Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

Chương 163



Cửa công ty bị gõ vang.

Đầu Thư Kiện Hoa cũng chưa ngẩng lên, “Vào đi.”

Thư ký do dự nói, “Thư tổng…”

Thư Kiện Hoa nghe vậy, ngẩng đầu nhìn lên, “Làm sao vậy?”

“Lần đấu thầu này Tô thị từ chối chúng ta tham gia.”

Thư Kiện Hoa lập tức đứng dậy từ sau bàn làm việc, “Cậu nói cái gì?”

Thư ký chỉ có thể căng da đầu lại lặp lại một lần nữa, “Tô thị từ chối công ty chúng ta tham gia đấu thầu.”

Lần này Tô thị đấu thầu mở ra là để cạnh tranh, tất cả các xí nghiệp đều tham dự, nhưng lại chỉ từ chối duy nhất Thư thị bọn họ giam gia, ông cũng không nghĩ rõ được lý do tại sao. Lúc trước công ty cũng may mắn được hợp tác với Tô thị vài lần, không thể nói là đối tác hợp tác thân thiết nhưng ít nhất mặt mũi vẫn có, nay Tô thị thẳng thắn từ chối công ty bọn họ tham gia đấu thầu, rất rõ ràng đây là một phát ra oai phủ đầu, bản thân ông cũng tự nhận là mình chưa từng đắc tội với Tô thị.

Thư Kiện Hoa lấy điện thoại từ trong ngăn kéo ra, gọi đi, đầu bên kia im lặng vài giây, lúc này mới nhận được, “Alo, trợ lý Trương.”

“Chắc hẳn Thư tổng gọi là vì lần đấu thầu này nhỉ?”

Thư Kiện Hoa dừng hai giây, sau đó lại nói: “Không giấu gì trợ lý Trương, không biết là chúng tôi làm không ổn chỗ nào?”

“Không, kế hoạch mà Thư tổng đưa ra chúng tôi đã xem, cực kỳ ổn.”

“Vậy thì lý do là gì?”

“Không giấu gì Thư tổng, đã quan tâm tới sự nghiệp thì về mặt gia đình ngài vẫn nên coi trọng hơn chút.”

“Trợ lý Trương, ý là?”

“Tôi nghĩ vấn đề này hỏi phu nhân chắc sẽ nhanh hơn đấy.” Trợ lý Trương ngừng lại trong chốc lát, “Bên tôi còn có một vài việc cần xử lý, cứ như vậy trước nhé Thư tổng.”

Thư Kiện Hoa nghe tiếng “tút tút” do ngắt điện thoại từ bên kia truyền tới xong, ông lập tức bỏ di động xuống, nhìn về phía thư ký nói, “Đi tra ngay cho tôi gần đây phu nhân lại làm chuyện gì.”

Thư ký thấy sắc mặt ông nghiêm túc, nhanh chóng nói: “Vâng, tôi sẽ đi tra ngay.”

Không tới mấy tiếng, Thư Kiện Hoa nhìn tài liệu mà thư ký đưa tới, sắc mặt đen sì, bọn họ ai cũng biết trong nhà Tô tổng chỉ có một cô con gái ruột, vẫn luôn bảo vệ rất chặt chẽ, bên ngoài căn bản không biết cô con gái này của ông trông như thế nào thậm chí ngay cả tên tuổi cũng không biết. Nhưng mà ai sẽ nghĩ đến, tiểu hoa đán Tô Tinh Dã trong giới giải trí kia lại là con gái ruột của Tô tổng, mà bạn trai Tô Tinh Dã cũng không phải ai khác, cũng là người mà ông quen biết, Thẩm Vọng Tân.

