ nghỉ trưa nữa cơ... Dù đã tự do sau dịp hủy hôn thì chẳng phải cô ấy vẫn đang quá chú tâm vào việc theo dõi tôi sao?

Tôi không thích việc bị trói buộc gì cho cam.

Khỉ thật... Làm trẻ con phiền phức thật đấy; sự tự do mà tôi luôn khao khát lúc nào cũng bị cấm đoán.

Khi tôi thì thào rằng "Muốn thành người lớn ghê" thì Chris và mấy người kia đã úp sọt tôi ngay trong đêm đó.

Tôi đã khóc thét suốt cả đêm dài.

Đó là kế hoạch tạo phản vô cùng tinh vi, họ còn chuẩn bị cả tá món ma cụ để kiềm hãm sức mạnh của tôi.

Híc... Đám thuộc hạ của mình đáng sợ vãi chưởng...

Thế cờ quyền lực đã hoàn toàn bị đảo ngược rồi.

Không ổn. Tôi phải là người nắm lấy cán kiếm.

Tôi sẽ cố gắng hết sức trong kỳ thi thăng hạng sắp tới để chứng tỏ uy quyền của bản thân tôi với họ.

Một khi đã choáng ngợp với sức mạnh áp đảo của tôi, họ sẽ lại tỏ ra ngoan ngoãn phục tùng tôi thôi!

Tháng▽-Ngày @

Kỳ thi thăng hạng tại Học viện Ma pháp đã đi đến hồi kết.

Tôi đã bị triệu tập đến Cung điện Hoàng gia và được đức vua ban cho danh hiệu [Thánh nhân].

Tại sao!? Tôi chỉ toàn làm chuyện xấu thôi mà!?

Dừng lại đi...! Dù ngài có ý định trao cái danh hiệu đó cho tôi thì tôi cũng không có ý định giúp đỡ người khác đâu!

Hy vọng tôi sẽ đánh bại được Quỷ vương sao!? Không đời nào! Tôi đây thà gia nhập phe hắn ta còn sướng chán!

Tệ rồi đây... Đây đâu phải là ý định của tôi...!!

Sao mọi chuyện lại thành ra như thế này rồi!?