Căn nhà trọ hai người thuê trước đây vẫn vậy, Hạ Mộ nhào lên giường, duỗi tay lăn lộn qua lại.
“Dậy đi, anh thay ra giường.” Hứa Đình vỗ vỗ cậu.
Hạ Mộ bò dậy đứng ở một bên, cảm thấy vẫn là giường ở nhà thỏa mái hơn, cái ở nhà trọ này có vẻ hơi nhỏ…
A phi phi, mình mới không muốn làm chuyện gì khác!
Hạ tiểu thụ rất mất tự nhiên mặt đỏ hồng.
Lúc ăn cơm tối, hai người ăn đồ nướng trong quán ăn của trường học, đã quen ăn đồ ăn trong nhà rồi, thỉnh thoảng ăn một chút thứ khác thật ra cũng không tồi.
“Mộ Mộ, uống không?” Hứa Đình đưa bia cho cậu.
“Không cần!” Hạ Mộ kiên quyết lắc đầu, mình vừa uống liền sẽ choáng, choáng rồi nhất định sẽ bị lợi dụng!
Tần suất gần đây hai người làm càng ngày càng cao, nơi đó đau muốn chết, nhất định phải tiết chế một chút mới được!
“Em tối nay ngủ trong phòng của mình!” Hạ Mộ đẩy đẩy hắn, “Anh nghe thấy không?”
“Vì sao?” Hứa Đình bất mãn, tân hôn nồng nhiệt, vì sao phải ở riêng? !
“Sau này chúng ta một tháng làm một lần.” Hạ Mộ rất nghiêm túc đưa ra quyết định.
“Một tháng một lần?” Hứa Đình tan vỡ, “Anh sẽ nổ tung mất !”
“Vậy nổ tung đi cũng được lắm.” Hạ Mộ bất vi sở động (không phản ứng), lau miệng đi về.
“Một tuần!” Hứa Đình ở phía sau đàm phán điều kiện.
“Không được!” Hạ Mộ rất kiên quyết.
“Tám ngày!” Hứa Đình tiếp tục dây dưa.
“Có khác gì một tuần? !” Hạ Mộ hết lời.
“Đương nhiên, nhiều hơn một ngày!” Hứa Đình vươn ngón tay, nhấn mạnh tầm quan trọng của “Một ngày”.
“Hai tuần sau em phải chuẩn bị cho cuộc thi, có rất nhiều phân đoạn, phải vẽ còn phải đọc sách, thật sự không thời gian.” Lý do của Hạ Mộ rất chính đáng.
“…” Hứa Đình thở dài, cái này dường như không thể phản bác?
Đây thực sự là một cuộc thi rất đáng ghét!
Chẳng qua tuy rằng trong lòng có một chút dục cầu bất mãn như thế, nhưng Hứa Đình lần này cũng thật sự thành thật hơn rất nhiều, thật sự nhịn không được liền ôm chầm lấy hôn hai cái, những chuyện hao tổn tinh lực khác, liền giữ lại đợi lão bà thi xong rồi làm tiếp cũng được.
Cuộc thi lần này tương đối long trọng, phía bên tổ chức thậm chí còn mời ngôi sao sáng trong giới trang sức từ nước ngoài về làm giám khảo, tiền thưởng cũng hậu hĩnh vô cùng, tuyển thủ giành vị trí thứ nhất đến nỗi còn có cơ hội được đi Paris trao đổi với ngôi trường thiết kế hàng đầu, bởi vậy bắt đầu từ vòng loại, cuộc thi này sự đã bị truyền thông ồn ào huyên náo, hấp dẫn rất nhiều nhà thiết kế tham dự, mới chỉ là sơ tuyển, đã có hơn vạn người tới báo danh, qua từng vòng, còn có mười người tiến vào trận chung kết, mỗi người đều không tầm thường.
“Hứa Đình, em là người nhỏ tuổi nhất!” Hạ Mộ cầm tờ đơn trận chung kết, rất tự hào vung vẩy cho hắn xem.
“Đương nhiên, bảo bối là thiên tài.” Miệng Hứa Đình rất ngọt, ôm vợ hôn một cái.
Hạ Mộ cùng hắn dính lấy nhau nghiêng ngả buồn nôn một trận, sau đó vào lúc Hứa tiểu công vừa mới vào trạng thái hưng phấn, không lưu tình chút nào một cước đá văng, sau đó chạy tới phòng tự học đọc sách.
Trận chung kết sẽ trực tiếp cả nước, bỏ phiếu cho các tác phẩm thiết kế chỉ chiếm một phần, đến lúc đó còn sẽ có miêu tả ý nghĩ sáng tác, hỏi đáp kiến thức trang sức tận mấy phân đoạn, mình nhất định phải làm tốt chuẩn bị!
Nhưng mà ngay vào lúc Hạ tiểu thụ rất nghiêm túc làm chuẩn bị, một bài báo phỏng vấn lại lặng lẽ truyền ra.
Nội dung rất vô vị, nhưng tiêu đề lại rất hấp dẫn ánh mắt người ta.
“Em chưa từng nói qua em dùng tay trái cũng có thể thắng.” Hạ Mộ cầm tờ báo, ủy khuất hốc mắt đỏ bừng, “Bọn họ sao có thể viết lung tung chứ?”
“Ngày đó phóng viên phỏng vấn, em nói như thế nào ?” Hứa Đình ôm lấy bờ vai cậu, “Đừng khóc.”
“Y hỏi em có muốn thắng không, em nói muốn; y lại hỏi cánh tay em làm sao vậy, em nói gãy xương ; y còn hỏi em gãy xương thì phải vẽ thiết kế như thế nào, có phải tìm người gian lận hay không, em nói không có, trước đó dùng tay phải vẽ cẩn thận, sau đó dùng tay trái tô.” Hạ Mộ cay cay mũi, “Em có phải lại nói sai rồi phải không?”
“Em không có nói sai.” Hứa Đình thở dài, đưa tay ôm cậu, “Phóng viên viết này nọ đều là như thế này, chung quy muốn tìm chút mánh khóe, em lần sau chú ý là tốt rồi.”
“Vậy lần này làm sao bây giờ?” Hạ Mộ nước mắt lưng tròng, “Trên mạng tất cả mọi người đang mắng chửi em.”
“Vậy chính em nghĩ như thế nào?” Hứa Đình giúp cậu lau sạch nước mắt, “Có muốn tiếp tục nữa hay không?”
“Muốn!” Hạ Mộ gật đầu.
Một đường xông vào đến trận chung kết rất không dễ dàng, nếu là cứ buông tha như vậy, ai sẽ cam tâm chứ.
“Vậy phải kiên trì, tiếp tục đấu với bọn họ.” Hứa Đình hôn nhẹ cậu, “Anh đi tìm mấy phóng viên, để bọn họ đem chuyện thật sự viết ra, nhưng mà ngôn luận trên mạng, trong thời gian ngắn nhất định sẽ liên tục, em cứ coi thường là được rồi.”
Đọc đầy đủ truyện chữ Học Trưởng Không Thể Trêu, truyện full Học Trưởng Không Thể Trêu thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Học Trưởng Không Thể Trêu