Lúc trước sở dĩ ông không màng tới sự phản đối, một mực đưa Thư Nguyệt ra nước ngoài cũng bởi vì anh, vào lúc còn chưa chắc chắn quyết định điều này, làm một người cha, vì chính con gái mình ông cũng từng đi tìm Thẩm Vọng Tân. Nhưng người trẻ tuổi này lại kiên quyết hơn rất nhiều so với tưởng tượng của bản thân ông, cũng bởi vì sau khi nói chuyện thoải mái một lần như thế, mới khiến ông quyết định cho Thư Nguyệt xuất ngoại.

Cũng vì ông cứng rắn đưa Thư Nguyệt ra nước ngoài nên quan hệ giữa vợ và ông cũng trở nên khá căng thẳng, tuy rằng ngoài mặt không nhắc gì tới, nhưng lại ngầm tìm không ít người tới chèn ép Thẩm Vọng Tân. Lúc trước chuyện nhà đầu tư rút vốn khỏi “Quyền mưu” cũng có liên quan tới bà, chung quy lại chuyện đưa Thư Nguyệt ra nước ngoài khiến ông cũng hổ thẹn, cho nên sau đó đối với những việc mà bà làm, chỉ cần không quá phận, ông cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Vì sao lần này bà lại làm như thế, ông cũng không khó đoán ra, nhưng lần này ông lại không thể giống như lúc trước nữa.

Khi Thư Kiện Hoa về đến nhà, Triệu Linh đang ở trong sân tưới hoa của bà, thấy giờ này ông đã trở lại nên có hơi kinh ngạc, bà buông vòi tưới nước xuống đi tới, “Sao hôm nay anh lại về sớm thế?”

Tới khi đến gần bà mới phát hiện sắc mặt ông không tốt, “Anh làm sao vậy? Ai làm anh tức giận như thế?”

“Chuyện mới xảy ra trên mạng em không để ý tới sao?”

“Chuyện mới gì chứ?” Triệu Linh khó hiểu hỏi.

“Chuyện chính em làm ra, em không biết sao?”

Có lẽ ngay từ đầu Triệu Linh thật sự không phản ứng kịp, nhưng sau khi thấy bộ dạng và ngữ điệu của ông, bà cũng nhanh chóng hiểu ra, bà xoay người lại bật vòi tưới nước kia lên, “Em không biết anh đang nói gì?”

“Tới bây giờ rồi em vẫn còn phủ nhận à?” Thư Kiện Hoa nói tiếp: “Vậy được, nếu em đã không quan tâm tới thì để anh nói cho, em làm khó Tô Tinh Dã kia, em biết con bé là ai sao? Em có biết cha con bé là ai không? Cha con bé là Tô Châu.”

Tay cầm vòi nước của Triệu Linh dừng ngay lại, xoay người nhìn ông.

“Em không phải nhìn anh như thế, mấy nhà truyền thông mà em tìm tới kia bây giờ tất cả đang bị tập đoàn Tô thị tố cáo, em nghĩ xem nếu thật sự lên tòa án, mấy nhà truyền thông kia liệu có khai ra em hay không? Không chỉ có như thế, kế hoạch đấu thầu anh đã chuẩn bị nửa năm nay cũng vì chuyện này mà bị tập đoàn Tô thị từ chối ngay từ ngoài cửa, chẳng lẽ chỉ tổn thất mỗi công sức hơn nửa năm chuẩn bị của anh thôi sao? Em biết điều này có ý nghĩa gì không? Có nghĩa là từ hôm nay trở đi, trong cái giới này tất cả mọi người đều biết, Thư Kiện Hoa anh bị tập đoàn Tô thị tập đoàn luôn công khai đấu thầu từ chối từ ngoài cửa, từ chối hợp tới với Thư thị chúng ta.”

Sắc mặt Triệu Linh tái nhợt đi trong nháy mắt, “Kiện Hoa… Những điều mà em làm đều là vì…”

“Vì Nguyệt Nguyệt phải không?” Thư Kiện Hoa nhìn bà, “Nhưng em làm như thế, thật sự là vì tốt cho con bé sao? Em ngẫm lại xem em làm nhiều chuyện như thế, có chuyện nào là tốt cho con không? Tốt ở chỗ nào?”

