Phát hiện người cứu mình chính là người mà mình luôn muốn vượt qua, Charlotte, Elsa lập tức cảm thấy xấu hổ không nói nên lời, mặt đỏ như ngày xuân, mắt đảo đi đảo lại như mèo, bập bẽ không biết phải nói gì, mãi một lúc mới thỏ thẻ được một câu “Cảm ơn”.
Tuy nhiên lời cảm ơn ấy còn chưa kịp thốt ra thì Nicole đã cưỡi chổi bay nhẹ nhàng hạ xuống, vẻ mặt như sắp khóc lao đến ôm lấy Elsa.
“Công chúa Elsa! Thật tuyệt! Em không sao thật là tốt quá!”
Dường như được nhập đúng mật khẩu, tính cách vốn có của Elsa lại bật dậy.
“Hừ hừ, cậu nghĩ tớ là ai hả? Tớ là người quyết tâm trở thành phù thủy mạnh nhất thế giới mà! Sao có thể dễ dàng bỏ mạng được chứ?”
Nói đến đây, ba câu đều không rời khỏi cái mong muốn trở thành phù thủy mạnh nhất, điểm này quả thật khá giống Charlotte.
(Bản dịch được dịch bởi Tiểu Bạch Bạch duy nhất ở docln.net trên máy tính và docln.sbs trên điện thoại)
An ủi tâm trạng cô hầu gái bên cạnh xong, Elsa lại quay sang nói với Charlotte đang cưỡi chổi bay lơ lửng bên cạnh.
“Lúc nãy chỉ là tớ sơ suất một chút, mới để cậu có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân thôi, để cậu vui vẻ mấy ngày cho đã đi! Lần sau sẽ không dễ dàng thế này đâu! Trong kỳ thi nhập học tới, tớ sẽ vượt qua cậu, trở thành người sáng chói nhất toàn trường, cậu hãy chuẩn bị tinh thần bị tớ vượt nhé!”
“Vậy thì cậu cố lên!” Nói xong, Charlotte không mấy quan tâm, cưỡi chổi bay tiếp về phía trước.
“Ái chà!” Thấy Charlotte không quay đầu lại mà bay thẳng, Elsa cũng mặt đầy ngạc nhiên, “Cô ấy đối với lời thách thức sẽ vượt qua cô ấy trong kỳ thi nhập học của mình, sao không có cảm xúc gì vậy?”
Như thể chỉ vì tiền mà đến rồi đi, cảm xúc khác đều có thể bỏ qua của một cô gái giao dịch.
“Không được! Nicole, chúng ta mau đuổi theo!”
Nói rồi, Elsa gọi Nicole lại, chuẩn bị cưỡi chổi bay lần nữa.
“Eh? Lại phải bay à? Công chúa Elsa, dừng lại đi! Nếu xảy ra chuyện gì nữa thì...”
Nghe lời khuyên của Nicole, Elsa cũng nhớ lại nỗi sợ hãi vây quanh trong đầu mình khi cô ấy rơi xuống, không khỏi rùng mình.
“Nói cũng đúng, vì an toàn, chúng ta đi bộ đi, trường Pháp thuật Tinh Hải cũng đang ngay trước mặt chúng ta mà.”
Sau đó, Elsa và Nicole khiêm tốn leo xuống từ mái nhà, đi bộ dọc theo con phố khoảng năm trăm mét, cuối cùng đã tới cổng trường Pháp thuật Tinh Hải.
Lúc này, trước cổng trường tập trung rất nhiều cô gái chuẩn bị tham gia kỳ thi nhập học, do họ vẫn chưa chính thức vào học nên trang phục rất đa dạng, trong đám đông ấy một cô gái mặc đồng phục phù thủy sẵn và còn nhỏ con nổi bật rất rõ ràng.
Những cô gái này đứng dưới sự sắp xếp của tám phù thủy chính thức đang đứng ở cổng, sau khi ghi tên xong thì từ từ qua cổng, đi qua một khu vườn phong cảnh đẹp, tới một hội trường rất rộng rãi.
