Lúc Đường Đường đang giới thiệu các loại đồ vật trong phòng khách, tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh đột nhiên dừng lại, không bao lâu sau, Tạ Lan Chỉ ôm một đầu tóc dài ướt nhẹp từ bên trong đi ra, nửa người trên mặc một cái áo thun trắng tay ngắn, nửa người dưới mặc quần jean nhạt màu, dưới chân mang một đôi dép bông đi trong nhà.
Đường Đường trực tiếp bỏ qua mái tóc dài của hắn, liếc mắt quan sát toàn thân hắn, đang muốn khen hắn một câu "Tiểu thanh tân", chỉ thấy hắn nghênh ngang hướng chính giữa phòng khách đi tới, giơ một chân giẫm lên trên bàn trà, giả vờ phong tao lắc lắc mái tóc đầy nước một cái, hừ hừ cười nói: "Thế nào? Ta có đẹp trai hay không?! "
Toàn thể mọi người im lặng ba giây. ( =))))))
"Ọe..." chợt một tiếng nôn khan từ trong góc truyền đến.
Lông mày Tạ Lan Chỉ nhướng lên, nhìn Đường Đường ở bên kia đang khoa trương mà lấy cùi chỏ che miệng giả vờ nôn khan, giơ tay lên ở trên áo sờ một cái, phát hiện trên người không có cây quạt, ngượng ngùng ho khan một cái: "Ai? Tiểu Đường Tử ngươi làm sao vậy? Nhanh như vậy đã có rồi?"
"Cút!" Đường Đường tức giận đến mức lỗ mũi muốn phun lửa, thuận tay ném một cái khăn khô lên trên đầu hắn, "Lại nói bậy liền đem ngươi lột sạch rồi quăng ra đường cái!"
Tạ Lan Chỉ không thèm để ý lời này của hắn, nắm lấy khăn liền lung tung lau tóc.
Vân Đại, Vân Nhị, Vân Tam đều đi tới vây quanh Tạ Lan Chỉ, dùng ánh mắt giống như nhìn con khỉ ở núi Nga Mi mà nhìn quần áo trên người hắn từ trên xuống dưới, trong miệng lầm bầm nói: "Đây chính là y phục ở nơi này? Chúng ta ngày mai cũng đi mua đồ như vậy mặc?"
"Đúng vậy! Nếu không...Người khác nhất định sẽ nhìn chằm chằm các ngươi!" Tạ Lan Chỉ chiếm được tiện nghi ở địa bàn của mình, cái này không phải nhà của hắn nhưng cũng tựa như nhà hắn a, tự nhiên sẽ lấy tư thế làm chủ nhân, kéo ba tên sư huynh đi một vòng qua cái bàn trà rồi ngồi xuống ghế salon, đối với cái loại cảm giác vừa ngồi xuống cái ghế liền hõm vào trong liền sinh ra cảm giác thân thiết, hưởng thụ mà thở dài một tiếng, phất tay nói, "Tắm đi tắm đi! Kế tiếp ai đến trước?"
Mấy người đồng loạt đưa ánh mắt hướng về phía sư phụ. Vậy còn phải hỏi, dựa theo tôn ti trật tự từ lớn tới nhỏ, đương nhiên là sư phụ trước.
Liễu Quân nghiêng đầu hướng Đường Đường nói: "Tứ Nhi, tự ta dùng nội lực hong khô là tốt rồi, ngươi đi tắm, đừng để bị lạnh."
"Không có việc gì, sư phụ ngươi theo ta cùng tắm, vừa lúc ta dạy cho ngươi dùng thế nào." Đường Đường nói xong liền kéo y đi, trong tai đột nhiên nghe được một trận cười, nghiêng đầu nhìn lại, bốn người kia lập tức thay đổi biểu cảm trên mặt thành vẻ nghiêm túc.
Đường Đường nhất thời trên mặt nóng đến mức có thể nấu chín cơm, không được tự nhiên mà quay đầu kéo Liễu Quân hướng phòng vệ sinh đi vào, vẻ mặt buồn bực hừ hừ: "Tắm rửa mà thôi, có cái gì đáng cười!"
Phía sau một lần nữa vang lên một trận cười, Đường Đường hận đến suýt chút nữa cắn phải lưỡi, loại lời nói giấu đầu hở đuôi này mệt hắn nói ra được! Trên mặt một mảnh nóng cháy, một bên tự phỉ nhổ chính mình, một bên kéo Liễu Quân chạy như trối chết mà chui vào phòng vệ sinh nhanh chóng đem cửa đóng lại.
Liễu Quân buồn cười mà nhìn hắn, hai tay nâng mặt hắn lên rồi ở trên môi hắn hôn một cái.
Đường Đường một đôi tròng mắt sáng trong mà nhìn y, đột nhiên cười rộ lên, gãi gãi ót cúi đầu xuống, lại đi đến cầm lấy vòi hoa sen, lại chỉ bồn tắm bên cạnh, chính là có cùng công dụng với thùng gỗ, nhưng mà không thể giữ độ ấm như thùng gỗ."
"Được." Liễu Quân đi tới từ phía sau ôm lấy hắn, thấp giọng nói: "Ngươi dùng cho ta xem một chút."
"Ừm!" Đường Đường buông vòi hoa sen xuống, xoay người cười híp mắt rồi hôn bẹp lên mặt y một ngụm, cúi đầu cởi xuống đai lưng đặt lên cái kệ bên cạnh, lại đem y phục trên người từng món cởi ra.
