Tên của ta gọi là Phi Long Liệng Thiên là vua của Long tộc, ta có một đứa con thực đáng yêu. Từ khi hắn từ trứng rồng nở ra thì ta chỉ biết mình đã rơi vào một cơn lốc xoáy có tên gọi là tình yêu. Mặc dù khi đó hắn chỉ lớn hơn cây đinh một chút xíu!
Ta nhìn hắn dần dần lớn lên, nhìn thấy hắn vui cười. Nhưng là, có một điều không tốt, chính là phụ thân ta cùng cha, bọn họ luôn giành lấy tiểu bảo bối đáng yêu trộm ra ngoài ngoạn, hơn nữa mỗi lần bọn họ trở về thì tiểu bảo bối luôn dính lấy bọn họ không buông, vì thế ta đau lòng thật lâu, nhưng không có biện pháp, phụ thân đối với cha bảo hộ quá mạnh mẽ, cho nên ta chỉ đành nhịn đau nhìn tiểu bảo bối bị kia tên vô nhân tính kia mang đi ngoạn! (t/g: tiểu Vũ nhi trước đây chính là món đồ chơi của họ!)
Thật vất vả phụ thân với cha mới chán ghét cuộc sống ở Long tộc mà xuất ngoại du lịch, ta không khỏi nhẹ nhàng thở ra, thật tốt quá hai cái tên hỗn đản này rốt cục đi rồi, sẽ không có ai cùng ta giành tiểu bảo bối nữa! Nhưng ai ngờ bọn họ thế nhưng muốn bắt cóc bảo bối nhi, hoàn hảo ta đuổi theo mới đem tiểu bảo bối cướp về, nhìn thấy hắn nước mắt lã chã đáng thương rất là đau lòng, bất quá hoàn hảo về sau ta vẫn có thể nhìn thấy hắn, nhìn thấy hắn lớn dần, nhìn thấy hắn khoái hoạt, thuận tiện chờ hắn trưởng thành, sau đó nhấm nháp hương vị của hắn!
Nhưng là đột nhiên có một ngày hắn kích động chạy tới nói cho ta biết hắn mới kết giao một bằng hữu mới, ta có chút ghen tị rốt cuộc là cái dạng người gì có thể làm bảo bối cao hứng như vậy, là đưa nhỏ thụ yêu đã lớn lên cùng hắn sao?
“Phụ thân ta nói cho ngươi nga, hắn ngoạn tốt lắm. Tuy rằng hắn một bộ lạnh như băng, nhìn qua giống như không thể tiếp cận, nhưng tâm hắn một chút cũng không giống như bề ngoài, hì hì nếu phụ thân nhìn thấy hắn nhất định cũng sẽ thích!”. Tiểu Vũ nhi kích động vây quanh ta nói không ngừng. Ta nghĩ ta đang ghen tị!
“Hắn là ai vậy?”. Thực buồn bực lôi kéo hắn ngồi xuống.
“Hắn gọi là Ma Tuyệt, ngoạn tốt lắm a! Hắn còn rất mạnh na! Có thể đánh ngang tay với ta na!”. Tiểu Vũ nhi cười mở miệng: “Ngươi không biết nga, chính hắn chạy qua biên cảnh trái lại còn hỏi ta vì cái gì lại vượt qua cảnh giới của Ma giới, thật là hảo ngoạn, hơn nữa a, hắn còn nói cho ta biết về sau ta có thể tùy thời đến Ma giới tìm hắn, phụ thân về sau chúng ta cùng đi để ngoạn được không?”.
Nhìn thấy bộ dáng hắn vui vẻ ta có chút tối tăm nhìn bên ngoài, Ma Tuyệt sao? Hắn không có khả năng chưa từng thấy qua Vũ nhi, hăn rốt cuộc muốn làm gì?
Ngày hôm sau rời giường thì không có nhìn thấy hắn, ta có chút nóng nảy, hắn đi đâu? Vũ nhi nếu ra ngoài nhất định sẽ nói cho ta biết, lần này vì cái gì không có nói?
“Người đâu ”. Ta phẫn nộ gọi hộ vệ: “Tiểu Vũ nhi đi nơi nào?”.
