Phòng trợ lý của Lãnh thị có chút không giống như phòng trợ lý của những công ty khác – Nơi này thuần một chỗ đều là nam nhân, không giống những chỗ khác phần lớn đại bộ phận trợ lý, thư kí đều là nữ nhân. Ở Lãnh thị, trợ lý, thư kí đều là nam nhân.
Nguyên nhân của chuyện này đều không phải là vì Lãnh Tĩnh trọng nam khinh nữ chỉ cần nam trợ lý chứ không cần nữ thư kí gì cả, chính là bởi vì Lãnh Tĩnh từ trước đến nay đối với thủ hạ thật quá nghiêm khắc, yêu cầu lại còn cao, không có năng lực liền không đáp ứng nổi yêu cầu của y, không được càn quấy cũng không được rắp tâm. Kể từ khi y chính thức tiếp quản Lãnh thị, cường độ công tác lại càng gia tăng, người chịu không nổi đều đi, trải qua vài năm nhân viên rời đi, hiện tại chịu đựng được, ở trong phòng trợ lý, thư kí đều chỉ còn tồn tại một màu nam tính mà thôi.
Lý Giai Ny là nhân viên mới được tuyển vào ban thư kí, tốt nghiệp loại tốt, năng lực tốt, dung mạo lại xinh đẹp, cũng chính là đóa hoa hồng duy nhất của ban thư kí của Lãnh thị hôm nay. Cũng bởi vì vậy ngày thường mấy cây cỏ ở ban thư kí đều có người chiếu cố cả. Hiện tại sinh viên tốt nghiệp tìm kiếm được việc làm không dễ, nàng có thể vừa tốt nghiệp liền đã đi vào Lãnh thị làm việc, nhiều ít cũng là được một thúc thúc ở ban quản lý nhân sự chiếu cố thêm. Tuy rằng nghiêm khắc mà nói, nàng xác thực là có tài, có thể đảm nhiệm công tác, tiến vào được Lãnh thị cũng không hoàn toàn là do quan hệ cửa sau mà ra. Nàng thuở nhỏ có tâm khí cao ngạo, tự xưng là người có chí khí — luận dung mạo, nàng mặc dù không phải là mỹ nữ đệ nhất nhưng đối với mấy nữ nhân chỉ biết cúi đầu đọc sách trong trường còn đẹp hơn gấp trăm lần; luận về tài trí, nàng mặc dù kém Triệu Mẫn Hoàng Dung nhưng so với mấy loại nữ nhân chỉ để chưng làm cảnh kia còn dư dả hơn rất nhiều. Tuy rằng hiện tại chỉ vừa mới tốt nghiệp đã kiếm được công tác làm cho người ta ái mộ không ngừng, chính là trong nội tâm nàng cũng không có thừa nhận chính mình là vào bằng cửa sau đâu, lấy điều kiện của nàng ra xét, đương nhiên là có thể có được phần công tác này rồi.
Lãnh Tĩnh không phải là nhà lãnh đạo thân thiện cho lắm, y không thích tạp vụ quấy rầy, trừ khi được gọi, nếu không trừ bỏ Lâm Dịch ra những người khác đều không thể bước vào tầng lầu của tổng tài Lãnh Thị một bước. Ban thư kí ở dưới tầng của tổng giám một tầng, nàng tuy rằng vào Lãnh thị không lâu nhưng lại luôn ẩn ẩn một loại ý niệm trong đầu — Đúng, một ngày nào đó, nàng hẳn phải được đứng ở vị trí cao kia, rốt cuộc nàng nội tâm vẫn là có chút nghi hoặc. Nàng đương nhiên không phải muốn làm tổng tại Lãnh thị, kỳ thật nàng cũng thực không biết nàng là cụ thể muốn cái gì, chính là mơ hồ nghĩ muốn được lên tầng cao nhất kia, chỉ có như thế nàng mới mãn nguyện được thôi.
Ngày đó nàng đương biết Lâm Dịch giao nhiệm vụ cho Vương Chí Minh thì liền chủ động yêu cầu được hỗ trợ giúp đỡ làm chuyện này. Vương Chí Minh ban đầu có chút do dự, sau lại không chịu nỗi thỉnh cầu của mỹ nữ, ngẩm lại chuyện này cũng không phải chuyện gì to tát cho cam cho nên mới để nàng đi làm. Bước lên trên tầng cao nhất của Lãnh thị cảm giác quả thật tốt lắm. Này nhân viên chuyên quét tước cũng thực nhanh tay, hết thảy đều xảy ra rất thuận lợi. Sai lầm là ở chỗ nàng đứng ở tầng cao nhất của Lãnh thị cảm thấy quá sự rất tốt, sau khi xong công việc rồi cũng luyến tiếc rời đi, lại một mình một người ở trong văn phòng tổng tài lưu luyến suy nghĩ đến xuất thần. Lúc xoay người chuẩn bị rời đi, áo lông trước ngực rũ xuống thật dài kia không cẩn thận dính vào chiếc lá cây của chậu hoa lan trên bàn, lấy tay gỡ mãi không ra. Dây dưa một phen thế nào đó, cuối cùng ngược lại lại đem chậu hoa này đánh rớt xuống thềm. Nàng nhất thời cũng há hốc mồm, hồi phục lại tinh thần vội vàng thu nhập lại hiện trường, cuối cùng nàng là hoang mang rối loạn chạy khỏi văn phòng tổng tài kia.
