Vào một ngày như bao ngày khác.

“Là Anh Hùng mà chỉ có thể làm được như thế thôi sao?”

“Đừng có chắn mất tầm nhìn của tôi nữa được không? Anh đang khiến tôi mất tập trung và không thể niệm phép được đó.”

“… Ugh, kinh tởm”

Mỗi ngày, họ đều buông ra những lời chỉ trích và đe dọa với hy vọng có thể khiến tôi tự nguyện rời đi.

Nhưng đột nhiên Thánh nữ lại lên tiếng bênh vực cho tôi.

“Đừng nói như vậy mà. Anh Hùng cũng đang rất cố gắng rồi đó thôi.”

“Hmm?”

Cảm xúc lúc đó của tôi không phải thứ gì đó như sự biết ơn mà là cảm giác bối rối. Như mọi khi cô ấy cùng bọn họ gây áp lực lên tôi mới đúng, thật khó hiểu khi cô ấy bỗng dưng phản bác lại và nói đỡ giúp tôi.

Trên hết, tôi là người hiểu rõ nhất tình trạng hiện tại của bản thân. Tôi đã bị nguyền rủa bởi hàng đống những lời nguyền khiến người khác ghét bỏ tôi và màn thể hiện của tôi trong trận chiến này đúng thật là kém hơn bọn họ.

Các kỹ năng tôi nhận được tập trung vào khả năng phát triển và tính linh hoạt, nên tôi có thể mạnh mẽ hơn theo thời gian nhưng giai đoạn đầu như lúc này thì tôi vẫn còn khá yếu.

Đó là lý do tại sao tôi sẵn sàng chấp nhận những lời mắng chửi của họ trong trận chiến, nhưng Thánh nữ đột nhiên lại bảo vệ tôi.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Những hành động đó khiến tôi chỉ có thể thốt lên trong ngạc nhiên.

“Có gì đó đáng ngờ với sự thay đổi đột ngột này chăng?”

Trên cả cảm giác ngạc nhiên, tôi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ. Trước đây cô ấy chưa bao giờ hành động như thế.

Hay là cô ấy thấy tội lỗi vì bọn họ lăng mạ tôi quá nhiều nên quyết định giúp đỡ tôi?

Thật vậy cô ấy là một thánh nữ nhân từ, là một người sẵn sàng chia sẻ cả số tiền ít ỏi với một kẻ ăn mày trên phố.

“Được rồi mấy cậu đừng có đứng đực ra đó nữa. Tiếp tục hành trình thôi nào, chúng ta còn cả một chặng đường dài phải đi mà.”

Cô ấy thậm chí còn xoa dịu tình hình lúc này, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy làm vậy trong suốt sáu tháng qua.

“Nào Anh Hùng, anh cũng phải di chuyển đi chứ.”

“À ừm… Cảm ơn.”

Dù vẫn còn cảm thấy đáng ngờ nhưng tôi quyết định tạm thời mặc kệ như vậy.

Bởi thì tình hình diễn biến như vậy cũng là điều tốt đối với tôi. Không cần phải tìm hiểu chi tiết sự thay đổi này. Ít nhất lần này tôi có thể dễ dàng chấp nhận và không bận tâm nữa.

Tuy nhiên, vấn đề là lòng tốt của cô ấy không chỉ dừng lại ở lần đó.

“Anh có cảm thấy khát nước không?”

“Ưm, địa hình ở khu vực này hơi khó vượt qua. Anh có đi được tiếp không?”

“Tôi thấy cánh tay của anh bị thương rồi kìa. Đến đây một xíu thôi, tôi sẽ chữa lành nó cho anh.”

Khi chúng tôi đồng hành cùng nhau, cô ấy thường xuyên đột ngột ngoái lại nhìn, cảm giác như cô đang cố gắng chăm sóc cho tôi vậy.

Cô ấy lúc này trông như đang chăm sóc cho một kẻ ăn mày đáng thương khiến tôi cảm thấy rất bối rối.

“À ừm, cảm ơn. Tôi ổn tôi không khát lắm.”

Nếu nhận được lòng tốt mà chẳng vì lý do gì thì trước mắt cần phải đề phòng.

Có thể mấy người nghĩ rằng đó chỉ đơn giản là sự chân thành của cô ấy, nhưng là người trong cuộc thì tôi thấy không phải vậy.