Ở trung tâm hội trường có đặt một vật bị phủ bởi một tấm màn màu tím.
Cách không xa đó, trên một sân khấu tầng hai, một phù thủy tóc ngắn màu bạc cũng đang nhìn họ với vẻ mặt lạnh lùng.
Dưới gật đầu của phù thủy này, các phù thủy chính thức khác kéo rèm hội trường lên, rồi vén tấm màn tím lên.
Lập tức, một quả cầu pha lê rất đẹp hiện ra trước mắt mọi người, khiến mọi người không ngừng thán phục.
“Được rồi được rồi, mọi người im lặng nào! Tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu bài kiểm tra đầu tiên của kỳ thi nhập học, quả cầu pha lê này dùng để kiểm tra mức độ mạnh yếu của ma lực các bạn, những ai tôi gọi tên hãy bước đến trước quả cầu pha lê và nhẹ nhàng đặt tay phải lên đó, rất đơn giản. Có ai còn thắc mắc gì không?”
Đối mặt với một nhóm các cô bé mới chỉ mười tuổi, những phù thủy chính thức này tỏ ra rất nhẹ nhàng như đang dỗ dành trẻ mẫu giáo.
“Nếu không có vấn đề gì, vậy chúng ta bắt đầu nhé!” Phù thủy dẫn dắt cầm danh sách bắt đầu đọc tên lần lượt, “Shirika Neil!”
Một cô bé tóc nâu ngắn rụt rè bước ra, cô bé đi đến trước quả cầu pha lê, theo chỉ dẫn của phù thủy, nhẹ nhàng đặt tay phải lên quả cầu pha lê.
Sau một khoảng lặng ngắn, quả cầu pha lê phát ra một ánh sáng xanh yếu ớt.
Cô bé không khỏi lo lắng ngước nhìn phù thủy bên cạnh.
Phù thủy đó cũng nhẹ nhàng gật đầu.
“Ừm, cấp độ ma lực là B, độ thích ứng thuộc tính nước khá cao đấy! Được rồi, được rồi, tới người tiếp theo!”
“À,” cô bé hơi chưa yên tâm, “Em coi như đã qua kỳ thi chưa ạ?”
“Yên tâm đi,” lúc này một phù thủy chính thức khác nhẹ nhàng trấn an, “chỉ cần không phát hiện ra ma lực nào thì thường sẽ qua, các bài kiểm tra sau chỉ để kiểm tra sâu hơn xem hướng học phép phù hợp nhất với từng người thôi.”
Nghe câu trả lời này, cô bé cuối cùng cũng an tâm, dưới sự hướng dẫn của phù thủy đi đến phòng kiểm tra tiếp theo.
Cứ thế, các cô gái lần lượt được các phù thủy sắp xếp thực hiện kiểm tra ma lực.
Bài kiểm tra này với Elsa vốn không phải vấn đề gì, cuối cùng trước khi tới thành phố tận cùng thì cô đã tự kiểm tra trước qua một kênh nào đó.
Kết quả đương nhiên rất xuất sắc, thuộc hàng đầu trong số tân sinh viên của trường Pháp thuật Tinh Hải.
Giờ cô chỉ muốn biết, cô gái tên Charlotte kia sẽ đạt kết quả như thế nào.
“Noel Licht!” Phù thủy phụ trách kiểm tra lại gọi một cái tên.
Rồi cô bé tóc xanh bên cạnh Elsa vui vẻ chạy tới, như đã rất quen thuộc với quy trình, đặt tay nhỏ lên quả cầu pha lê.
“Cấp độ ma lực A+, rất giỏi đấy! Độ thích ứng thuộc tính gió cũng rất cao! Tốt lắm!”
“Yeah!” Nhận được lời khen của phù thủy, cô bé vui vẻ nhảy tại chỗ.
“Người tiếp theo, Elsa York!”
Nghe tên này, tất cả các phù thủy chính thức có mặt đều giật mình.
“York là York ấy à?”
“Là công chúa của vương quốc York à? Tôi nhớ có một công chúa cũng tên vậy.”
“Vậy tức là, cô ấy là con của hoàng hậu Grace...”
Chưa chờ Elsa lên sân khấu, cuộc trao đổi về cô đã bắt đầu gia tăng, khiến Elsa không khỏi tự mãn.
Cô cố tình bước qua trước mặt Charlotte, nháy mắt với cô ta.
“Xin lỗi nhé, tớ lên trước!”
Nhưng Charlotte không khỏi cau mày.
Chuyện này lại không phải thi nấu ăn, lên trước thì có gì mà tự hào chứ?
Và thế là, dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Elsa tung tăng bước đến trước phù thủy kiểm tra ma lực, giơ tay phải đặt lên quả cầu pha lê trước mặt cô ta.
Quả cầu pha lê lập tức phát ra ánh sáng xanh thẫm rực rỡ vô cùng.
Phù thủy bên cạnh không khỏi ngạc nhiên há hốc mồm.
“Gì cơ? Đây là... cấp độ S, không phải, cấp độ SS! Và độ thích ứng thuộc tính băng cũng đạt mức tối đa!”
Nghe vậy, các phù thủy khác cũng lộ vẻ hết sức kinh ngạc.
“Wow! Đứa trẻ này là một thiên tài ma pháp cực kỳ xuất sắc!”
“Chắc chắn sau này sẽ trở thành phù thủy danh hiệu đứng đầu rồi!”
“Cô ấy sẽ nhận danh hiệu gì đây?”
Nghe những lời khen ngợi này, Elsa cũng không kìm được khoái trá, quay đầu lại nháy mắt với Charlotte.
Biểu cảm đó như thể vừa tung ra một cú xúc xắc ra số sáu rồi tỏ vẻ kiêu ngạo nghĩ mình chắc chắn thắng vậy, “Rót cho Charlotte một ly cappuccino, bắt đầu màn trình diễn đi! Lần này cậu vượt được tớ, Elsa, tớ sẽ ăn quả cầu pha lê này ngay tại chỗ!”
Rồi hơn mười phút trôi qua, các cô bé khác kiểm tra xong, cuối cùng tới lượt Charlotte.
“Người cuối cùng, Charlotte Shatia!”
“Không cần gọi to thế đâu, chắc chỉ còn mỗi mình tôi mà! Sao tên tôi phải xếp tận cuối vậy?”
Charlotte vừa than vãn vừa tiến đến trước quả cầu pha lê, rồi đưa tay nhẹ nhàng đặt lên.
Elsa đứng không xa, nhìn chăm chú cảnh tượng đó, sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
Sau một khoảng lặng ngắn, quả cầu pha lê đột nhiên phát ra tiếng “đinh dong”.
“Ừ?” Xem đến đây, Tuyết Nai không khỏi nghi hoặc.
“Đinh dong, đinh dong, đinh dong!”
Quả cầu pha lê vẫn không ngừng kêu.
“Quả cầu pha lê thế giới khác của các cô sao lại phát ra âm thanh như thế nhỉ?”
“Không, hình như không phải âm thanh từ bên này.” Charlotte giải thích bên cạnh.
“Ừ? Thế âm thanh đó rốt cuộc từ đâu phát ra?” Tuyết Nai mặt đầy thắc mắc.
Cho tới lúc này, “Mở cửa, shipper tới giao hàng!” tiếng một chàng trai trẻ vang lên gần đó.
Nghe tiếng này, Tuyết Nai mới nhận ra, tiếng vừa rồi chính là chuông cửa nhà mình.
Đơn đồ ăn đặt trước đã đến rồi.
Tuyết Nai vội đứng dậy từ sofa, chạy ra mở cửa, nhận đồ ăn từ người giao hàng.
