Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Trình Thiên Diệp phát hiện mình xuyên không rồi.
Nhưng hiện tại nàng không rảnh để kinh ngạc về chuyện này.
Bởi vì cổ nàng đang bị một dải lụa màu trắng siết chặt, nàng cảm thấy máu sắp dồn hết lên não, đầu lưỡi không thể khống chế mà thè từ trong miệng ra, mũi hít không thông, tim vì thiếu dưỡng mà điên cuồng đập loạn.
Thân thể nàng đang bị dải lụa trắng ba thước kia treo trên xà ngang, tục gọi là treo cổ.
Giờ khắc này dưới chân nàng, mấy nữ nhân mặc phục sức cổ đại, bao quanh nàng khóc rống nước mắt đầm đìa, nhưng không có một ai đến cứu nàng cả.
Nàng đau đớn muốn chết, liều mạng đạp chân.
Thật may là chất lượng dải lụa trắng này không tốt, trong lúc nàng giãy giụa đã bị đứt toạc ra rồi.
Trình Thiên Diệp ngã lăn quay xuống đất, che cổ, liều mạng hít thở, kịch liệt ho khan.
Một phụ nhân trung niên mặc cẩm trường bào thêu hoa văn long phượng, bỗng nhào đến chỗ nàng, ôm nàng kêu gào: "Con ta, con ta."
Cổ họng Trình Thiên Diệp đau rát, nói không ra lời.
Trong lòng mắng: "Con gì mà con, nếu bà là mẹ ruột của tôi sao có thể trơ mắt nhìn tôi treo cổ chứ."
Giờ phút này trong đầu nàng thoáng qua vô số hình ảnh, cảnh tượng, thanh âm, tựa như của một con người xa lạ, cô đọng lại, rồi nhét hết vào đầu nàng, dùng tốc độ tia chớp, dồn vào một lần.
Thần kỳ chính là nàng có thể hiểu được.
Vị phu nhân này thật sự là mẹ ruột của nàng, ôi mẹ ơi, người trước mắt này là mẹ ruột của nàng sao.
Người khác xuyên không, nàng cũng xuyên không.
Người khác xuyên thành công chúa, vừa tỉnh lại có bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu hạ ăn ngon uống kỹ.
Nàng cũng xuyên không thành công chúa, vừa tỉnh lại cũng bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu nàng treo cổ.
Lục lọi trí nhớ loạn như ma trong đầu, Trình Thiên Diệp biết đại khái mình đã đến một thời đại luôn chiến loạn không ngừng, chư hầu phân tán.
Người này giống mình kiếp trước, cũng tên là Trình Thiên Diệp, phụ thân của nàng là chư hầu xưng bá một phương, Tấn Uy hầu, mình là công chúa, thân phận này vốn rất tốt.
Đáng tiếc trước đây không lâu, Tấn Uy hầu vừa mới qua đời rồi.
Hiện tại Quân chủ Tấn quốc là ca ca sinh đôi của mình, công tử Vũ, được phong Tấn Việt hầu.
Đáng tiếc là, một canh giờ trước cũng đã bị người độc chết.
Giờ phút này, có một thi thể mang gương mặt y hệt Trình Thiên Diệp đang nằm ở trước mặt nàng. Đoán chừng vẫn chưa hoàn toàn lạnh cứng.
Tấn Uy hầu có thê thiếp đông đảo, ngoài mẫu thân của huynh muội Trình Thiên Diệp là Dương cơ ra. Có một vị Lệ cơ khác cũng được sủng ái, sinh ra một con trai, gọi là công tử Chương.
Lệ cơ rất được Tấn Uy hầu yêu thích, có dạo công tử Chương và công tử Vũ kịch liệt cạnh tranh vị trí người thừa kế.
Cuối cùng bởi vì tâm tính công tử Chương vô cùng nóng nảy tàn ác, bị Tấn Uy hầu chán ghét vứt bỏ, giáng chức đến đất phong Trung Mậu sinh sống.
Tấn Việt hầu mới nhậm chức gần đây dẫn quân đi qua Trung Mậu, công tử Chương khom lưng nịnh nọt, đãi yến chào đón, trên yến tiệc hiến cho huynh trưởng một đôi thiếu niên lang phong thái xinh đẹp.
Tấn Việt hầu gặp thứ mình thích là thèm, trái ôm phải ấp, nhất thời khinh suất, uống một chén mỹ tưởu trên tay ngọc, lúc này độc phát mất mạng.
Mặc dù thuộc hạ tùy tùng đã đoạt lại xác chết.
Nhưng giờ phút này công tử Chương đã dẫn người bao vây hành dinh, lột sạch y phục của thị vệ hộ tống Tấn Việt hầu đến dự tiệc và một cơ thiếp, treo trên ngọn, giơ cao phía trước. Tuyên bố muốn khiến đám nữ quyến của Tấn Việt hầu phải y như thế.
Vì mất Quân chủ, lòng người tan vỡ, sa sút chống cự. Mắt thấy sắp bị công tử Chương công phá phòng tuyến.
Dương cơ bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn đành dẫn tức phụ nữ nhi cùng nhau treo cổ bên cạnh xác nhi tử, để tránh rơi vào tay Lệ phi có thù oán sâu nặng với mình, bị bà ta nhục nhã mọi bề mà chết.
Lúc Trình Thiên Diệp xuyên không, là khi vị công chúa có tính tình cương liệt này muốn treo cổ tự tử, hương tiêu ngọc vẫn.
Đọc đầy đủ truyện chữ Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc, truyện full Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc