Nước mắt của Từ Ân Dung lăn xuống. Rơi cả lên tay của Tống La Diệm, anh cảm nhận được sự lạnh lẽo từ giọt nước mắt kia không hiểu sao đáy lòng bỗng dâng lên cảm giác chua xót.
"Lần này tôi tha cho cô, lần sau cô nhất quyết không được phản kháng bởi vì rất đơn giản, cô đã sớm trở thành tình nhân của tôi"
Giọng nói lạnh giá ban nãy không hiểu sao bây giờ lại rất dịu dàng, sự dịu dàng ấy lan toả trong đôi đồng tử của anh, đến anh cũng không nhận ra bản thân mình lại thay đổi đến thế.
Anh xuống giường chỉnh lại quần áo, trước khi rời đi còn dặn thêm hai vệ sĩ đứng trước cửa phòng bệnh.
"Tôi đi công tác một thời gian. Sau khi cô ấy xuất viện mang cô ấy về biệt thư của Tống gia. Không được để cô ấy chạy trốn! Nếu không tôi nhất định giết chết mấy người"
Từ sau lần ấy, cô đã sáu tháng trời không gặp anh. Cơ thể đã sớm bình phục, chỉ có điều là không thể mang thai nữa mà thôi. Vừa mới xuất viện, cô đã bị người của anh bắt về biệt thư riêng của Tống gia.
Hiện giờ cô không khác gì một con thú bị nhốt trong lồng giam, mãi mãi không thể rời khỏi cái lồng sắt to lơn ấy. Sự tự do mất đi, ánh sáng của cuộc sống bị vùi dập không thương tiếc.
Sống không được tự do, thì thà chết đi còn hơn! Năm lần bảy lượt cô tự tử thế nhưng vẫn bị người của anh ngăn cản.
Cô cười khổ, không ngờ cuộc sống của bản thân lại có ngày như thể này! Nhiều lúc cô vẫn nghĩ, nếu như ngày đó cô uống thuốc tránh thai, có phải sẽ không có kết cục bi thảm như vậy không?
[......]
Khi anh trở về, nhìn thấy cô cười nói với người đàn ông, trong lòng lại nhem nhóm cơn tức giận, anh đi đến chỗ cô, lạnh giọng nói.
"Hình như cuộc sống của cô không thể không thiếu đàn ông nhỉ?".
Đọc đầy đủ truyện chữ Buông Tha, truyện full Buông Tha thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Buông Tha