Tôi ở trong sòng bạc trốn đông trốn tây, cuối cùng chạy vào trong phòng vệ sinh, sau lưng giống như tôi dự đoán lập tức vang lên tiếng đẩy cửa, tôi nhìn thấy bóng dáng Agaras đi theo vào trong.
Tôi đá văng cửa sổ, biển sâu chỉ còn cách có một bước, bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy xuống, để lại buổi tối hỗn loạn này ở phía sau.
Thế nhưng thân thể tôi lại cứng đờ.
— Chết tiệt, từ nãy cho đến bây giờ, tôi chưa từng thật sự muốn rời đi, chẳng qua là tôi hi vọng làm như vậy cho thể khiến Agaras ngừng những hành động điên cuồng kia của hắn lại, bình tĩnh trao đổi với tôi, thế nhưng tôi thất bại rồi.
Tôi bị Agaras dọa đến, lòng còn kinh hoảng đối với những hình ảnh khiến người ta sợ hãi vừa rồi, tôi không hề nghi ngờ nếu tôi làm trái ý muốn của hắn, hắn sẽ lại bắt lấy tôi rồi làm chút chuyện gì đó khiến tôi an phận.
Trời biết tôi không hề muốn tái diễn tình huống vừa rồi chút nào, thế nhưng tôi cũng không cam tâm cứ mang đầy bụng ủy khuất, sợ hãi, nghi hoặc như thế mà rời khỏi.
Nghĩ như vậy, tôi dứt khoát quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào mắt Agaras, nuốt nuốt một ngụm nước miếng: “Anh hỏi tôi anh nên làm thế nào đối với tôi – Agaras, đây là câu tôi nên hỏi mới đúng, mẹ kiếp!”
Tôi giương miệng muốn nói thêm càng nhiều, thế nhưng cổ họng giống như bị hóc xương cá, trong đầu cũng loạn cào cào, giống như rối gỗ cằm bị tách rời nhìn hắn, chờ đợi hắn đáp lại.
Ngoài dự đoán là, Agaras cứ trầm mặc như vậy đứng cách xa hai ba mét, vừa không ngăn cản tôi hoặc lập tức lao đến bắt lấy tôi, cũng không nói bất cứ lời nào, mà chỉ lẳng lặng xuyên qua hình phản chiếu trên cửa thủy tinh nhìn tôi, khuôn mặt đó của hắn vừa xa lạ lại vừa cứng ngắc, thật giống như sau khi đổi một gương mặt thì ngay cả những thứ bên trong cũng thay đổi, ngoại trừ đôi mắt kia vẫn tản ra u quang tăm tối của nhân ngư trong bóng đêm.
Tôi thật sự không hiểu trong cái não cá của hắn đang cân nhắc những gì, cách một hồi lâu, tôi mới thấy đôi môi của hắn giật giật, thấp giọng nói: “Đi đi, Dessaro, về thuyền của em đi, cách tôi xa một chút.”
Những lời này khiến tôi sửng sốt ước chừng vài giây, đầu óc mờ mịt đứng im bất động tại chỗ, thậm chí tôi còn hoài nghi mình bị rối loạn tinh thần hoặc chỉ đang nằm mơ, tất cả những chuyện vừa xảy ra đều là ảo giác của tôi, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giải thích được sự mâu thuẫn trước sau của Agaras, nhưng tôi biết đây hoàn toàn là sự thật, hắn đang đứng trước mặt tôi, sau khi muốn cưỡng ép giữ tôi lại vài phút trước, lại nói ra lời kêu tôi cách hắn xa một chút.
“Mẹ kiếp, bây giờ là chuyện gì, anh đang nói đùa với tôi sao?” Trong lòng tôi khó chịu cực kỳ, trong phút chốc tôi thật sự rất muốn một cước đá văng cửa sổ bỏ đi, thế nhưng sự phẫn nộ và không cam tâm dâng lên trong máu lại chiếm thượng phong, tôi siết chặt tay xông lên vài bước, hai tay nắm lấy áo Agaras, mạnh mẽ ấn hắn lên trên tường, nhìn chằm chằm gương mặt xa lạ kia, thanh âm rít ra từ kẽ răng: “Đồ khốn kiếp nhà anh rốt cuộc bị sao vậy? Nhân cách, à không… Ngư cách phân liệt sao, hay là đang muốn đùa giỡn tôi? Anh bảo tôi đừng sợ anh, bảo tôi hiểu những chuyện anh làm, nhưng lời nói của anh không đồng nhất như thế thì tôi phải làm thế nào bây giờ? Tôi từng sợ anh sợ muốn chết, Agaras, bởi vì anh quá thần bí, hay thay đổi, đáng sợ, hiện tại tôi thật vất vả mới không sợ anh nữa, anh lại như vậy…… Tôi thật sự không hiểu nổi anh……”
Tôi gian nan mà thong thả phun ra vài chữ cuối cùng, vì cảm xúc kích động mà dây thanh quản run lên, con ngươi trong bóng đêm vì những lời tôi nói mà hiện lên từng gợn sóng như mặt hồ, nhưng tôi nhìn ra được cảm xúc của hắn đang được hắn cực lực áp chế, miệng đóng chặt, kéo căng thành một đường thẳng kín bưng không kẽ hở.
