Trans + Edit: M1NO
-----------------------
Chủ Nhật: Góc nhìn của Ai Ichijou
Sau bữa trưa, chúng tôi cùng nhau đi ngắm đồ ở các cửa hàng. Lâu lắm rồi tôi mới đi mua sắm cùng ai đó—chưa kể còn lại là một chàng trai nữa chứ. Chỉ mới tuần trước thôi, tôi còn chẳng thể mường tượng ra được chuyện này.
Xem phim từng là cách để tôi thoát khỏi thực tại. Trong hai tiếng đó, những thước phim sẽ đưa tôi đến với một thế giới khác, xa rời những đấu tranh kinh khủng của cuộc sống hàng ngày. Đó là lý do tại sao tôi yêu thích chúng. Nhưng xem phim cùng senpai thì lại khác. Dĩ nhiên, những thước phim này vẫn đưa tôi đến với một thế giới khác, nhưng lúc này không phải là sự trốn tránh—mà là một thứ cảm xúc gì đó thú vị. Khi ở bên cạnh anh ấy, tôi có cảm giác như chúng tôi đang cùng nhau du hành đến một nơi nào đó và cùng nhau đắm chìm vào câu chuyện vậy. Thật sự rất phấn khích luôn ấy.
Khi chúng tôi trò chuyện về bộ phim vừa xem, tôi cảm thấy như một phần trong mình được cứu rỗi. Chỉ cần biết rằng có ai đó hiểu mình, chỉ cần chia sẻ cảm xúc với ai đó thôi cũng đủ đẻ khiến lòng tôi nhẹ nhõm thêm phần nào rồi.
Có lẽ, điều tôi luôn tìm kiếm là một người ở kế bên, một người có thể thực sự hiểu tôi. Kể từ khi gặp senpai, tôi dần hiểu rõ bản thân mình hơn. Sau sự việc ấy, tôi đã đánh mất chính mình, và điều đó khiến cho mọi thứ trở nên quá sức chịu đựng với tôi. Đó là lý do tại sao tôi đã từng nghĩ đến cái chết.
Tôi liếc nhìn sang bên cạnh và thấy một vài thú nhồi bông được trưng bày bên ngoài một cửa hàng đồ tạp hóa. Hầu hết đều là những nhân vật xa lạ, nhưng có một con thu hút sự chú ý của tôi. Nó thực sự rất dễ thương—dễ thương đến mức khiến tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng khi thừa nhận rằng mình thực sự muốn có nó.
“Em thích món gì à?”