“Chúc quý khách dùng bữa ngon miệng!”
Người giao hàng giao đồ ăn xong quay người rời đi, vừa quay lại thì thấy trước mắt là cô gái tóc bạc, mặc trang phục phù thủy đang chăm chú nhìn về hướng bức tường.
“E hèm?” Người giao hàng ngạc nhiên nhẹ.
Nhưng khi Tuyết Nai đóng cửa lại, cô gái tóc bạc trước mặt người giao hàng lật tức đã biến mất.
“Ừm?” Người giao hàng nhìn quanh một vòng, phát hiện không có điều gì bất thường, không khỏi lúc đầu gãi đầu, “Có phải tôi gần đây chạy giao hàng quá nhiều không? Đã thấy ảo giác rồi.”
“Em về rồi!” Tuyết Naicầm đồ ăn quay trở lại sofa, chia sẻ với Charlotte phần gà ăn vặt mua được giá 9.9, vừa xem lại đoạn nhớ vừa hỏi, “Vậy, anh có cấp độ ma lực bao nhiêu? Quả cầu pha lê này sao chẳng có động tĩnh gì?”
Khi Charlotte đặt tay phải lên quả cầu pha lê, mười giây trôi qua trong yên lặng, quả cầu pha lê cũng không động đậy chút nào.
------------------------------
Link trang chính:
-------------------------------
Điều này khiến tất cả phù thủy có mặt đều hơi ngạc nhiên.
“Ái? Cô bé này chẳng lẽ không có chút ma lực nào sao?”
“Không có ma lực mà đi thi nhập học à? Qua được thì lạ đó.”
“Chắc là từ một ngôi làng xa xôi đến để thử vận may! Đáng tiếc là không phải cô gái nào sinh ra cũng có vận may làm phù thủy được!”
Các phù thủy khác thì thầm như thế.
Còn Elsa đứng không xa mặt đầy sửng sốt.
“Cô ấy không có ma lực? Sao có thể thế?”
Cô vừa chứng kiến tận mắt, Charlotte cưỡi chổi bay trước mặt mình, kỹ thuật bay còn giỏi hơn cô nữa.
Làm sao người không có ma lực lại làm được chuyện đó chứ?
“Thế, hay các cậu kiểm tra lại đi! Có thể quả cầu pha lê này có vấn đề chăng?”
Chưa kịp Charlotte nói, Elsa lại vội vàng lên tiếng.
“Đây là quả cầu pha lê chính xác nhất của trường Pháp thuật Tinh Hải rồi, làm sao có thể hỏng được?”
Dường như đã khẳng định Charlotte là người không có ma lực, phù thủy phụ trách kiểm tra mặt đầy tiếc nuối.
“Được rồi, cậu có thể rút tay ra.”
“Ồ.”
(Bản dịch được dịch bởi Tiểu Bạch Bạch duy nhất ở docln.net trên máy tính và docln.sbs trên điện thoại)
Charlotte nhẹ nhàng đáp rồi ngoan ngoãn rút tay phải ra.
Phù thủy định phủ lại tấm màn tím, nhưng ngay lúc đó một vết nứt bất ngờ xuất hiện trên quả cầu pha lê, trong nháy mắt lan khắp nơi.
Khi phù thủy phát hiện, đã quá muộn.
Nháy mắt sau, quả cầu pha lê vỡ thành vô số mảnh pha lê nhỏ, rơi vung vãi trên sàn dưới chân họ.
“Ái?” Các phù thủy xung quanh cùng Elsa đứng gần đó đều ngẩn người, “Chuyện gì thế này? Quả cầu pha lê sao lại bỗng nhiên phát nổ?”
Còn Charlotte thì mặt đầy xin lỗi.
“Ồ? Tôi rõ ràng đã kiềm chế rất nhiều mà, sao quả cầu pha lê này vẫn không chịu nổi áp lực của tôi nhỉ?”