Triệu Linh bị ông hỏi một câu mà không nói nên lời.

“Loại chuyện tình cảm này không thể ép buộc được, Thẩm Vọng Tân không thích Nguyệt Nguyệt, cũng chưa cho Nguyệt Nguyệt bất kì cơ hội nào, tới bây giờ toàn là Nguyệt Nguyệt tình nguyện từ một phía, đương nhiên, anh vừa làm chồng vừa làm cha, để tình trạng xảy ra như bây giờ, anh cũng không thể trốn khỏi trách nhiệm của mình.” Thư Kiện Hoa mỏi mệt thở dài một hơi, “Bên phía truyền thông kia anh sẽ xử lý, nhưng anh buộc phải nói với em, một vừa hai phải thôi, thật sự là quá đủ rồi.”

Sau khi nói xong Thư Kiện Hoa không chờ bà đáp lại đã xoay người rời đi ngay.

Thư Kiện Hoa vội vàng trở về rồi lại vội vàng rời đi.

Triệu Linh nghe ngoài cổng truyền tới tiếng quay xe, chậm rãi thả vòi nước trong tay xuống, mà lúc bà xoay người, lại bất ngờ nhìn thấy Thư Nguyệt đứng cách bà không xa, sắc mặt bà trở nên căng thẳng, “Nguyệt Nguyệt, con, con đã nghe thấy hết rồi sao?”

***

Khi tập đoàn Tô thị nhận được mấy phong thư gửi tới từ phía luật sư, tất cả những nghị luận về Tô Tinh Dã lúc trước đã biến mất không sót lại chút nào. Bây giờ Tô Tinh Dã vẫn nổi trên mạng như cũ, rốt cuộc Tô Tinh Dã và đại sư Tào Mô có quan hệ như thế nào, Tô Tinh Dã là học sinh của cô Tần Lộ, Tô Tinh Dã là con gái ruột của Tô Châu luôn nằm trong top năm người giàu nhất cả nước, với lí do như thế, bây giờ có không ít bên truyền thông muốn liên hệ với đoàn đội của Tô Tinh Dã để phỏng vấn cô, chỉ là Dương Vân đã uyển chuyển từ chối tất cả, bởi vậy bây giờ cũng không có một nhà truyền thông nào tới phỏng vấn Tô Tinh Dã.

Mà lúc này Tô Tinh Dã, người mà các nhà truyền thông lớn muốn tới phỏng vấn lại đang dựa trên ghế sô pha vui vẻ xem thiết kế trang trí. Thẩm Vọng Tân đang ở trong bếp rửa dâu tây cho cô, không tới một lúc đã nghe thấy tiếng bước chân “lẹp xẹp lẹp xẹp”, Tô Tinh Dã chạy chậm vào phòng bếp, đưa điện thoại di động tới trước mặt anh, “Anh nhìn xem phong cách này thế nào? Đẹp không?”

Thẩm Vọng Tân đưa một quả dâu tây đã rửa sạch tới bên khóe miệng cô, “Đẹp, em thích phong cách Bắc Âu à?”

Tô Tinh Dã cắn một cái trên tay anh, “Vậy anh có thích không?”

“Thích.” Nói xong, Thẩm Vọng Tân đưa luôn dâu tây cô ăn còn thừa vào trong miệng.

Tô Tinh Dã thấy thế, cười duỗi tay cầm lấy một quả, đưa tới khóe miệng của anh, “Đổi cho anh ăn phần đầu, ngọt lắm.”

Thẩm Vọng Tân nhìn, lòng mềm nhũn, nắm lấy đôi tay mảnh khảnh của cô, ngậm cả quả dâu tây vào trong miệng, Tô Tinh Dã thấy thế không khỏi trừng lớn hai mắt, “Á?”

Còn đang nghi hoặc, cằm đã bị nâng lên, ngay sau đó, đôi môi mỏng mềm mại kia lập tức phủ lên, môi khẽ nhếch, quả dâu tây kia bị đẩy tới khoang miệng của cô, cô cắn ngay một cái, nhưng còn chưa cắn được, giây tiếp theo lại thấy đầu lưỡi mềm mại không phải của mình ngậm lấy quả dâu tây kia.

Hai mắt Tô Tinh Dã hơi trừng, tới lấy lại nhưng không thành, đầu lưỡi quấn quýt, trong lúc hai người đuổi nhau dâu tây đã bị ép ra, dòng nước ngòn ngọt tràn đầy khoang miệng, tiếng nuốt vang lên, nuốt xuống theo yết hầu, nước lại không thể nuốt xuống bèn chảy ra theo khóe miệng. Hai gò má của Tô Tinh Dã không khỏi nóng bừng lên, Thẩm Vọng Tân buông ra, ánh mắt thâm thúy dừng lại trên khóe môi cô, vài giây sau lại ấn lên lần nữa, quét sạch nước rồi lại áp lên đôi môi mềm mại, cực kỳ dịu dàng, Tô Tinh Dã hơi hơi nhắm mắt lại, giơ tay ôm lấy vòng eo gầy nhưng rắn chắc của anh, chủ động đón ý nói hùa.

Mãi đến khi một hồi chuông điện thoại không hề báo trước vang lên, bấy giờ mới buông ra, cả hai đều có phần thở d0c không chịu nổi.

Tô Tinh Dã duỗi tay với lấy di động bị cô để lên kệ bếp lúc nãy, nhìn tên không ngừng nhảy lên trên màn hình điện thoại, cô vội vàng kéo nút nhận cuộc gọi sang, “Alo, dì ạ?”

Giọng nói của mẹ Thẩm truyền tới từ đầu bên kia.

Tô Tinh Dã nghe xong, ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng, vậy chúng con chuẩn bị xong sẽ tới ngay.”

“Vâng, được ạ, lát nữa gặp lại dì.”

“Tạm biệt.”

Sau khi cúp điện thoại, cô ngửa đầu nhìn Thẩm Vọng Tân, nhẹ nhàng nói: “Dì bảo chúng mình về ăn cơm tối.”

Thẩm Vọng Tân cúi đầu tới gần hôn lên sống mũi thẳng tắp của cô, “Ừm.”


Trước khi ra khỏi cửa, Thẩm Vọng Tân còn còn xếp gọn dâu tây đã rửa xong mà chưa kịp ăn vào trong một cái hộp nhỏ cầm đi để cô ăn trên đường, còn chưa tới nhà họ Thẩm, cô cũng đã ăn xong dâu tây rồi.

Lúc hai người đến, mẹ Thẩm đã làm xong một bàn đồ ăn lớn ngồi chờ bọn họ.

Mẹ Thẩm nhìn Tô Tinh Dã vào cửa, đau lòng hỏng rồi, “Có phải lại không ăn cơm điều độ đúng không, con gầy đi nhiều quá.”

Trong lòng Tô Tinh Dã ấm áp, “Vẫn tốt ạ, không có gầy.”

“Gầy, dì làm một bàn đồ ăn, lát nữa ăn nhiều chút nhé.”

“Vâng, chắc chắn con sẽ ăn thêm một bát cơm.” Tô Tinh Dã cười nói.

Tô Tinh Dã nhìn ông ngoại ngồi ở một bên, cười đi tới, “Ông ngoại, cháu tới rồi.”

Trên mặt ông cụ có ý cười, “Ừ, tới là tốt rồi.”

Tô Tinh Dã đi tới, chủ động duỗi tay ôm lấy ông, “Ông ngoại, cảm ơn ông.”