Phá hư chậu hoa trên bàn công tác của tổng giám nàng trong lòng cũng thực không yên, nhưng nàng rốt cuộc cũng không có rõ ‘lịch sử’ tồn tại của chậu hoa này cho nên ở trong lòng nghĩ hi vọng tổng tài ngày ngày bận bịu nhiều chuyện như vậy cũng sẽ chẳng thèm để ý đến một chậu cây vô tri vô giác kia mà truy cứu đâu, cho nên tất nhiên sẽ không truy cứu đến trên đầu nàng, cũng sẽ không tính toán chuyện nàng làm vỡ chậu hoa đâu. Cuối cùng nàng cũng không lòng dạ nào nghĩ thêm nữa, đường đường tổng tài một công ty lớn như vậy, hẳn là sẽ không vì một chậu cây bé tẹo mà khai trừ nhân viên của mình đi ha.
Giống như rất nhiều người vừa mới tập tễnh bước vào xã hội, bọn họ có dã tâm không thực tế, lại thường thường không có dũng khí gánh vác trách nhiệm của mình a.
“Anh tính toán làm sao?” Cuối cùng xem xong bản ‘điều tra báo cáo’ xong, Bạch Trạch ít nhiều cũng có chút không biết nói sao, cũng không phải là chuyện quá khó khăn giải quyết lắm. Nhìn qua thì này cũng chỉ là một nhân viên mới vào, xuất phát từ cảm kích cùng một loại cảm giác muốn tìm tòi tầng lầu cao nhất của Lãnh thị mà ra thôi cho nên mới không cẩn thận làm vỡ chậu cây trong văn phòng của tổng tài a.
Lãnh Tĩnh tầm mắt chuyển đến chỗ đã từng có chậu hoa lan ở đó, không chút do dự mở miệng, “Sai chính là sai, làm sai thì phải gánh chịu hậu quả.”
Bạch Trạch nghĩ nghĩ, ngoài dự kiến của Lãnh Tĩnh, hắn cũng không có vì bọn họ cầu tình, chỉ là đối y nói, “Anh nói đúng. Bất quá anh cũng không cần phải dã man quá, không cần dọa đến nhân viên khác.” Nói xong lại hôn y, “Thời gian không còn sớm, em phải về phòng khám. Tan tầm đến chở em.”
Này chậu hoa lan kia đối với bọn hắn có ý nghĩa lắm, bất quá chuyện này nghiêm khắc mà nói thì cũng là chuyện riêng tư của bọn hắn, chuyện lớn mà cũng nhỏ —-
Phó quản lý phòng nhân sự, ở tầng cao, lại lợi dụng chức quyền thăng tiến người khác, lấy quyền mưu tư.
Trợ lý Vương Chí Minh vì lấy lòng nữ đồng sự mà lơ là công tác, không thể hoàn thành chức trách của mình, đem việc của mình được giao giao phó cho người khác.
Thư kí sơ cấp Lý Giai Ny vượt quyền làm việc, sự tình phát sinh nhưng lại có ý định giấu diếm, trốn tránh trách nhiệm.
Tuy rằng thiệt hại chỉ là một chậu cây, cũng không phải hạng mục hợp đồng gì quan trọng nhưng mà lấy tiểu gặp đại, bản chất sự tình vẫn là giống nhau. Này đạo lý đơn giản, hắn biết, Lãnh Tĩnh đương nhiên càng hiểu rõ hơn cho nên hắn cũng không muốn vì những người đó cầu tình. Lãnh Tĩnh là một nhà lãnh đạo biết xem trọng nhân tài, hắn tin tưởng y sẽ có phán đoán cùng xử lý thỏa đáng. Hắn sẽ không can thiệp…
Trở lại phòng khám xử lý chút chuyện, nhìn thấy cách giờ tan tầm còn sớm lắm, hắn nghĩ nghĩ, vẫn là đến bãi đỗ xe lấy xe của mình, tính toán về nhà một chuyến.
“Cốc cốc cốc…..”
“Tiến vào.”
Lãnh Tĩnh ngẩng đầu nhìn thấy người đang đứng ở cửa hướng chỗ y đi tới. Đôi đồng tử y hơi co lại, trong nháy mắt có hoảng hốt. Y cảm thấy được chính mình giống như trở lại buổi trưa ấm áp của nhiều năm trước – Một người có khí chất tao nhã tuấn tú, cầm một chậu hoa xanh mướt đi vào trong văn phòng y, thở hồng hộc đối y nói, “Tặng cho anh.”
“Em….” Y nột nột mở miệng.
“Tặng cho anh.”
“Cái gì….” Lãnh Tĩnh theo bản năng mở miệng.
Bạch Trạch cầm chậu hoa lan trên tay đặt xuống trên bàn làm việc của y, lui ra phía sau hai bước nhìn trái nhìn phải, sau đó lại đưa tay chỉnh vị trí một chút, để cho nó an ổn ở vị trí kia. Hắn vừa lòng mỉm cười, “Giữa trưa không phải nói sẽ lần nữa tặng anh một chậu cây sao? Em lấy từ ban công đem đến đây, so với chậu cũ nhỏ hơn một chút, thế nào, anh thích không?”
“Ân…” Lãnh Tĩnh có chút ngơ ngác đánh giá chậu hoa lan trên bàn, bỗng nhiên có một loại cảm giác thực kì quái trỗi dậy. Có lẽ vài năm kia đã muốn dưỡng thành thói quen rồi, nguyên lai trên bàn không có chậu hoa lan nhìn ngốc ngốc kia, kia bàn làm việc thực lớn của y ngược lại càng nhìn càng làm cho người ta có chút không thoải mái.
truyen boy love hay
Đọc đầy đủ truyện chữ Bạch Trạch, truyện full Bạch Trạch thuộc thể loại Đam Mỹ cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Bạch Trạch