"Có thật là như vậy không?" Mặc dù biểu hiện của anh rất đơn thuần, nhưng trong lòng cô vẫn rất hoài nghi.
"Mọi người có ý định hợp tác bắt đầu từ lúc nào?"
" Ách...... Để anh nhớ lại một chút! Chắc là một tháng trước khi chúng ta đi gặp mặt" Anh cố ý nói ra khoảng thời gian sớm hơn.
"Phải không? Em vừa nhìn qua ngày viết trên bản kế hoạch, tại sau lại là viết sau ngày gặp mặt?" Cô nhắm thẳng vào bản kế hoạch nói với anh.
"Tiểu My, em không hiểu rồi, muốn đưa ra một bản kế hoạch, trước đó cần phải chuẩn bị rất nhiều tài liệu, hơn nữa sau khi đưa ra kế hoạch, cũng không phải sẽ được thông qua ngay lập tức, bình thường đều phải trải qua bàn bạc sửa chữa rất nhiều lần mới có thể đưa ra phương án cuối cùng, cho nên, ngày trên bản kế hoạch mà em nhìn thấy, chính là ngày đưa nội dung mới nhất của bản kế hoạch đó". Anh đặt mông ngồi xuống bên cạnh cô, rất nghiêm túc giải thích với cô.
"Ý định hợp tác này là do ai đưa ra ý kiến trước?" Thôi được, những điều anh vừa nói nằm ngoài phạm vi hiểu biết của cô, nên cô cũng không thể kiểm chứng được.
"Về cái này, thực ra là tổng giám đốc Yến...... A! Không, phải là bác trai, là bác ấy cho người đến Hoàng Tước đề nghị với anh". Anh nói một nửa là thật một nửa là giả, người đề nghị hợp tác đúng là bác trai, nhưng mà người nói với anh lại là ông già nhà anh.
Cô không trả lời. Nói như vậy thì chuyện xem mặt đúng là do ba mẹ bọn bọ sắp đặt sao?
"Tiểu My, em không tin anh sao? Nếu không em có thể gọi điện thoại hỏi bọn họ". Anh to gan đánh cuộc một lần, cược là cô sẽ không gọi, nếu không thật sự phải cầu xin sự giúp đỡ.
"Không cần". Cô lắc đầu, bây giờ hỏi cũng vô dụng, chuyện cũng đã xảy ra rồi, còn hỏi làm gì nữa.
"Em sao vậy? Không phải là em không vui vì chuyện hai tập đoàn muốn hợp tác đó chứ?" Anh ở trong lòng thở nhẹ một hơi, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
"Không đâu! Em chỉ là đang nghĩ, chẳng trách mẹ em lại gạt em, muốn em đi gặp mặt anh". Cô có một loại cảm giác bị lừa gạt, còn nói cái gì là vì muốn tốt cho cô, không phải kết quả đều là vì công ty hay sao.
"Tiểu My, đừng nói như vậy, có lẽ mục đích của buổi xem mặt lần này đúng là như vậy, nhưng mà em phải gật đầu đồng ý thì sau đó mới có thể nói đến chuyện hôn nhân! Nếu em không thích đối tượng xem mặt, chắc hẳn mẹ em sẽ không ép buộc em nhất định phải kết hôn đâu"
Anh không quên nói hộ mẹ vợ tương lai vài câu.
"Em biết, nhưng mà vẫn có cảm giác rất khó chịu". Cô thẳng thắn nói.
"Đừng nghĩ như vậy, chí ít thì anh cũng là đối tượng em xem mặt mà! Chẳng lẽ em định chỉ vì hai tập đoàn hợp tác với nhau mà từ chối chuyện yêu anh sao?" Anh xoa đầu cô.
"Không phải, em không nghĩ thế". Cô liếc mắt nhìn anh một cái.
"Vậy là tốt rồi! Dù sao bây giờ thì chúng ta cũng là quan hệ yêu đương, những chuyện khác đều không quan trọng"
"Em nói đúng không?" Anh cúi đầu hôn nhẹ lên môi của cô.
"Ừm". Cô không nề hà gật đầu. Chuyện cũng đã như vậy rồi, cô cũng không thể nói gì nữa.
"Được rồi, em lại đây với anh, tránh cho em ngồi đó lại suy nghĩ lung tung, chuyện tâm chút......"
Anh vừa nói vừa che miệng của cô lại, làm cho cô không thể nghĩ tới chuyện khác.
