3 0 nha. Hạ nhìn tôi cười tít mắt, lè lưỡi trêu chọc, có lẽ cô nàng đã thấy mình từ lúc bước vào sân rồi thì phải nên cứ lặng lặng xuất hiện là mình bất ngờ, và hình như hành động thân thiết ấy không vừa lòng cả phe ta lẫn phe địch, phe ta nhìn tôi bằng ánh mắt dành cho cho kẻ phản bội bán lớp cầu vinh, còn lũ lớp của Hạ nhất là mấy thằng đá trên sân nhìn mình với vẻ khó chịu vô cùng, có vài đứa ở ngoài nhìn mình bằng ánh mắt khinh khỉnh, xem thường nữa mới khổ.
- Ờ. Biết rồi. Tôi đưa tay lên nhẹ nhàng xoa đầu Hạ, để cho tụi nó thấy rằng hai đứa tôi rất thân thiết với nhau, tính tôi là vậy cái gì càng làm cho kẻ khác tức tối tôi lại càng thích thú.
Nhưng tôi nào biết rằng cái hành động ấy, lại là bắt đầu cho một chuỗi phiền toái sắp sửa xảy ra.
- Bụp. Lưng đau nhói tôi lăn trọn một vòng trên nền cỏ. Một cú vụng về, nhưng dường như người đá chất chứa không biết bao nhiêu oán hận vào nó, tôi không né vì cơ bản tôi không tin rằng, người đá tôi không có bất cứ lí do nào làm vậy, tôi cứ tưởng rằng chỉ là một hành động vui đùa cho việc mình đi trễ.
Tôi cứ để cho bản thân trượt dài trên nền cỏ sân banh, 1s 2s và dường như cú đá đó không đủ để thõa mãn, nó lật ngược tôi dậy. ánh mắt hai thằng chạm nhau, đáp lại ánh mắt dửng dưng hơi chút bất ngờ của tôi là đôi mắt long sòng sọc, cơ mặt nó giật giật liên hồi hàm răng nghiến chặt, và tôi chỉ kịp nhìn vẻ giận dữ của nó trong 1s thôi thì đã nghe tiếng thét.
- Đừng….
Đáp lại là tiếng ấy là…
Bụp. Dư lực của cú đấm ấy làm cả khuôn mặt tôi xoay hẳng sang trái, mặt áp hẳn vào nền sân cỏ, một chút man mát dìu dịu từ mặt cỏ phản hồi lên má trái lành lặn ấy, còn phần còn bên còn lại thì…
Máu bật ra từ vòm miệng dư thừa đề tôi có thể cảm nhận được cái vị tanh nồng quen thuộc ấy, mặc kệ má phải đang đau nhói, tôi lồm cồm ngồi dậy nhìn thằng con trai đang cố gắng vùng vẫy ra khỏi thằng Kiên và thằng Kiệt để có thể ăn thua đủ với tôi thêm vài đấm nữa.
- Hưng có sao không? Hạ không biết đã lao đến cạnh tôi từ lúc nào, nhìn tôi như sắp mếu đến nơi, hai tay thì đang nắm chặt lấy cánh tay tôi, người ngoài nhìn vào có lẽ có thể thấy rằng Hạ đang rất bình tĩnh, nhưng nào biết rằng móng tay nhỏ đau bấu rất chặt vào cánh tay của tôi lúc này, một hành động lo lắng trái ngược với vẻ ngoài bây giờ.
Những tiếng xì xầm lại vang lên.
- Tại sao tự dưng thằng Hưng bị đánh vậy?
- Mày không thấy tại nó vỗ đầu của Hạ hả?
- Uả thằng đó thích Hạ hả? Sao tao không biết? Mày biết không kể tao nghe với.
- Thằng Hưng quen Trâm mà tụi bây đừng có điên.
- Nó có bồ rồi, nó để mối quan hệ với nhỏ nào tên Trâm mà.
- Mày không biết gì rồi nó chia tay rồi, mới tạo face mới hơn nửa tháng nay rồi.
- Mà kệ nó đáng đời, cái thằng lăng nhăng. Dám cướp Hạ của tao.thể bước vào, vòng tròn khép lại vô tình chúng tôi 4 thằng con trai lại trở thành trung tâm.
- Thằng chó. Thằng An cố gắng vun tay ra khỏi sự kiềm kẹp cùa 2 thằng còn lại.
Tôi nhổ toẹt một ngụm nước bọt xuống nền sân cỏ, chỉ toàn một màu đỏ, vòm họng đau rát, cũng đủ để hiểu thằng An đã tặng cho tôi một quả đấm cũng ra trò đó chứ.
- Hưng có sao không vậy Hưng? Hạ đứng cạnh tôi nãy giờ, mặt cô nàng cũng đang vô cùng hốt hoàng, không biết từ đâu đã cầm trên tay một chai nước suối, định rửa vết thương trên tay cho tôi thì thằng An lại hét lên.
- Hai người tình cảm vậy chưa đủ hả? Một lần nữa nó cố gắng vùn vẫy, thằng Kiên cố gằng đè nó xuống để nó không tiếp tục lao về phía tôi.
- Hóa ra là thằng An thích Hạ.
- Thấy chưa tao đã nói là đánh ghen mà.
- Đúng là có gái bạn bè, chẳng coi ra gì nữa.
Dư luận viên ở ngoài lại có dịp phán xét.
Tôi nhìn thằng An nói với giọng buồn buồn:
- Tụi bây buông nó ra đi.
Thằng Kiên nhìn tôi rồi nhìn thằng Kiệt, hai thằng vẫn lưỡng lự không biết rằng có nên làm theo lời tôi nói hay không, sau này trong một buổi nhậu hai thằng đó kể lại thật ra lúc đó không dám buông ra không phải vì sợ thằng An tiếp tục đánh tôi, mà lo rằng ngày đó tôi điên tiết đánh ngược lại thằng An, vậy đó tôi quả thực có những người anh em thật tuyệt vời, và không kém phần khốn nạn.
- Tao bảo là buông ra. Tôi hét lên.
Hai thằng nó giật mình, vừa buông lỏng tay ra thằng An lại một lần nữa lao về phía tôi, ánh mắt nó đanh lại, không hiều sao nhìn vào mắt nó tôi thấy nó chất chứa một nỗi đau nào đó không thể gọi tên, đó có phải lí do mà mày từ bỏ tình bạn 1 năm qua để tẩn tao trước mặt bao nhiêu người không An?
- Dừng lại. Hạ đứng trước chắn giữa tôi và thằng An hai tay dang rộng che chắn cho tôi và thét lên.
Thằng An đang đà lao lên gặp chướng ngại, nào có thể dừng lại kịp, hình như Hạ cũng không ngờ tới tình huống này, còn vài bước chân nữa thằng An đã lao đến cạnh cô nàng…. Hốt hoảng, giật mình tôi vội vàng lấy trớn… xin lỗi mày An.
Đọc đầy đủ truyện chữ Đại Học Là Gì? Inspired By A True Story, truyện full Đại Học Là Gì? Inspired By A True Story thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Đại Học Là Gì? Inspired By A True Story