Khi cả hai hoàn thành đặt trang bị tại tiệm rèn và mua bổ sung các nhu yếu phẩm khác, mặt trời bên ngoài cũng đã bắt đầu lặn.

Bữa trưa với chỉ vài ba xiên thịt khiến cho chiếc bụng của họ hiện đang réo lên không ngừng.

「Chúng ta đi ăn tối nhé」

「Tôi vẫn còn một việc cuối hẹn gặn mặt ở một nhà hàng. Xong việc rồi chúng ta sẽ đi ăn sau」

Chỉ sau một lát đi bộ, trước mắt họ hiện ra một nhà hàng lớn.

Từ bầu không khí thư thái cho tới nội thất đều càng tôn lên vẻ sang trọng của nhà hàng.

「Ngạc nhiên nha, không ngờ là ngay cả anh cũng biết tới một nhà hàng cao cấp như vậy đó」

Saasha ngó nghiêng xung quanh.

「Chỉ là chỗ sử dụng để làm nơi trao đổi công việc thôi. Tầng trên có phòng riêng tiện làm chỗ tự do trao đổi mà không sợ bị người khác nghe thấy」

Jig nói tên mình ra và nói cho nhân viên biết rằng mình đang có hẹn.

Sau đó, họ được dẫn lên một căn phòng nằm tít ở góc sâu trên tầng hai.

Và khi tiến vào căn phòng, bên trong đã có một gã đàn ông nhỏ thó đợi sẵn Jig tại đó.

Mặc dù trang phục rất chỉnh tề, nhưng gã đó là một kẻ toát lên bầu không khí không sao mà không đáng ngờ cho nổi.

「Yo~, Jig. Cậu vẫn còn sống đấy à」

「Còn ông thì vẫn cứ như mọi khi nhỉ」

Hoàn thành phần chào xã giao đầy thân mật, lời nói hai bên liền chuyển qua vẻ xúc phạm ngay khi vừa ngồi xuống ghế.

「Hắn là Cossack. Một kẻ buôn bán thông tin」

Jig giới thiệu cho Saasha đang ngồi ngay bên cạnh mình về gã đàn ông trước mặt.

Saasha mỉm cười và khẽ cúi đầu chào.

「Rất hân hạnh được gặp anh」

「Ou~, hân hạnh… Oi~oi~ Jig, mỹ nhân này là sao đây. Người phụ nữ của cậu à?」

「Tất nhiên là không, chỉ là khách hàng thôi」

「Cũng phải nhỉ. Chứ cậu thì làm quái có kinh nghiệm với đàn bà đâu」

「Chỉ tổ phí tiền thôi」

「Đúng là cái thằng này」

Cossack vừa giữ vẻ phát sốc vừa nhìn qua Saasha.

Trong khi cô chẳng thể làm gì trong cái tình huống này mà chỉ biết gượng cười đáp lại, Jig bắt đầu đề cập đến công việc ở đây.

「Yêu cầu của tôi đây, liệu anh có làm được không?」

「Để xem nào, mà chắc là vẫn có khả năng… Mỗi tội là sẽ tốn khá nhiều đấy?」

「Không quan trọng」

Cossack chợt đứng bật dậy.

「... Cậu nghiêm túc sao Jig? Mặc dù hơi có lỗi với cô gái đây, nhưng có rất nhiều tổ chức ngoài kia luôn sẵn sàng tưởng thưởng hậu hĩnh cho cậu đấy. Nếu cậu cần thì tôi giới thiệu ngay cũng được」

「Tôi kém trong khoản hoạt động theo nhóm」

Jig liền dứt khoát từ chối.

Bản thân Cossack cũng đã lường trước nên không hề tỏ ra quá thất vọng.

Anh ta lôi ra hai chiếc vòng tay rồi đưa cho bọn họ.

Một thứ có thiết kế trông khá đặc biệt.

「Mà thôi, nếu cậu đã quyết như vậy rồi thì kệ đi. Năm ngày nữa là tàu sẽ khởi hành. Cứ bảo với họ rằng hai người là nghiên cứu giả trẻ với vệ sĩ đi kèm. Đây chính là thứ đóng vai trò như vé lên tàu. Tới hôm đó thì nhớ đeo vào tay trái là được」

「Cảm tạ」

Khi cả hai đều đã cất chiếc vòng tay đi, Cossack cho gọi nhân viên lên.

「Chuyện công việc như vậy là hết. Mà cũng lâu không gặp lại cậu rồi nên là uống vài ly nhé. Còn tiểu thư đây có uống được không?」

「Chỉ như người thường thôi」

Đồ ăn đã được mang đến và bày biện sẵn sàng trên bàn.

「...Ano, chúng ta sẽ ăn hết toàn bộ chỗ này sao?」

「Hửm? Mới có nhiêu đây thì vẫn chưa đáng là bao đâu」

Trước lượng thức ăn khổng lồ được đưa lên không ngừng nghỉ, Saasha khẽ ngập ngừng.

「Tiểu thư đây chắc hẳn cũng đã chứng kiến thứ sức mạnh lố bịch của hắn rồi nhỉ? Hắn càng mạnh thì sức ăn cũng càng khỏe thôi」

「A~ tôi hiểu rồi… đó là lý do tại sao anh có thể ăn ngần này mà vẫn không sợp tăng cân nhỉ」

Bỏ qua phía bên kia, Saahsa bắt đầu tao nhã thưởng thức bữa ăn của mình.

Chứng kiến cảnh tượng dáng ăn đầy nhỏ nhẹ, tao nhã của cô gái theo cách trái ngược hoàn toàn với Jig, Cossack không khỏi phá lên cười.

Sau đó là khoảng thời gian mà cả ba tiếp tục ngồi lại và trò chuyện với nhau.

Trong cơn say mèn, Cossack vừa nhắm thức ăn vừa thở dài.

「Anh mà cũng thở dài sao, lạ gớm nhỉ」

「Có một vài tin đồn về cậu dạo gần đây đấy」

「Hou~, cụ thể ra sao?」

Súc rượu rửa sạch thức ăn trong miệng, Jig hít lấy một hơi rồi nhìn Cossack.

「Người ta đồn rằng cậu có thể cậu đã chết」

「Giờ mới nghe lần đầu đấy」