Trong lúc hôn môi thắm thiết, anh cũng không quên nhắc nhở chính bản thân mình, đợi lát phải gọi điện thoại thông báo cho bác trai một chút, để tránh cho việc Yến My lại truy hỏi, làm phá vỡ hợp tác.
Sau đó, bọn họ đi đến cảng cá ăn rất nhiều hải sản tươi sống, sau khi ăn no nê, Phong Thượng Vũ mới đưa cô về nhà.
"Anh có muốn lên nhà uống chén trà rồi hãy đi không?" Yến My nghiêng đầu nói.
"Nếu không phải lời mời xã giao, thì anh cũng muốn lên ngồi một chút". Anh đùa vui nói.
"Là em thành ý mời anh lên nhà, như vậy được chưa?". Nhìn ra sự thích thú trong mắt anh, cô cố ý đưa tay ra nắm lấy khuôn mặt anh chơi đùa anh.
"Vậy anh liền cung kính không bằng tuân mệnh! Em xuống xe trước, anh đi đỗ xe đã". Anh nhẹ nhàng kéo tay cô qua hôn môi.
"Được rồi, em đứng ở đây chờ anh". Cô rất nhanh chóng xuống xe đứng ở bãi đỗ xe ngầm.
Vài phút sau, rốt cuộc Phong Thượng Vũ lại có cơ hội bước vào căn phòng thơm mát của cô, lần anh đến đây cũng cách đây chừng một năm rồi.
"Sao vậy? Có cái gì không đúng sao?" Thấy anh hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, Yến My không nhịn được hỏi.
"Không có gì, nhà em vẫn trống rỗng như vậy".
"Bởi vì em không có hứng thú với những đồ trang trí nhỏ, cho nên từ đó tới giờ, ngoài trừ những thứ cần thiết, em sẽ không trang trí cái gì hết. Anh muốn uống trà gì?" Cô xoay người đi vào phòng bếp"
"Gì cũng được". Anh cũng vào theo, từ phía sau ôm eo của cô.
" Tiểu My.......". Anh cúi đầu hôn lên chiếc gáy của cô.
"Thượng Vũ, anh đừng như vậy, không phải anh.... muốn uống trà sao?" Cô gần như ngay cả nói cũng không nói được đầy đủ một câu.
"Anh định là uống trà, nhưng bây giờ anh lại muốn làm chuyện khác". Cái miệng của anh khéo léo dời về phía lỗ tai của cô.
"Thượng Vũ....". Tim của cô đập loạn xạ theo từng lời anh nói
"Tiểu My, em muốn từ chối anh sao?" Đem cái chén trà trong tay cô bỏ xuống; xoay người một cái, anh đã đem cô vây ở trong ngực của anh.
"Em...." căn bản là không cho phép cô từ chối, môi liền xâm nhập, cô chỉ có thể phát ra những âm thanh ưm ưm...
Phong Thượng Vũ đưa tay đỡ lấy cái gáy của cô, không cho cô cơ hội né tránh, đôi môi tinh tế cắn mút cánh môi hoa của cô.
"Thượng......bếp ga...." Yến My trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm cái bếp ga cách đó không xa, trên bếp còn đang đun nước sôi, “không..... không được..."
Chống cự của cô càng gợi lên dục vọng chinh phục của anh, môi lưỡi ngoan cố gắt gao truy đổi.
Lưỡi của anh, ở trong miệng của cô hô mưa gọi gió.
"Thật hết cách với em". Anh dừng lại trong vòng một giây quay trở lại tắt bếp ga.
"Bây giờ, có thể tiếp tục được chưa?" Anh tỳ trán mình vào trán cô nói.
"Ừm". Yến My đỏ mặt gật đầu. Đã đến nước này, cô làm sao có khả năng từ chối.
Nhận được sự cho phép, anh lập tức lại một lần nữa xâm nhập vào cánh môi thơm của cô.
"Ừm....." hơi thở bá đạo của anh xông vào trong các giác quan của cô, làm cô không thể không tiếp nhận.
Anh lúc mau lúc chậm trêu đùa cô, khẽ hôn cánh môi căng mọng đỏ thắm no đủ của cô.
Hai môi chạm nhau, cô hôn đuổi theo anh, chưa hết, cũng tiến theo vào miệng anh.
Nụ hôn nồng nhiệt liên tục khiến cho cả hai người đều thở hồng hộc mới tách ra.
