「Haha, lần trước xin lỗi nhé」

「Thật là, cái đồ quá đáng!」

Giọng nói quả thật mang chút giận dữ. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ cô nàng quay mặt đi, thoáng như tránh né, nhưng lại lén lút liếc nhìn để dò xét phản ứng của mình, gã nhạy bén nhận ra ngay rằng sự giận dỗi ấy chẳng hề thật lòng.

「Để anh đãi một chầu ở căng tin tạ tội nhé」

「Thật chứ ạ?!」

Phản ứng của cô nàng có vẻ háo hức hơn cả mong đợi. Chỉ là một ý tưởng đơn giản, nghĩ rằng cô nàng có hơi mũm mĩm chắc hẳn thích ăn uống, nhưng không ngờ hiệu quả lại tuyệt vời đến thế.

Thế là cả hai cùng đi đến căng tin, và gã hào phóng đãi cô gái mọi thứ cô muốn.

「Cả món tráng miệng nữa… cảm ơn anh nhiều lắm!」

Nhìn đôi mắt lấp lánh của cô nàng, gã không khỏi cười khổ.

Ăn nhiều hơn cả mình nữa, cái cô nàng này, haha.

Dù nghĩ vậy, nhưng gã chẳng hề cảm thấy khó chịu. Nhìn nụ cười rạng rỡ của cô trong lúc ăn, gã thầm nhủ, thôi thì đành vậy, lần sau lại tiếp tục đãi cô một bữa nữa.

Ăn xong, gã gọn lẹ rời đi. Cô nàng vốn đang lo lắng, đề phòng không biết gã sẽ làm gì tiếp theo, nên sự ra đi bất ngờ này khiến cô có phần hụt hẫng.

Trong đầu cô đã nghĩ đủ mọi cách để từ chối nếu gã lại mạnh bạo tiến tới. Vậy nên, cô thở phào nhẹ nhõm, đồng thời thầm nghĩ, có lẽ anh chàng senpai này cũng không tệ lắm… Quả nhiên, cô vẫn là một cô gái dễ bị dụ như xưa.

Không, có khi… bản chất cô vốn là một người thật thà như vậy rồi.

Một ngày nọ, cô đi hẹn hò với bạn trai, từ phía đối diện, gã ta xuất hiện, tay trong tay với một cô gái khác. Họ khoác tay nhau, trông chẳng khác gì một cặp tình nhân…

Hóa ra senpai đã có bạn gái rồi à.

Nhìn cảnh ấy, cô vừa cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng đồng thời, một cảm giác khó chịu mơ hồ trào lên, khiến cô không thể lý giải nổi.

Đơn giản chỉ là ghen tuông, nhưng với một cô gái ít kinh nghiệm tình trường như cô, cô không thể hiểu được. Huống chi, mối quan hệ của cô với bạn trai đang rất tốt, chưa từng cãi vã lần nào, nên cảm giác kỳ lạ này khiến cô nghi ngờ bản thân đang bị bệnh.

Mình không nên làm phiền họ thì hơn.

Với ý nghĩ đó, cô định lặng lẽ bước qua, giả vờ không nhận ra. Nhưng gã đã phát hiện ra cô, và rất tự nhiên bắt chuyện, tiến lại gần.

「Ryoko-chan đang đi hẹn hò với bạn trai à?」

「Vâng, nhưng senpai cũng vậy nhỉ?」

「Anh á? Haha, không phải đâu! 」

Khoác tay nhau thế kia mà bảo không phải, anh ta đang nói gì vậy?

Nhìn vẻ mặt lộ rõ sự nghi ngờ của cô, gã chỉ biết cười khổ.

「Thôi, em đi đây」

「Ồ, vậy à? Lần sau anh sẽ liên lạc nhé!」

Cô cứ nghĩ họ đang hẹn hò, nhưng cô gái đi cùng gã lại dễ dàng rời tay gã và bỏ đi. Hành động ấy khiến cô không khỏi bối rối.

「Bạn gái anh… cứ thế mà đi à?」

「Đã bảo không phải bạn gái mà. Haha, Thôi, bỏ qua một bên, giới thiệu bạn trai em cho anh đi. Nhìn mặt cậu ta nghệt ra kìa」

Nghe vậy, cô không muốn chút nào, nhưng không thể để lộ vẻ kỳ lạ ở đây được. Thế là cô giới thiệu bạn trai mình với gã, đồng thời giải thích ngắn gọn về mối quan hệ giữa cô và chàng trai.

「Yuu-kun cũng ở trong cùng câu lạc bộ đấy」

「Ra vậy. Xin lỗi nhé, senpai. Em mới vào nên còn chưa quen lắm」

「Không sao. Câu lạc bộ mình đông người, anh cũng chẳng quen hết đâu, haha」

Không biết từ lúc nào, cả ba người đã cùng nhau đi chung, khiến cô không khỏi hoang mang.

Bạn trai và senpai. Là cô gái có mối quan hệ với cả hai, cô không thể che giấu được sự lúng túng. Gã

thấy sự bối rối của cô thì cảm thấy vô cùng thú vị, nhưng để tránh bị hiểu lầm, gã quyết định nhanh chóng rời đi.

Thật ra, gã rất muốn trêu chọc cô thêm, thậm chí còn muốn hôn cô ngay trước mặt bạn trai cô. Nhưng gã kiềm chế lại.

「Thôi, anh không làm phiền hai người nữa, anh đi đây」

「À, vâng. Tạm biệt ạ. 」

「Gặp lại ở câu lạc bộ nhé」

「 Ừ, gặp lại sau, haha! 」

Bạn gái bị người khác cuỗm mất mà vẫn vô tư thế à, haha!