Ông cụ biết cô ám chỉ điều gì, khuôn mặt hòa ái, duỗi tay nhẹ nhàng sờ lên gáy cô nói, “Cô bé ngốc, đã là người một nhà còn nói cảm ơn cái gì, bị tủi thân cũng đừng sợ, chúng ta đều ở đây, vĩnh viễn là hậu phương cho cháu.”

Tô Tinh Dã ngay lập tức cảm thấy hốc mắt chua xót lên, cô mạnh mẽ gật gật đầu, “Vâng!”

Mẹ Thẩm nhìn, thực sự đau lòng, mấy ngày hôm trước chuyện trên mạng đó bà cũng biết, Tinh Tinh nhà bà là cô gái tốt như thế lại bị mắng thành như vậy, bà tức tới mức lăn qua lộn lại cả tối không thể ngủ được, kéo ba Thẩm cùng nhau đăng ký một cái nick Weibo tới đáp lại những bình luận bôi đen vu khống kia.

Lúc ăn cơm, Tô Tinh Dã nói được thì làm được, quả nhiên ăn nhiều hơn thường ngày một bát cơm, lại còn ăn sạch sẽ, điều này khiến cho mẹ Thẩm vui mừng tới hỏng rồi, cuối cùng lại múc cho cô thêm một bát canh sườn với ngô, “Dì hầm lâu rồi, hương thơm cũng khó giữ được.”

Vì thế Tô Tinh Dã lại ngoan ngoãn uống xong một bát canh nữa.

Người một nhà bên này đang vui vẻ hòa thuận ăn bữa tối, mà cư dân mạng lại được một trận long trời lở đất, không vì điều gì khác, mà bởi vì lão sư Tào Mô đã đăng Weibo một lần vì Tô Tinh Dã nay lại đăng Weibo lần nữa, lần này đăng Weibo lại còn là một tấm ảnh chụp gia đình, người một nhà ngồi quanh bàn ăn ăn cơm tối.

Ngồi ở hai bên sườn lão sư Tào Mô hẳn là một đôi vợ chồng trung niên, trên mặt mỉm cười, khí chất ôn hòa, mà đứng ở phía sau lão sư Tào Mô là ba người trẻ tuổi, hai nam một nữ, trong đó có một chàng trai trẻ tuổi khoác cánh tay lên vai cô gái, vừa nhìn đã thấy là một đôi tình nhân, đây là hai người mà fans hâm mộ không thể quen thuộc hơn, đúng là Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã!

Còn một người con trai trẻ tuổi khác bên cạnh bọn họ, nhìn kỹ sẽ thấy nét mặt cực kỳ giống với Thẩm Vọng Tân. Lượng Tân Tân ai cũng biết, trong nhà Thẩm Vọng Tân có một anh trai ruột, bây giờ hiển nhiên vị này hẳn là anh trai Thẩm Vọng Tân, đôi vợ chồng trung niên cũng quá dễ nhận biết rồi, dù sao khuôn mặt của Thẩm Vọng Tân và anh trai anh lớn lên gần như là phản chiếu lại của người phụ nữ trung niên, thấy như thế, còn gì nữa mà không rõ?

Rất nhanh đã có cư dân mạng trí nhớ vô cùng tốt nói ra.

—— Chẳng lẽ không có ai nhớ lúc trước Tô Tinh Dã đi shopping lên hotsearch một lần sao? Lúc ấy người đi cùng với cô ấy dường như chính là bác gái trong bức ảnh này?

—— Nhớ chứ nhớ chứ, lúc ấy còn nói là lịch trình cá nhân, cũng giải thích là cùng người trong nhà đi mua đồ đấy.

—— Vì lẽ đó, lúc ấy cũng đã là người trong nhà à?? Ôi… Đây rõ ràng là mẹ chồng nàng dâu mà!!!