Tôi thể dừng nghĩ về những ý định ẩn sau lòng tốt đó. Và vì chẳng thể đoán được những ý đồ đó là gì nên lòng tốt mà cô ấy thể hiện thậm chí còn khiến tôi không được thoải mái.

“Này, Anh Hùng. Ngươi không thể ngừng gây rắc rối được hay sao? Ngươi đang khiến cho ta mất tập trung đấy.”

Trên hết, tôi thậm chí còn bị Lily đang đi ở phía trước nhắc nhở.

‘Người gây rắc rối đâu phải tôi đâu…’

Dù cảm thấy có chút bất công nhưng tạm thời thì cứ mặc kệ vậy. Mà quả thực là lúc này chúng tôi cần tập trung vào chuyến hành trình hơn.

“Cô cũng nghe thấy rồi đó? Bây giờ tôi mong rằng Thánh nữ có thể tiến lên và tập trung vào phía trước. Chúng ta cần phải cẩn thận.”

“À vâng…”

Thuận tiện tận dụng những gì Lily vừa nói, tôi khéo léo mời Thánh nữ trở lại tuyến trước.

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt có chút không hài lòng nhưng cô vẫn làm theo và quay trở lại vị trí của mình mà không phàn nàn.

Tôi không biết tại sao đột nhiên cô ấy lại hành động như vậy nhưng hãy gác lại vấn đề đó sau. Như pháp sư của tổ đội Lily đã nhắc nhở, khoảng thời gian này chúng tôi cần cảnh giác.

Chúng tôi đã sắp tới tòa thành của Vua côn trùng Balkan.

Từ lúc thời này trở đi, những trận chiến sẽ khó khăn hơn nhiều so với sáu tháng vừa qua.

Tôi miễn cưỡng nặn ra một nụ cười cay đắng.

“Thật trùng hợp khi Tứ Thiên Vương đầu tiên chúng tôi sẽ chinh phục lại là Balkan…”

Như tôi đã kể, trò chơi này là một trò chơi roguelike kết hợp với tính ngẫu nhiên cực cao. Với thể loại như thế, chẳng có gì lạ khi thứ tự xuất hiện của Tứ Thiên Vương cũng bị đảo lộn hoàn toàn vào mỗi lần chơi. Tất nhiên, tùy thuộc vào thứ tự xuất hiện của các Tứ Thiên Vương cũng sẽ có sự điều chỉnh để cân bằng sức mạnh, khiến cho Balkan kẻ địch đầu tiên chắc chắn được coi là yếu nhất.

Tuy nhiên, cũng có yếu tố gọi là sự tương thích khi đối đầu với từng kẻ trong Tứ Thiên Vương. Nếu tốc độ và hướng phát triển không phù hợp với Tứ Thiên Vương đang đối đầu thì độ khó sẽ tăng lên đáng kể. Nếu xét theo cách đó thì Balkan xuất hiện đầu tiên lại là trường hợp xấu nhất.

‘Vua côn trùng, Balkan’

Vị vua của những loài côn trùng, tận dụng tất cả các loại côn trùng những sinh vật thường bị mọi người phớt lờ. Hắn đã giành được danh hiệu ‘Vua’.

Phong cách chiến đấu của hắn rất đơn giản.

‘Sử dụng đủ loại độc tố và số lượng áp đảo’

Tất nhiên, sẽ có thêm những kiểu chiến đấu phụ khác khi ở những giai đoạn sau nhưng … khi hắn xuất hiện đầu tiên như này thì tạm thời chỉ có vậy.

Nhưng chỉ thế thôi là quá đủ để hành chúng tôi lên bờ xuống ruộng rồi.

Tấn công bằng độc tố và theo bầy. Một chiến thuật tấn công thực sự phiền phức. Và đặc biệt trong số các tứ vương, không hề có bất cứ ‘trick lỏ’ nào để tận dụng cả.

Chiến thuật tốt nhất để đối đầu với hắn là đánh bại tất cả lũ côn trùng tấn công và tiêu giệt cơ thể chính của hắn. May mắn rằng, cơ thể chính của Balkan lại không quá mạnh mẽ.

‘Dù thế vẫn cần đạt tới một cấp độ nhất định để có thể thực hiện chiến thuật đó…”

Vấn đề đạt tới cấp độ yêu cầu lại khó một cách nực cười.

Nếu Balkan là Tứ Thiên Vương xuất hiện ở thứ hai hay thứ ba thì có thể xoay sở được.

Nhưng hiện tại, chúng tôi vẫn cách cấp độ yêu cầu tương đối xa.