Lạc Lạc mang theo Hoan Hỉ nhẹ nhàng xuyên qua hành lang Lạc vương phủ, chuẩn bị hướng cửa chính đi tới.
Nhưng vào lúc này, ngũ thẩm thân người mập mạp lại nhảy ra ngăn cản nàng.
"Tiểu vương phi, Thập Tam gia phân phó nô tỳ đốc thúc ngài dùng xong đồ ăn sáng mới có thể ra ngoài chơi."
"Ta không muốn ăn." Lạc Lạc bĩu môi, chuẩn bị vòng người ngũ thẩm tiếp tục đi.
Một thân hình mập mạp liền tiến lên ngăn Lạc Lạc lại.
"Tiểu vương phi, xin không cần làm khó nô tỳ." Nàng cúi đầu thỉnh cầu nói.
Lạc Lạc nhíu nhíu mày, đại thẩm này muốn cùng nàng đối nghịch.
Ai bảo nàng lần đầu tiên vào Lạc vương phủ đã khi dễ bà, bà luôn luôn mang thù.
"Ta chính là không ăn, ngươi có thể làm gì ta? Tránh ra!"
"Nô tỳ...... Không cho." Thân hình mập mạp lại tiếp tục ngăn trở Lạc Lạc đi, trong mắt cũng đã thấy sợ hãi, cúi người càng thêm thấp.
"Ngươi...... Rốt cuộc có nhường hay không?" Lạc Lạc có chút động khí rồi.
"Lạc Lạc."
Âm thanh Thương Nguyệt Vô Triệt thanh nhuận như nước từ phía sau nàng truyền đến.
Nàng chợt quay đầu lại: "Ngươi không phải đã vào cung sao?"
Hắn thật sự chuẩn bị vào cung đi, nhưng vừa nghĩ tới nàng, hắn lại quay trở về.
Nàng nhất định sẽ không ngoan ngoãn ăn đồ ăn sáng.
"Còn một chút thời gian, ta muốn bồi vương phi của ta dùng đồ ăn sáng."
Hắn đi tới, bàn tay cầm tay nhỏ bé của nàng, hơi làm áp lực, liền khiến nàng không thể tránh thoát ngũ chỉ sơn* của hắn. (*năm ngón tay)
"Ngoan, đi thôi." Hắn thấp con mắt nhìn nàng, trong con ngươi có đối nàng sủng ái.
Đón lấy con ngươi của hắn, Lạc Lạc ngẩn ra.
Ánh mắt của hắn, cho nàng một loại cảm giác kỳ quái, một loại... Cảm giác giống như bao dung tất cả, sẽ làm nàng không nhịn được khuất phục.
Nàng không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mềm.
Mặc dù tâm bất cam tình bất nguyện, nhưng là nàng lần này không có kịch liệt phản kháng, thật biết điều theo sát hắn.
......
Trên bàn ăn, bốn phía các loại bánh ngọt tỏa hương thơm phức, làm cho người ta rất động lòng.
Để thể hiện mình không thỏa hiệp, Lạc Lạc cầm chiếc đũa bất động.
Trong lòng đang cùng sinh lý đấu tranh.
Bụng thật đói...
Nàng nuốt nước miếng một cái, tầm mắt chung quanh dao động, không nhìn những thứ điểm tâm hấp dẫn người kia nữa.
Nếu không nàng sợ bản thân sẽ cầm lòng không đậu.
Nhìn nàng giãy giụa, Thương Nguyệt Vô Triệt cười thầm trong lòng.
Thật là tiểu tử quật cường.
"Không ăn đồ ăn sáng, dinh dưỡng không đủ sẽ không thể trưởng thành." Ánh mắt hắn phát sáng mang theo mỉm cười nhạo báng.
Lạc Lạc mấp máy môi, trầm mặc không đáp lời, tỏ vẻ nàng kháng nghị.
Đọc đầy đủ truyện chữ Được Chiều Sinh Kiêu: Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con, truyện full Được Chiều Sinh Kiêu: Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Được Chiều Sinh Kiêu: Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con