—— Tôi chắc chắn, bác gái này chính là mẹ của thầy Thẩm, lúc trước cô Tiểu Tô đóng phim ở Hoành Đi3m, bà còn đi thăm ban, tự mình làm đồ ăn đưa tới, một tuần liền ngày nào cũng như thế, mãi đến khi bà về Bắc Kinh công tác thì sau này mới không tới nữa, bà đối xử với lão sư Tiểu Tô rất tốt, vì thế lúc ấy không ít người trong chúng tôi còn tưởng làm mẹ của cô Tiểu Tô, kết quả là mẹ chồng, chua xót quá đi!

Lúc trước cộng đồng mạng còn không rõ đến tột cùng thì lão sư Tào Mô và Tô Tinh Dã có quan hệ gì thì bây giờ đã thấy rõ rành rành rồi, cũng không phải là quan hệ huyết thống gì cả, haizz! Cũng chỉ là quan hệ cháu dâu thôi!

Xem ra cả nhà Thẩm Vọng Tân đều rất yêu chiều Tô Tinh Dã! Thật sự quá hạnh phúc rồi! Mẹ chồng tự mình làm cơm tới thăm ban, ông ngoại ra mặt làm chứng cho cô lúc cô chịu lời bịa đặt, cả nhà chồng như thế đều là thần tiên hết sao?!!

Không nói riêng gì nhà chồng, ngay cả gia đình của cô, có một người ba có thực lực bảo vệ con gái như thế, thẳng thừng gọi luật sư tới cảnh cáo! Ông trời ơi, kiếp trước Tô Tinh Dã từng cứu vớt hệ ngân hà sao?!

Đương nhiên điều khiến vô số cư dân mạng kinh ngạc nữa là Thẩm Vọng Tân lại là cháu trai ruột của lão sư Tào Mô ư? Việc này giấu quá kỹ rồi! Ngay cả những Lượng Tân Tân làm fan đời đầu cũng tỏ vẻ các cô ấy cũng chỉ biết trong nhà Thẩm Vọng Tân có một anh trai ruột, còn những cái khác thì không biết, thậm chí cũng không biết có mối quan hệ này! Quá tự hạ thấp mình rồi!

Trong lúc nhất thời, độ hot lại tăng, lại lên hot search, #Ảnh gia đình của lão sư Tào Mô, #Cháu trai Thẩm Vọng Tân cháu dâu Tô Tinh Dã của lão sư Tào Mô, mà anh trai cả nhà họ Thẩm với giá trị nhan sắc cao cũng lên hot search, có không ít fans sôi nổi kêu gào, Thẩm Vọng Tân thì các cô ấy không có hy vọng, nhưng anh trai cả nhà họ Thẩm còn độc thân đấy? Không gả cho Thẩm Vọng Tân được thì gả cho anh trai cả nhà họ Thẩm cũng được! Dù sao cũng có thể làm chị dâu cả của idol nhà mình!!!

***

Bởi vì ngày mai hai người còn có công việc, cho nên sau khi cơm nước xong hàn huyên một lúc, mẹ Thẩm cũng không giữ họ ở lại lâu, tự mình đưa hai người họ đến cửa thang máy, “Bên ngoài đang mưa đấy, lúc về lái xe chậm thôi nhé, chú ý an toàn đấy.”

Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã cùng nhau đáp lời, “Vâng, chúng con biết ạ.”

Mãi đến khi họ vào thang máy, cửa thang máy đóng lại xong, bấy giờ mẹ Thẩm mới quay về.

Nhìn số tầng không ngừng nhảy, Tô Tinh Dã nắm chặt lấy tay Thẩm Vọng Tân.

Thẩm Vọng Tân nghiêng đầu ôn nhu nhìn cô, “Làm sao vậy?”

Tô Tinh Dã lắc đầu, “Không có gì, chỉ là cảm thấy có thể quen biết anh thật tốt quá.”