“Vương, tiểu vương tử nói muốn đi tìm Ma Tuyệt, bảo thuộc hạ bẩm báo với vương”. Nghe thị vệ có chút run rẩy trả lời, ta càng thêm phẫn nộ, hắn cư nhiên đi tìm Ma Tuyệt!
Ta không tự chủ được hướng Ma giới bay đi, không muốn cho hắn đến nơi đó, không muốn cho hắn cùng bất cứ kẻ nào thân mật quá mức, không muốn cho hắn rời ta quá xa!
“Vũ nhi”. Ta không chút nào cố sức một đường xông vào Ma giới ở trong cung điện Ma giới tìm được hắn. Hơn nữa hắn còn đang cùng Ma Tuyệt kia thực thân mật mà tựa vào nhau, nhìn vào bên trong, Ma Tuyệt khiêu khích nhìn ta.
“Di, phụ thân”. Vũ nhi vui vẻ chạy đến trước mặt ta: “Sao ngươi lại tới đây?”.
“Mang ngươi về nhà”. Ta cơ hồ là rống ra. Tiểu quỷ này cư nhiên dùng loại ngữ khí này hỏi ta, chẳng lẽ hắn không biết hiện tại Thiên giới, Ma giới còn có Long tộc rất không vững vàng sao? (t/g: đại thúc ngươi đều trực tiếp xông vào cung điện người ta!)
“Nhưng là ”. Vũ nhi quay đầu lại có chút không tha nhìn một con ma thú trên bàn.
“Ngươi là Long. Muốn ma thú làm gì?”. Ta hổn hển lôi kéo hắn đi: “Theo ta trở về”.
“Vũ, về sau ngươi có thể tùy ý đến nơi này. Con ma thú này sẽ vẫn lưu lại cho ngươi!”. Phía sau Ma Tuyệt thản nhiên mở miệng, nhìn thấy ta quay đầu lại lập tức khiêu khích nhìn ta.
“Hảo. Ta ngày mai lại đến”. Vũ nhi vừa đi vừa quay đầu lại, ngu ngốc này chẳng lẽ không biết hắn là vua của Ma giới sao? Chẳng lẽ không biết hiện tại tam giới thực loạn sao?
“Đi mau”. Ta nổi giận đùng đùng đưa hắn về: “Về sau không được quay lại”.
“Được rồi”. Vũ nhi có lệ thuận miệng đáp ứng.
Ta âm thầm thở dài, phải nghĩ biện pháp nào mới tốt, ta cũng không muốn có nhiều tình địch như vậy, vừa nhìn là biết Ma Tuyệt kia có ý với bảo bối.
“Phụ thân, lần trước ngươi có nhìn thấy vua của Thiên giới hay không?”. Đột nhiên Vũ nhi hưng phấn mở miệng: “Hắn thật khá a!”.
Ta hơi hơi sửng sốt, Đế Hành Thiên sao? Cái bao cỏ kia sao?
“Đáng tiếc a, hắn trừ bỏ bộ dạng xinh đẹp cái gì cũng không tốt, thật là đem từ ‘bên ngoài tô vàng nạm ngọc’ phát huy vô cùng nhuần nhuyễn a!”. Sau đó hắn lại tiếc hận mở miệng: “Nếu hắn có bản lĩnh thì tốt!”.
Ta biết Long đều tôn trọng cường giả, đột nhiên một cái kế hoạch hình thành ở trong lòng ta, thành công hay không đối với ta cũng không quan trọng, nếu Vũ nhi không có thích Đế Hành Thiên thì ta sẽ diệt Thiên giới. Chỉ cần hắn rời xa Ma Tuyệt. Người kia cũng không giống hắn bề ngoài đơn giản như vậy, người Ma giới thiên tính tàn nhẫn, nếu nói năng lực của hắn cùng Vũ nhi sàn sàn như nhau là không có khả năng!
Tiếp theo vài ngày này Vũ nhi cơ hồ mỗi ngày đều chạy ra bên ngoài, ta biết hắn đi đến Ma giới tìm Ma Tuyệt, vì thế chỉ cần ta không có việc, sẽ đến Ma giới đưa hắn bắt trở về. Thẳng cho đến khi ta dùng thân phận mới xuất hiện trước mắt hắn.
Đọc đầy đủ truyện chữ Long Vũ Phi Thiên, truyện full Long Vũ Phi Thiên thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Long Vũ Phi Thiên