Editor : Mộc Lạp Đề.
'' Anh yêu à .''
Lúc đột nhiên bị Diệp Phồn Tinh xông đến ôm lấy cánh tay , Lộ Thâm vừa mới kết thúc công việc chuyển gạch cả một ngày.
Lưng đau eo nhức , cả người dính nhớp , vết thương trên mặt vẫn còn rướm máu rát rát , Lộ Thâm ngẩn người , nhăn mày nhìn vị khách không mời mà đến , tâm tình không được vui vẻ.
''Cô nhận nhầm...''
''Anh tại sao bây giờ mới đến, em đợi anh rất lâu rồi! Trời ơi , mặt của anh làm sao mà bị thương vậy? Anh có đau không , nhanh nhanh lau.''
Là một vẻ đẹp làm cho người đứng đối diện phải phải lóa mắt , cách ăn mặc tinh xảo của thiếu nữ , nhìn diện mạo khoảng 17 18 tuổi, vừa nói vừa nháy mắt về phía anh.
Lộ Thâm ngẩn ra, ý thức được điều gì đó , quả nhiên vừa nhấc mắt lên , liền nhìn thấy sau cô là một khuôn mặt đầy tuyệt vọng, tan nát cõi lòng. ( làm đến đây không nhịn cười nổi )
''..........''
''Đây là bạn học của em , lúc nãy vừa tỏ tình với em trong bữa tiệc sinh nhật của cậu ấy , em không đáp lại. Sau đó em nói là em có người mình thích rồi , nhưng cậu ấy lại không tin , tiểu ca ca, anh...''
Diệp Phồn Tinh một bên lấy từ trong cặp ra một chiếc khăn giấy lau vệt máu trên mặt Lộ Thâm, một bên nhón chân đến bên tai anh , rất nhanh đem tình huống của mình nói lại một lần.
Một mùi hương dễ chịu cùng với hơi thở nóng bỏng của thiếu nữ quét qua quét lại bên tai anh, Lộ Thâm không được tự nhiên mà nghiêng đầu một chút , ngay sau đó mí mắt hơi nhếch lên , đánh gãy lời của cô : ''Một tuồng kịch hai trăm.''
Đang muốn nói '' Tiểu ca ca có thể giúp em được không ..'' thì Diệp Phồn Tinh : ''..... Được."
Bị Lộ Thâm công khai ra giá ,không có một chút phản ứng nghẹn nào , Diệp Phồn Tinh nhịn không được liếc anh hai cái , mới đè giọng xuống mà bổ sung , ''Tôi tên là Diệp Phồn Tinh , Diệp trong lá cây , Phồn Tinh giống như lộng lẫy đầy sao.''
''Lộ Thâm''. Lộ Thâm lời ít mà ý nhiều , nói xong , thuận theo tình thế ôm lấy bờ vai của Diệp Phồn Tinh , sau đó khóe miệng giương lên , cất giọng lên để lộ ra một nụ cười dưng dửng : " Vết thương nhỏ này không tính là gì, không đau.''
Khi anh không cười dung mạo sắc bén , thoạt nhìn là một người không dễ tiếp cận , khi cười lên lại vô cùng đẹp mắt , giống như một lưỡi dao sắc bén lười biếng thu vào cái vỏ của mình , nhưng mà lại mang theo mấy phần vô lại như ban đầu , không giống như là một người tốt.
Diệp Phồn Tinh nhịn không được lại nhìn anh một cái , lúc này mới lớn tiếng trách móc : "Đã bị chảy máu như thế lại còn nói không đau ! Anh nói đi , anh có phải là sau lưng em đánh nhau với ai hay không? ''
Ôn Trác Vũ tính cách dịu dàng sợ phiền phức , bình thường ở trên trường nhìn thấy những bạn học có tích cách phách lối , kiêu ngạo đều muốn chạy đi trốn , vị tiểu ca ca này dáng dấp giống như côn đồ , nhất định có thể hù dọa cậu ấy , khiến cậu cũng không dám có cái chủ ý ''Bạn gái" nữa.
Diệp Phồn Tinh nghĩ như vậy , liền nháy mắt hai cái với Lộ Thâm.
Cô có một đôi mắt hạnh biết nói , đen nhánh long lanh, linh động sáng rực.
Lộ Thâm thấy rõ ý nghĩ của cô , nhíu mày lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo thâm trầm : '' Đây cũng không phải là chuyện mà anh có thể lựa chọn , là bọn người Đại Long kia tà tâm không chết , nhất định phải cùng anh tranh giành địa bàn , hắn còn mang người tới đánh mấy anh em dưới tay của anh. Nói làm sao anh cũng là đại ca , cũng không thể để người khác leo lên đầu anh mà thải phân * được , anh trông giống một kẻ vô dụng bị bóp lỗ mũi mà vẫn nhẫn nhịn ư? ''
*Bản gốc là vậy đó, tui không biết ghi như thế nào luôn, ghi ngồi trên đầu cũng không được hahahaha, tác giả hài thật.....:)))))
Nói xong lời cuối cùng , anh mới thoáng mềm giọng xuống," Được rồi , không nói đến cái này nữa , bữa tiệc sinh nhật của bạn học đã kết thúc rồi , vậy thì đi cùng anh , anh mang em đi đến chỗ này được lắm.''