Khóe miệng Thẩm Vọng Tân cong lên, vừa lúc tới dưới tầng hầm, “đinh—” một tiếng, cửa thang máy mở ra, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

Sau khi ra ngoài Thẩm Vọng Tân đột nhiên duỗi tay búng lên cái trán của cô, nói: “Đứa nhỏ ngốc nghếch.”

Tô Tinh Dã lập tức rút một bàn tay ra muốn tới búng anh, chỉ là anh đã né được, Thẩm Vọng Tân cười xoay người nhìn cô, “Em đuổi được anh, anh cho em búng.”

“Anh thật là ấu trĩ mà.” Lời nói ra khinh thường như thế nhưng Tô Tinh Dã vẫn đuổi theo, “Anh phải cho em búng một cái.”

“Đuổi được anh rồi nói.”

Tầng hầm trống trải cũng không có ai, tiếng hai người nô đùa đùa giỡn vang lên rất nhanh.

Cuối cùng vẫn là Thẩm Vọng Tân xuống nước, thả chậm tốc độ lúc này mới để cho Tô Tinh Dã đuổi kịp, Tô Tinh Dã bật mạnh nhảy lên lưng anh, hai chân thon dài kẹp lấy eo anh, “Em đuổi kịp rồi.”

“Ừ ừ ừ, đuổi kịp.” Thẩm Vọng Tân thỏa hiệp cưng chiều, xốc cả người cô lên ước chừng một lúc, để cô dựa vào mình thoải mái hơn, thuận tiện nghiêng gò má mình tới gần cô, khép hờ con mắt, “Được rồi, em búng đi.”

Tô Tinh Dã cong ngón tay chạm lên cái trán của anh, “Vậy em búng nhé?”

“Búng đi.”

Thẩm Vọng Tân cảm giác được tay của cô chỉ thoáng rời khỏi trán anh, đợi vài giây, cũng không thấy gì, ngay lúc anh chuẩn bị mở mắt ra, người phía sau tự nhiên hơi nghiêng về đằng trước, sau đó một nụ hôn nhẹ nhàng mềm mại đặt trên trán anh, “chụt” một tiếng rồi tách ra.

Thẩm Vọng Tân mở to mắt, nhìn cô, “Hử?”

Tô Tinh Dã lại nằm sấp xuống lần nữa, hai tay ôm chặt cổ anh, “Không búng nữa.”

Khóe miệng Thẩm Vọng Tân khẽ cong lên trong nháy mắt, Tô Tinh Dã kề sát vào mé cổ của anh, nhỏ tiếng gọi: “Thẩm Vọng Tân.”

“Ừ, làm sao thế?”

“Em rất yêu anh, thật sự rất rất yêu anh.”

Bước chân Thẩm Vọng Tân thoáng dừng lại chốc lát, anh nghiêng đầu tới, cằm tựa lên đầu cô nhẹ nhàng cọ xuống, “Anh cũng yêu em, cực kỳ yêu, không phải em thì không thể.”

Tô Tinh Dã mím môi, không nhịn được mà tới gần hôn lên bờ môi của anh, nói không rõ: “Em sẽ yêu anh hơn nữa…”

Cô vừa định lui về, môi lại bị cắn, cô “hít” một tiếng, không thể không hôn lại, vừa khẽ nhếch môi đã bị lấp mít, nụ hôn này còn dịu dàng và dài hơn cô tưởng tượng, mỗi một tế bào đều được lấp kín, cô bị anh hôn mất hết toàn bộ sức lực vốn có, còn có thể kiên trì giữ tư thế này hôn môi đã là cực hạn của cô rồi, sau khi hai người thở d0c tách ra, Tô Tinh Dã rũ cái đầu mềm mại lên vai anh.

Cảm nhận rõ ràng được cô thở d0c ở trên lưng, Thẩm Vọng Tân không khỏi cười nhẹ một tiếng, cõng cô với bước chân vững vàng đi về hướng xe của bọn họ, “Về nhà thôi.”

- -----oOo------

Đọc đầy đủ truyện chữ Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh, truyện full Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.