Mặc dù đã xảy ra đủ thứ chuyện, chuyến thám hiểm hầm ngục cuối cùng cũng được bắt đầu.
Bằng một cách nào đó, nhóm của chúng tôi được chỉ định làm đội tiên phong.
“Chắc lại tại tôi rồi.”
Tôi lẩm bẩm một mình trong khi nhớ lại ánh mắt đầy khó chịu của giám khảo.
Không biết là họ định diễn tập một tai nạn trong hầm ngục, hay chỉ muốn lợi dụng chúng tôi để dọn đường nữa.
“Em thực sự không quá bận tâm đâu.”
“Tớ sẽ bảo vệ cậu, Alicia!”
Đứng cạnh tôi đang là một thiên tài, một cô gái được đào tạo bài bản về ma pháp tại đất nước này, cùng với đó là Hậu duệ của Hiền nhân, cô gái đã vượt qua được rào cản về địa vĩ xã hội để theo học tại nơi đây.
Với đội hình như này, nhóm chúng tôi chẳng khác gì sức mạnh của trăm người cộng lại cả.
Nếu chỉ thám hiểm ở quanh những tầng đầu của hầm ngục, chúng tôi có thể thư giãn và coi nó như một chuyến dã ngoại.
“Ragna, nơi này an toàn hơn rất nhiều so với dãy núi ở lãnh địa Brave mà ngài từng dẫn em tới đúng không?”
“Đương nhiên rồi.”
Thực ra vào lần đó, nhờ việc đã quét sạch ma vật lân cận cộng thêm sự có mặt của Onyx, không có một con nào dám bén mảng tới. Tuy nhiên, vào những lúc cao điểm thì đám đó lúc nhúc khắp nơi.
Không giống như ở trong hầm ngục, đám ma vật tại đó vô cùng khát máu và coi con người như thức ăn của chúng.
“Nhưng tớ vẫn khá hồi hộp vì đây cũng là lần đầu tớ đặt chân đến một hầm ngục…!”
“Được rồi, vậy thì chúng ta cần phải theo sát nhau đấy nhé.”
“Ahh, tớ háo hức quá.”
Hầm ngục luôn là nơi chứa đầy những bí ẩn nhỉ? Ví dụ như đám ma vật trong này sinh ra từ đâu? Môi trường trong hầm ngục hoạt động ra sao? Hay mục đích tạo ra hầm ngục là gì? Mà thôi cũng chẳng quan trọng.
“Háo hức đến mức này, cứ như kiểu chúng ta đang đi dã ngoại ấy nhỉ?”
“Nhưng nè, cậu biết không, so với hầm ngục ở lãnh địa Brave thì nơi này chẳng là gì cả.”
Thật vậy, ở đó chẳng có chuyện bạn có thể đứng tán gẫu ngay lối vào như thế này đâu. Bởi vì thứ được gọi là “vùng an toàn” không hề tồn tại. Đám ma vật sẽ không tha cho con mồi của chúng và dồn nạn nhân vào sâu trong hầm ngục. Cuối cùng, bạn sẽ bị bao vây bởi một bầy ma vật, rồi chờ cái chết tìm đến bản thân.
“Tớ không thể chờ để săn sạch bọn chúng được nữa.”
Ma vật trong hầm ngục khi bị hạ gục sẽ rớt ra một vật phẩm giống như lõi của chúng. Đó được gọi là “ma hạch”, bên trong là kết tinh của ma lực. Chúng là tài nguyên không thể thiếu cho các quốc gia với thế mạnh là ma pháp.
Chúng có giá trị khi bán nên đây cũng là một cơ hội để kiếm thêm thu nhập.
Tôi hiện tại không có chút phàn nàn nào về cuộc sống giản dị với Alicia cả. Nhưng khi biết quán của Mariana bán rất nhiều loại cà phê, tôi lại muốn được sống xa xỉ một tí.
“Hahaha.”
“Ngài Ragna, sao ngài lại cười chứ…?”
“À không có gì đâu.”
“Vậy à?”