Nếu như có thể tôi thật sự muốn cạy não của hắn ra, nhìn coi tổ chức thần kinh của hắn như thế nào, đặt nó dưới kính hiển vi quan sát cẩn thận kết cấu đại não của người này, để hiểu rõ những tư duy phức tạp khiến tôi không hiểu nổi kia, biết hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì.
“Cách xa tôi một chút.” Hắn mở miệng, lại trầm giọng lặp lại những lời này.
“Tôi không muốn!” Tôi thốt ra theo bản năng, cánh tay để trên người hắn càng dùng sức, “Nói cho tôi biết, vừa rồi là thế nào, cái loại… biến hóa quỷ dị kia của anh — ánh mắt của anh, hành vi của anh……”
“Tôi rất nguy hiểm, Dessaro!” Hắn nâng mạnh tay lên túm lấy cổ tay của tôi, đẩy tôi tách ra khỏi thân thể hắn, cúi đầu tới gần mặt tôi, thanh âm như sấm nổ vang bên tai tôi: “Tôi sẽ ngày càng trở nên nguy hiểm!”
Dường như để đáp lại lời cảnh cáo của hắn, ngoài cửa sổ đột nhiên xẹt qua một tia sét, ánh sáng trắng chói mắt xé rách màn đêm chiếu lên nửa bên mặt của hắn, lại có vẻ tăng thêm vài phần dữ tợn khiến người ta sợ hãi.
Hô hấp của tôi giống như bị siết trong lòng bàn tay, hít một hơi thật sâu: “Anh vẫn luôn nguy hiểm, thủ lĩnh đại nhân, từ lần đầu tiên anh làm chuyện kia đối với tôi tôi đã thể nghiệm được rồi! Anh làm tôi hãm sâu trong đó, hiện tại sao có thể bắt tôi dứt ra? Tôi không thể làm được! Muốn tôi cách xa anh một chút, chỉ chuyện vừa rồi là không đủ đâu, anh phải nguy hiểm hơn một chút……”
“Em……” Agaras nắm cổ tay tôi càng chặt, khiến cho dây thần kinh của tôi đau buốt, máu bị đọng lại trong mạch máu dũng mãnh lao về phía trái tim, làm đầu tôi trướng lên, một cơn xúc động thoát ra khỏi thân thể, thúc đẩy tôi đột ngột dùng cánh tay ôm chặt cổ hắn, muốn áp môi lên, mà hắn thì vội vàng lùi ra sau như kiêng kị chạm vào tôi vậy, bị đầu của tôi làm cho phải dán lên tường.
Tôi cố gắng chiếu ánh mắt vào con ngươi sâu không thấy đáy của hắn, muốn giống như hắn nhìn thấy nội tâm của tôi vậy, thăm dò hết thảy những thứ nằm sâu trong lòng hắn.
Tôi kéo kéo khóe miệng, nheo mắt lại nói từng câu từng chữ cảnh cáo hắn như đáp lễ: “Tôi thế nhưng rất có tinh thần hi sinh đó, đặc biệt là tôi hoàn toàn không muốn buông tha những chuyện đang xảy ra.
Anh quả thật đã dọa được tôi, nhưng đừng nghĩ như vậy là đã đuổi được tôi.”
Mi mắt hắn hơi hơi rung chuyển một chút, tôi nhìn không rõ đồng tử của hắn có cái gì biến hóa hay không, nhưng tôi biết thái độ của tôi đã khiến hắn cảm thấy kinh ngạc.
Ha, có lẽ hắn không dự đoán được Dessaro vẫn luôn trốn tránh hắn lại chủ động nhào tới, sẽ ở nơi này túm lấy hắn ép hỏi, điều này làm tôi sinh ra một chút cảm giác cân bằng nhỏ nhỏ, quả thật tôi chưa hiểu được Agaras, nhưng ít ra hắn cũng không còn hoàn toàn hiểu rõ tính cách bên trong của tôi như chuyện đương nhiên nữa.
Đọc đầy đủ truyện chữ Dessaro Nhân Ngư, truyện full Dessaro Nhân Ngư thuộc thể loại Khoa Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Dessaro Nhân Ngư