"Tiểu My, em thật đẹp". Phong Thượng Vũ mê muội nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, đôi môi đỏ mọng tươi đẹp bị hôn đến ướt át, nhịn không được lại hôn lên môi của cô lần nữa.
Đầu của cô bây giờ đều ù ù lên, căn bản không thể trả lời, toàn bộ sự chú ý đều đặt ở trên nụ hôn nồng nhiệt nóng như lửa kia của anh.
Môi của cô giống như một một món điểm tâm ngon tuyệt vậy, mỗi khi ăn vào, khiến anh muốn ngừng mà không ngừng được, chỉ nghĩ muốn tiến sâu vào nhấm nháp mật ngọt trong miệng cô.
Yến My bị hôn tới mê mệt, toàn thân ấm áp dễ chịu, cơ thể giống như cảnh sắc tươi đẹp trong những ngày mùa hè.
Phong Thượng Vũ mút môi cô, khiêu khích cái lưỡi của cô dây dưa cùng anh, bàn tay to cẩn thận xoa nhẹ cổ cô, cảm giác mạch đập của cô phối hợp chặt chẽ với nhịp đập của tim anh.
“Anh có thể tiếp tục được không?” Anh thừa lúc cô đang ý loạn tình mê đưa ra yêu cầu.
Cô không thể trả lời, chỉ có thể dùng hai tay đặt lên trên bờ vai anh tỏ ý ra hiệu.
“Thật tốt quá”.Nhận được sự đồng ý của cô, Phong Thượng Vũ mừng rỡ, ngay sau đó không chút nào giữ lại ở trên môi của cô điên cuồng hôn.
Không có cơ hội giãy dụa, cũng không muốn giãy dụa, Yến My để cho đôi môi nóng bỏng của anh tùy ý mút môi cô mãnh liệt, chiếc lưỡi khéo léo của anh càng không ngừng mút rồi cuốn lưỡi của cô, cảm giác nóng cay đánh thẳng vào những giác quan của cô.
“Bây giờ không thể đơn giản như vậy được?” Anh một tay ôm lấy cô.
“Nói cho anh biết, phòng của em ở đâu?”
Cô thẹn thùng đến không thể nhìn thẳng mặt anh, chỉ dám lấy tay chỉ về một phía.
Anh nở nụ cười, sau đó ôm cô vào phòng.
Cuối cùng bọn họ cũng đi tới bước này!
Đi vào bên giường, anh buông cô ra, hai người liền như vậy mặt đối mặt.
“Anh thật sự có thể tiếp tục được không?” Anh hỏi lại lần nữa
“Ừm” Cô gật gật đầu.
Anh bước lên phía trước ôm cô, ánh mắt nhìn ở sau lưng cô, phát hiện lúc đầu do bản thân anh quá nóng vội, mới khiến cho khóa kéo của chiếc váy mắt kẹt, anh đưa tay lên sờ một chút, lập tức thuận lợi cởi bỏ quần áo của cô, chiếc váy mềm nhẹ lập tức liền rơi xuống mặt đất, hiện ra một vùng ra thịt lớn trắng mịn tuyệt sắc.
“Ái......” Cô lên tiếng kinh hô, vội vàng đưa tay che lấy thân hình chỉ còn nội y của mình.
“Đừng che”. Anh khẽ kéo tay của cô ra.
“Em thật đẹp”. Anh tán thưởng ánh mắt chậm rãi nhìn từ trên xuống dưới cơ thể cô từng chút từng chút một.
“Đừng nhìn”. Ánh mắt mãnh liệt của anh, làm cô xấu hổ lại muôn đưa tay che đi cơ thể của mình.
“Đừng đi”. Phong Thượng Vũ ôm lấy eo của cô, ngăn cản động tác của cô.
“Thượng Vũ....”. Thấy đôi mắt của anh trở nên thâm thúy, bên môi còn mang một ý cười tán thưởng, càng khiến cho cô căng thẳng hơn.
“Tiểu My, em căng thẳng lắm sao?” anh thấp giọng hỏi.
“Có một chút…” Cô cúi đầu. Có trời biết cô căng thẳng đến cỡ nào.
“Tiểu My, em tin anh không?” Anh nâng mặt của cô lên, muốn cô phải nhìn thẳng vào anh.
Đọc đầy đủ truyện chữ Bắt Được Người Đàn Ông Lưu Manh, truyện full Bắt Được Người Đàn Ông Lưu Manh thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Bắt Được Người Đàn Ông Lưu Manh