Cười đầy đểu cáng, gã rời đi.

Nhìn theo bóng lưng gã, cô thở dài, cảm thấy tim mình như muốn nổ tung vì căng thẳng, xen lẫn chút hối hận và tội lỗi. Nhưng cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục tận hưởng buổi hẹn hò.

Nhưng cô gái kia, cô ấy có mối quan hệ gì với senpai nhỉ? Rõ ràng khoác tay nhau mà lại bảo không phải người yêu… Thật không hiểu nổi.

Sự tò mò bắt nguồn từ ghen tuông. Cô không nhận ra, nhưng rõ ràng cô đã bắt đầu để ý đến gã nhiều hơn.

Lần đầu tiên bị gã ôm, gần như là ép buộc. Lần thứ hai thì bị gã mạnh bạo lấn tới.

Nhưng giờ đây, như thể đã quên hết những chuyện đó, cô bắt đầu để tâm đến gã.

「 A! Cô gái lần trước! 」

「 Xin chào. 」

Bất ngờ bị gọi, cô giật mình, nhưng khi nhìn kỹ, cô nhận ra đó là cô gái từng khoác tay gã ta. Cô vội đáp lại lời chào.

Hóa ra cũng học cùng trường.

「 Hừm, đúng là kiểu người anh ta thích. 」

Bị nhìn chằm chằm, cô cảm thấy ngượng ngùng vô cùng.

Mình có gì lạ à?

Vì không có mấy tự tin, nên thay vì tức giận, cô lại lo lắng không biết mình không ổn ở chỗ nào.

「 Xin lỗi, xin lỗi. Đột nhiên nói vậy đúng là thất lễ. Chỉ là chị hơi tò mò thôi. À, chị chưa giới thiệu nhỉ. Chị là Rika, Yanagi Rika, năm ba. Còn em? 」

「Emlà Nakano Ryoko, năm nhất.」

「Ryoko-chan à. Từ giờ mong được làm quen nhé!」

Chị gái này thật sự rất thân thiện. Một người năng động, kiểu như dân chơi tiệc tùng, khiến cô vừa ngưỡng mộ vừa bị lấn át.

Cô không thể tưởng tượng nổi rằng Rika cũng từng là một cô gái giản dị giống mình. Trước thái độ gần gũi quá mức của Rika, cô hơi sợ hãi, nhưng…

「Xong phần giới thiệu rồi, chị muốn hỏi một chuyện. Người đi cùng em lần trước là bạn trai em à?」

「À, vâng, đúng thế ạ.」

「Vậy à. Ghen tị quá đi! À, lời khuyên từ chị đây nhé. Cẩn thận với gã ta. Hắn nhanh tay lắm, chỉ chớp mắt là Ryoko-chan dễ thương thế này sẽ bị “xực” ngay đấy!」

Nói xong, Rika rời đi.

「Gặp lại thì đi uống trà nhé!」

Để lại câu nói ấy.

Cô không nghĩ gì nhiều, thậm chí còn thầm cảm ơn sự tốt bụng của Rika.

Nhưng lời cảnh báo ấy đến quá muộn. Cô đã bị “xực” từ lâu rồi.

Nhìn theo bóng lưng Rika, cô thầm nghĩ, giá như được nghe lời khuyên này sớm hơn một chút thì tốt biết mấy.

「Này, anh định nhắm tới cô bé đó tiếp theo à?」

「Không hẳn! Haha, chuyện này liên quan gì đến em đâu.」

「Ah… Đúng là thế mà~… Nhưng em tò mò~… Ư… Sâu quá~… ♡」

Trong căn phòng trọ chật hẹp, gã đang yêu thương Rika từ phía sau.

Tiếng va chạm mạnh mẽ vang lên mỗi lần gã nhấp, hòa cùng tiến rên ngọt ngào của Rika, lấp đầy căn phòng.

「Ah~! Đừng nắm tay em!!」

「Sao nào, em thích thế này lắm mà」

「Ah~… ♡ Aaahh… ♡ Sâu quá~… Cậu nhỏ vào sâu quá~… ♡♡ 」

Bị nắm tay, không thể thoát ra, Rika bị ép ngửa lưng, ngực ưỡn ra, để lộ đôi nhũ hoa nhỏ nhắn với đầu ti săn cứng.

「Nào nào nào! Rika chỗ sâu nhất điểm yếu mà, đúng không? Haha」

Chỉ còn biết rên rỉ, Rika bị gã tấn công dữ dội từ phía sau, còn gã bật thì cười thích thú.

Tiếng va chạm mạnh mẽ vang vọng khắp phòng, hòa cùng tiếng kêu như hét của Rika.

Không phải người yêu thì đừng tọc mạch. Em chỉ cần ngoan ngoãn để anh “chơi” là được. Làm thế thì anh sẽ khiến em sung sướng, haha.

Cô đạt cực khoái nhiều lần, và không chút do dự, gã bắn thẳng vào sâu nhất trong Rika, vẫn đang co bóp dữ dội.

Không cần xin phép, không nói một lời, chỉ vì khoái lạc của riêng mình…

Hà… Ra không bao thế này đúng là tuyệt nhất!

「Lại tự tiện bắn vào trong… Em có bạn trai đấy nhé? Nếu có chuyện gì, thì anh chịu trách nhiệm à?」

「 Haha, nếu không được thì em nói từ đầu đi 」

Sau một hiệp, cả hai nằm dài trên giường, trần truồng. Rika gối đầu lên cánh tay rắn chắc của gã, ôm gã nhưng vẫn càu nhàu với vẻ oán trách. Gã thì chẳng chút hối lỗi, cười tỉnh bơ.