Diệp Phồn Tinh yên lặng tặng cho anh một chút tán thưởng , ngoại miệng nũng nịu nói : '' Hừ , vậy liền tha cho anh lần này , lần sau không được làm như vậy nữa ! ''
Đang đúng lúc này , Ôn Trác Vũ - người bị đả kích nặng nề cuối cùng cũng hồi thần : ''Phồn , Phồn Tinh!''
Lộ Thâm dừng bước , ôm Diệp Phồn Tinh quay đầu : ''Tên tiểu tử đang gọi em đó , hai người quen biết? ''
'' Cậu ấy chính là vị bạn học mà hôm nay tổ chức sinh nhật .''Diệp Phồn Tinh nói xong , kéo tay Lộ Thâm đưa anh đến trước mặt Ôn Trác Vũ , ''Giới thiệu một chút , đây là người mà mình thích , là người bạn trai vừa ở bên cạnh mình không lâu, Lộ Thâm."
Ôn Trác Vũ : ''....''
Ôn Trác Vũ gắt gao nhìn chằm chằm vào hai bàn tay đang nắm lấy nhau , cặp mắt trừng đến đỏ bừng : ''Tớ không tin , Phồn Tinh , cậu lừa tớ .... "
Cậu thầm mến Phồn Tinh hai năm , đối với tình hình của cô ấy cậu rất hiểu rõ , cái gì mà Lộ Thâm , cậu từ trước đến giờ chưa từng nghe qua , cô ấy nhất định là đang lừa cậu !
Diệp Phồn Tinh trước đây chỉ cảm thấy tính cách của bạn ngồi bàn sau này rất ôn hòa , không đủ mạnh mẽ , bản chất vẫn là một người tốt , nhưng lúc này cô cảm thấy có một chút chán ghét . Lại thấy cho dù mình nói như thế nào , cậu ta vẫn là một bộ dạng cố chấp không nghe , cô vô cùng không có kiên nhẫn , quay đầu bưng lấy mặt của Lộ Thâm liền " Chụt '' một cái mà hôn lên.
Lộ Thâm đột nhiên không chút phòng bị : '' ........ !'' ( không kịp phòng bị liền bị vợ ăn đậu hủ )
Ôn Trác Vũ như bị sét đánh : " !!! " ( poor anh hahahha)
"Cậu tin hay không tùy cậu . Dù sao chúng ta cũng không có khả năng đâu , hi vọng cậu đừng dây dưa nữa , như thế chúng ta vẫn có thể làm bạn .''
Diệp Phồn Tinh đương nhiên không dám đi hôn một người xa lạ , vừa rồi là cô đã hôn ngón tay cái của mình , bởi vì cô đã chọn đúng góc độ , tốc độ cũng nhanh , vì vậy thoạt nhìn giống như cô đã hôn Lộ Thâm thật. Cô buông Lộ Thâm ra , ra vẻ lạnh lùng mà uy hiếp nói , '' Bằng không , Thâm ca nhà mình cũng không phải làm những trò đùa trẻ con ấu trĩ như mấy người ở trong trường , nếu anh ấy thật sự tức giận , cái thân thể nhỏ bé của cậu cũng gánh không nổi đâu .''
Lộ Thâm : ''........''
Khóe môi Lộ Thâm hơi co lại , liếc mắt xem cái màn làm trò ccủa vị cô nương thuần khiết này , giận tím mặt mà phối hợp nói : ''Làm sao , tên tiểu tử này làm phiền em?''
Diệp Phồn Tinh thân mật kéo cánh tay Lộ Thâm : ''Em đã từ chối cậu ấy rồi."
Lộ Thâm híp mắt nhìn chằm chằm vào Ôn Trác Vũ : '' Tránh xa bạn gái của ông đây ra một chút , bằng không tôi phế bỏ cậu.''
Khuôn mặt của anh vô cùng sắc bén , trên khuôn mặt còn có vệt máu nhìn rất hung ác , Ôn Trác Vũ hai chân mềm nhũn, theo bản năng lui về sau một bước.
Đọc đầy đủ truyện chữ Cô Ấy Có Tiền, Có Sắc, Còn Có Anh Ấy, truyện full Cô Ấy Có Tiền, Có Sắc, Còn Có Anh Ấy thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Cô Ấy Có Tiền, Có Sắc, Còn Có Anh Ấy