Liễu Quân thấy hắn trần như nhộng đứng ở trước mặt mình, yết hầu nhất thời khô khốc, vội vã dời tầm mắt sang một bên trong chốc lát sau mới một lần nữa nhìn sang hắn.
Đường Đường ngẩng đầu lên nói: "Sư phụ, ngươi trước đem quần áo cởi, nếu không...Chờ một hồi tất cả đều là hơi nước, vừa nóng vừa ẩm." nói xong lại lần nữa cầm lấy vòi hoa sen.
"Được." Liễu Quân nhẹ giọng đáp một tiếng, theo lời đem quần áo ngoài cởi ra.
Đường Đường cầm lấy sữa tắm trên cái giá quơ quơ: "Cái này là sữa tắm, chính là giống như xà phòng." tiếp đó liền mở vòi hoa sen, "Bên trái là nước nóng, bên phải là nước lạnh, mở ra như vậy, thời điểm điều chỉnh độ nóng chú ý một chút là được. Bên này kéo lên chính là vòi phun lớn, đè xuống một chút là vòi phun nhỏ, có phải là rất đơn giản hay không?"
Liễu Quân nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, đi tới một tay ôm lấy hắn, giọng hơi khàn khàn mà "Ân" một tiếng, bắt đầu ở trên cổ hắn tinh tế mà hạ xuống những nụ hôn dày đặc.
Đường Đường bị y đột nhiên tập kích khiến cho tay chân nhất thời mềm nhũn, trong lúc thất thần không cẩn thận liền buông tay làm vòi hoa sen rơi xuống va vào tường phát ra một tiếng vang.
Đường Đường bị dọa cho giật mình, còn chưa kịp phản ứng, nước trong vòi hoa sen còn chưa có chỉnh tốt đã thẳng tắp phun về phía hắn, trong nháy mắt giống như gà trống bị nhổ lông mà nhảy dựng lên: "A! Nóng chết ta rồi!"
Liễu Quân lập tức luống cuống, liền vội vàng đem hắn kéo ra, nhanh chóng tự tay ở trên người hắn lau nước, vội la lên: "Có bị bỏng hay không? Ta xem một chút!"
"Không có." Đường Đường vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy vẻ áy náy trong mắt y, nhất thời đau lòng, ôm lấy cổ y ở trên môi y hôn một cái, cười nói: "Không có việc gì. Sư phụ ngươi chờ ta một chút, ta rất nhanh sẽ xong."
Liễu Quân áy náy mà nhìn hắn tắm gội xong, cái gì mà tâm tư bay phấp phới một chút cũng không còn, chờ hắn tắm xong liền đưa khăn lông khô ráo cho hắn lau người.
Đường Đường bị làm cho có chút ngượng ngùng, liền vội vàng đem khăn mặt lấy tới, một bên lau mình một bên thúc giục y: "Sư phụ ngươi nhanh đi tắm a! Lúc điều chỉnh nước ấm nhớ chú ý một chút."
"Được." Liễu Quân đi tới đem quần áo còn sót lại trên người cởi ra để ở một bên, cầm lấy vòi hoa sen dựa theo phương pháp hắn chỉ một lần nữa giơ lên, thời điểm dòng nước chảy xuống cảm giác giống như tắm dưới thác nước, bất quá đây lại là nước ấm nên lại càng thêm thư thái, dòng nước chảy với lực đạo vừa phải, mang lại càng nhiều hưởng thụ.
Đường Đường xoa xoa tròng mắt liền dính lên trên người y. Trước đây mặc dù đã cùng nhau lõa thể qua rất nhiều lần, thế nhưng chưa có lần nào là đứng thẳng tắp như lần này, lại là đứng dưới vòi hoa sen...
Đường Đường nhìn đến những đường nét trên người sư phụ, âm thầm nuốt nước miếng một cái, lại nhìn thấy dòng nước từng chút từng chút theo thân thể y trượt xuống, xuống chút nữa lại xuống thêm chút nữa....Trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy cái cái phòng tắm nho nhỏ này giống như biến thành cái lò luyện đan, tam vị chân hỏa gì gì đó sao lại nóng đến lợi hại như vậy a!
Liễu Quân cảm nhận được tầm mắt của hắn, mở mắt ra hướng hắn nhìn qua.
Đường Đường giật mình một cái ngước mắt lên, cùng y mắt to trừng mắt nhỏ vài giây, xuyên qua hơi nước mờ ảo thấy đáy mắt y lộ ra một tia ý cười, nhất thời cảm thấy lỗ mũi mình có chút nóng lên.
Không được! Không được! Không thể lại mất mặt! Đường Đường cố nén cổ nhiệt lưu đang xông tới trên mặt và cổ hắn, luống cuống tay chân mở cửa kính xông ra ngoài, đang muốn mở cửa phòng vệ sinh chạy ra ngoài đột nhiên ý thức được chính mình còn đang trần như nhộng, lại buồn bực xoay người đem quần áo sạch mặc vào, liếc mắt nhìn sư phụ, suy nghĩ một chút lại đi đến trước gương xoa xoa mặt một chút, hướng về phía gương soi soi, xác định chính mình không có biểu cảm gì đáng mất mặt, lúc này mới giả bộ bình tĩnh mà mở cửa đi ra ngoài.
Đọc đầy đủ truyện chữ Công Tử, Cười Với Đồ Nhi Một Cái Nào!, truyện full Công Tử, Cười Với Đồ Nhi Một Cái Nào! thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Công Tử, Cười Với Đồ Nhi Một Cái Nào!