Nếu có một cô gái được miêu tả là tiểu thư khuê các, thì chắc chắn không ai khác chính là người đó.

Khi nhìn thấy cô ấy, điều thu hút tôi đầu tiên chính là mái tóc màu nâu sáng trông không giống người Nhật của cô. Hơn nữa, cô có vẻ ngoài xinh đẹp nổi bật hơn hẳn các cô gái xung quanh. Có lẽ ngay cả khi mở rộng phạm vi ra toàn bộ ngôi trường này, chắc hẳn là sẽ không có nữ sinh nào sánh ngang với vẻ đẹp của cô ấy.

Khoác lên mình bầu không khí trầm lặng và điềm tĩnh cùng với màu tóc đó, cô trông giống như một mỹ nữ đang tận hưởng ngày nghỉ của mình bằng việc ngồi đọc sách bên cạnh cửa sổ của một căn biệt thự kiểu Tây.

Một "tiểu thư khuê các" đúng nghĩa.

Và tên cô ấy là Nozoe Mizuki.

Nozoe không thuộc tuýp người nổi bật, cũng không phải kiểu người dẫn dắt, thế nhưng nhiều người vẫn tụ tập xung quanh cô.

Ngay khi tiết học kết thúc và dù ngay cả khi tan trường, đám con gái đã vội chạy đến chỗ của Nozoe trong khi giáo viên chủ nhiệm còn chưa bước ra khỏi lớp.

"Nè, Nozoe-san. Lát nữa cậu có muốn đi đến trung tâm mua sắm trước nhà ga không? Nghe nói mẫu mới cho mùa hè đã về rồi đấy!" - Một bạn nữ trong đám con gái lên tiếng rủ rê.

Mẫu mới cho mùa hè chắc là chuyện gì liên quan tới thời trang nhỉ. Mặc dù tuần lễ vàng[note68636] vừa kết thúc mới đây thôi mà họ đã háo hức đến vậy rồi.

Tuy nhiên, câu trả lời của Nozoe lại không như kì vọng của đám con gái.

"Xin lỗi, hôm nay mình có tí việc phải làm..."

Nozoe khéo léo từ chối bằng giọng điệu lịch sự rồi liếc nhìn về phía tôi, người vừa tình cờ đi ngang qua lúc đó.

Bọn tôi đã chạm mắt nhau trong thoáng chốc.

Việc bận, à? Tôi chấp nhận lí do đó rồi rời khỏi lớp.

***

Sau khi giải quyết xong bữa tối với những thứ có sẵn trong tủ lạnh, tôi kiểm tra lại đồng hồ thì chỉ còn khoảng mười phút nữa là tám giờ tối.

"Rồi, đến lúc phải đi thôi. Vừa hay cũng muốn uống cà phê bên ngoài." - Tôi một mình lẩm bẩm

"Quả nhiên là cậu vẫn đến nhỉ?" - Nozoe nói.

"Thì tớ bị gọi ra đây mà."

"Cho dù tớ không nói ra à~?"

"Quen rồi. Nhưng lần sau phải nói rõ ra đấy nhé, lỡ như tớ không nhận ra thì sao?"

"Ổn hết. Tớ tin chắc là cậu sẽ hiểu thôi mà."

Nozoe mỉm cười đắc ý.

Vì một số lí do mà cả hai không thể nói chuyện trực tiếp khi ở trên trường. Vì vậy bọn tôi đã trao đổi ID LINE, thế nhưng cổ lại không dùng nó mà lại chọn phương án gặp mặt đầy bất ổn này. Chẳng hiểu là có cần thiết phải làm thế này không cơ chứ?

"Lần đầu tớ thấy cậu mặc bộ đồ đó đấy."

Tôi đổi chủ đề rồi chỉ ra điểm bất thường đấy. Ngay lập tức mắt Nozoe sáng lên như thể muốn nói 'Cậu nhận ra à?'.

"Đây là mẫu mới của mùa hè. Tớ đã đặt mua nó trên mạng đấy."

"À."

Nghe câu đó, tôi liền hiểu ra.

"Thế nên cậu mới từ chối lời mời của mấy bạn nữ hả?"

Đúng là nếu đã xem qua hết mẫu mới ở trên mạng rồi thì chẳng có lí do gì để đi cả. Nhưng có vẻ thực tế có hơi khác so với những gì tôi nghĩ. Nozoe lộ ra biểu cảm ngượng ngùng rồi nói.

"Thì cũng đúng một phần, nhưng mà hôm nay tớ muốn gặp rồi trò chuyện với cậu như thế này cơ."