“Ngài ấy bình thường hiền lành như một con mèo vậy, nhưng khi trở về lãnh địa Brave thì lại làm đủ trò quái gở… Có lẽ là ngài Ragna quá háo hức khi được trở lại hầm ngục sau một thời gian dài nhỉ?”
Có đúng là vậy không nhỉ? Ở lãnh địa Brave thì mọi việc như vậy là bình thường mà.
Mà thôi kệ đi, cảm giác được là đội đầu tiên khám phá hầm ngục cũng chẳng tệ chút nào. Bởi vì chúng tôi cần phải tìm ra được món thánh tích được cất giấu đâu đó trong này.
Hầm ngục của học viện vốn luôn được vệ binh hoàng gia canh phòng nghiêm ngặt để đảm bảo học sinh không tự tiện đi vào. Giờ là cơ hội của chúng tôi!
***
Sau đó, tôi tiếp tục tiêu diệt quái vật trên đường đi và tiến sâu hơn vào bên trong hầm ngục. Từng con một đều bị chém gục hoặc đấm bay ra xa.
Ở những tầng mà học sinh được phép thám hiểm thì thường không có những cái bẫy gây nguy hiểm đến tính mạng. Hoặc có lẽ tôi nghĩ thế…
“Ngài ổn chứ Ragna? Ngài vừa bị một mũi tên độc bắn trúng đấy!”
“Nó là một cú bắn có ý đồ nhỉ…?”
Mấy mũi tên tẩm độc bay đến chỗ chúng tôi như mang sát ý trong đó. Chúng cố tình nhắm vào tôi, Alicia hay Mariana? Hoặc thậm chí là cả ba chúng tôi. Nếu tôi mà biết kẻ nào đứng sau chuyện này, tôi đảm bảo ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của hắn.
“Ta vẫn ổn.”
Ma thuật mạnh nhất của tôi là kết giới, và thậm chí tôi có thể tùy ý thay đổi hình dạng của nó. Tôi có thể tạo ra một lớp bảo vệ mỏng chỉ vài milimet bao quanh cơ thể.
Kết giới được tạo ra để tự động ngăn chặn những đòn tấn công có nguy hại tới tính mạng, vì vậy tôi không gặp vấn đề gì với những tình huống bất ngờ như vừa rồi. Những đòn tấn công chí mạng như vậy bao gồm:
Tất cả vật thể di chuyển vượt ngưỡng cho phép
Đòn tấn công phép thuật chứa ma lực vượt mức chịu đựng của cơ thể
“Trông như ta bị trúng đòn nhưng vừa rồi nó đã bị chặn lại rồi.”
“Ngài vẫn bá đạo như mọi khi nhỉ?”
“Lúc đầu ta cũng gặp chút khó khăn, nhưng khổ luyện với nó hơn 10 năm thì cũng quen thôi.”
Lúc tôi 3 tuổi, tôi đã bị một con ma vật tấn công trọng thương tới mức ở ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Vì sợ chết, tôi đã nghĩ cần phải tạo ra một lớp lá chắn bảo vệ cơ thể để không bị tấn công bất ngờ.
Lúc mới luyện tập, tôi phải tập trung cao độ tới mức não như muốn nổ tung. Nhiều lần tôi còn cạn kiệt ma lực và suýt mất mạng ấy chứ.
Nhưng trải qua khoảng thời gian tập luyện điên rồ cùng vô số trận chiến đẫm máu, tôi đã đạt đến cảnh giới này: có thể kích hoạt kết giới mà không cần ý thức điều khiển.
“Wow, thứ này đã tinh vi lại còn chi tiết đến đáng kinh ngạc đấy!”
Mariana chỉnh lại kính, vừa thở dốc vừa sờ mò khắp người tôi.
“E hèm, Mariana. Dù trông như vậy thôi nhưng ngài Ragna vẫn là hôn phu của tớ đấy nhé?”
“Ôi không, tớ vô ý quá. Mỗi lần thấy ma thuật thì cơ thể của tớ tự hoạt động theo bản năng ấy chứ…”
“Trông như vậy” ý là gì đấy hả? Trước giờ tôi vốn vẫn thế mà, và kể cả tương lai cũng vậy.