Tôn Nhất Khiếm cũng thật là, vừa mới ngỏ lời yêu đương với Chu Sở Hiên chưa bao lâu đã trực tiếp đè người kia xuống giường. Cả hai cùng nhau vận động trên giường.
Chu Sở Hiên không nhớ bọn họ đã làm bao nhiêu lần, chỉ nhớ là Tôn Nhất Khiếm đã làm rất lâu, tựa như thể những ức nghẹn thời gian qua đều được trút hết trong lần này. Cho tận đến lúc Chu Sở Hiên đã ngủ thiếp đi, cậu vẫn còn nhận rõ sự suиɠ sướиɠ từ hậu huyệt từ phía sau mang lại.
"Chậc! Nhất Khiếm à, anh đúng là không phải con người mà"
Buổi sáng sớm, Chu Sở Hiên nằm úp trên giường. Vẻ mặt mệt mỏi cùng cái eo đau nhức oán trách nhìn Tôn Nhất Khiếm.
Tôn Nhất Khiếm ngồi trên giường bệnh, khuôn mặt tràn đầy tội lỗi nhìn Chu Sở Hiên. Hệt như một con chó bự vừa gây ra tội, đang cụp tai vẫy đuôi xin lỗi chủ nhân.
Chu Sở Hiên nhìn dáng vẻ kia, có chút buồn cười hỏi.
"Hôm qua là anh giúp em vệ sinh sao?"
Tôn Nhất Khiếm gật đầu, hôm qua lúc,Chu Sở Hiên ngất xỉu anh đã làm thêm một lần nữa. Sau đó thì bế người vào nhà vệ sinh tắm rửa thật sạch sẽ. Sáng nay trên người chỉ lưu lại những dấu hôn, còn thứ bên trong đã được lấy ra.
Chu Sở Hiên mỉm cười, dùng ngón tay ngoắc Tôn Sở Hiên lại gần mình.
Anh ngoan ngoãn đưa sát mặt mình lại gần cậu, Chu Sở Hiên thì thầm nói.
"Tối qua em cũng rất thích..."
"A..."
Rõ ràng hôm qua cơ thể người kia lộ rõ trước mắt, Tôn Nhất Khiếm ra vào điên cuồng cũng không thấy có gì lạ, vậy mà hôm nay chỉ vì một câu khen ngợi đã khiến anh đỏ bừng mặt.
Chu Sở Hiên nhìn dáng vẻ kia, có chút ác ý mỉm cười thoả mãn.
"Em đói bụng rồi, trong tủ có đồ ăn. Anh có thể nấu không?"
Cũng may hôm nay là ngày nghỉ, Chu Sở Hiên không cần đi làm, nếu không mang cái eo đau nhức này đi làm thì đúng là một cực hình.
Tôn Nhất Khiếm nấu ăn rất ngon, chắc chắn anh sẽ không từ chối.
Hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại của Chu Sở Hiên, cảm giác ngọt ngào có chút bồn chồn chảy trong tim. Là người cũ, nhưng không còn là cảm giác đau lòng nữa thay vào đó là sự yêu thương vô bờ bên. Tôn Nhất Khiếm hoá ra vẫn yêu cậu như ngày nào.
Chu Sở Hiên nằm trên giường, nhìn bóng lưng của Tôn Nhất Khiếm. Cậu vui đến độ úp mặt vào gối, cả người cười đến run lên.
Trong khi Chu Sở Hiên vẫn còn chưa thoát ra khỏi sự phấn khích thì có một tiếng chuông gọi đến, cậu nhìn số điện thoại. Sau đó bắt máy.
Đọc đầy đủ truyện chữ Hẹn Ngày Yêu Em, truyện full Hẹn Ngày Yêu Em thuộc thể loại Đam Mỹ cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Hẹn Ngày Yêu Em