“Khởi bẩm điện hạ, Thái tử phi hôm nay tập nấu ăn, đã thiêu trụi phòng bếp của Vân phủ…”
“Khởi bẩm điện hạ, Thái tử phi hôm nay tập bắn tên, bắn chặt đứt tai của con heo điện hạ tặng…”
“Khởi bẩm điện hạ, Thái tử phi bị dị ứng với phấn hoa, rất nhiều thái y trong Thái y viện đã đến xem bệnh, nhưng đều không thể chữa trị tận gốc…”
Mỗi ngày trước khi đi ngủ, thái giám phụ trách việc ghi chép lại hành động lời nói của Thái tử phi ở trong Vân phủ đều quỳ gối trước giường ta, làm hết phận sự, báo cáo mọi hành động lời nói của nàng cho ta. Đây là quy định ở trong cung. Lúc mới bắt đầu ta cảm thấy vô cùng nhàm chán, không bao giờ chú tâm lắng nghe, có khi chỉ định nhắm mắt dưỡng thần, cuối cùng lại nặng nề chìm vào giấc ngủ trong tiếng nói không to không nhỏ “Thái tử phi hôm nay…” ấy. Qua một thời gian dài, ta dần dần làm quen được với việc này, sau một ngày làm Thái tử hết học rồi lại thảo luận chuyện triều chính, nghe nàng ngày ngày đều gặp rắc rối và có những câu nói kinh người, ta bỗng cảm thấy cả thể xác và tinh thần được thả lỏng, vô cùng thanh thản.
“Khởi bẩm điện hạ, Thái tử phi hôm nay cùng Vân công tử đổ rất nhiều mực vào nước giếng ở hậu viện trong Vân phủ, làm bẩn toàn bộ giếng dùng để lấy nước uống, Vân tả tướng sai người nhốt Thái tử phi vào sương phòng, cấm ăn hai ngày, phạt chép cuốn 《 nữ giới 》một trăm lần…”
Trước khi đi vào giấc mộng, khóe miệng ta nhẹ nhàng cong lên, thầm nghĩ: Nàng so với hình tượng nữ nhân chuẩn mực mà mẫu hậu đề ra, có vẻ còn thú vị hơn.
Sau này ngẫm lại, “Nước chảy đá mòn” quả nhiên không sai.
Giữa tháng tư, ta ở trong Vân phủ nghị sự cùng Vân tướng, mặc dù phụ hoàng đã phong cho ái nữ thứ sáu của Vân tướng làm chính phi của Thái tử, nhưng thái độ của Vân Thủy Hân vẫn làm cho người ta đoán không ra, không ủng hộ cả ta lẫn Tam hoàng huynh. Hôm nay ta tự mình đến phủ, ông ta vẫn giữ nguyên bộ dạng vân đạm phong thanh, nhưng ta biết ẩn sâu trong ánh mắt đó là lòng dạ khó lường. Không thể phủ nhận, nếu được ông ta ủng hộ, uy hiếp của Tam hoàng huynh đối với ta sẽ giảm đi rất nhiều, nhưng Tam Hoàng huynh sao có thể không để ý đén. Nghe nói hắn cũng không giấu giếm nhờ vả Vân tướng, nghĩ đến đây, lòng ta có chút lo lắng, nhưng vẫn ung dung thản nhiên cùng Vân Thủy Hân lững thững trò chuyện trong cảnh xuân tươi đẹp.
Xuyên qua cửa tròn, làn khói mỏng lượn quanh hồ hiện ra ngay trước mắt, bay phất phơ giữa không trung, dường như nối liền với mây trắng trên cao. Thỉnh thoảng, một vài tiếng chim hoàng oanh thanh thúy càng làm nổi bật cảnh tiên giới yên tĩnh, ta và Vân tướng cũng không nói lời nào nữa. Một tiếng cười trong vắt như tiếng chuông bỗng truyền đến tai ta.
Còn chưa thấy rõ, một thân ảnh màu hồng đào nhạt thình lình đâm thẳng vào trong lòng ta, mang theo hơi thở thơm mát thấm vào tận ruột gan.
Đọc đầy đủ truyện chữ Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch, truyện full Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch