[POV bà hoàng báo đời đang gọi điện thoại vs bé răng khểnh]

“(Nè nè, bồ kể cho Tendou-san nghe chuyện đó chưa đó?)”

“(Giờ kể thì cũng được, cơ mà mình không dám chắc cậu ấy sẽ chịu làm đâu. Souma-kun đâu có liên quan gì đến vụ này đâu cơ chứ, và lịch trình của cậu ấy xem ra cũng khá bận nữa.)”

—Về cái vụ mà nhỏ đang kể…

Đây đã là lần thứ mấy rồi tôi cũng chả nhớ nữa, chỉ biết rằng kể từ sau buổi hợp tác đó thì nhỏ đã luôn đem chủ để này ra nói với tôi mãi thôi.

“(Thôi thì trước mắt chỉ cần bồ dụ dỗ anh ấy thêm xíu thôi. Với cả tui cũng đã nói với quản lí về ý tưởng đấy rồi nên bồ khỏi lo nha.)”

“(Ê này nhỏ kia… Lại tự ý quyết định hết mọi thứ nữa à!?)”

Buổi hợp tác kia đã không nói làm gì rồi cơ mà giờ lại lòi ra thêm vụ này nữa…. Souma-kun ơiiii…. Thành thật xin lỗi cậu nhìuuu….

“(Nếu chỉ có mỗi mình thì ok thôi, cậu thích làm gì cũng được cơ mà đừng có lôi cả người khác vào nữa chứ. Xem lại vừa rồi cậu đã làm gì đi kìa.)”

“(Xin lỗi rùi mà… Nhưng mà bồ cũng bịp tui vụ tự nấu ăn kia thôi chứ phải không nào…?)”

“(Ugh… vụ đấy mình cũng xin lỗi rồi mà…)”

Nhỏ này đúng thật là… Thôi thì từ giờ phải né mấy cái chủ đề này ra để tránh rút dây động rừng mới được.

“(Từ giờ xin nhờ bồ hết nhé! Với cả tui tin nếu là Tendou-san thì chắc chắn vụ này sẽ trót lọt thôi cho xem!)”

“(Mà, mình cũng không chắc cậu ta có hứng thú hay không nữa mà...)”

Gửi tin nhắn xong tôi lại quay mắt về hướng màn hình nơi đang chiếu lên đoạn email vừa được chuyển đến từ quản lý lúc nãy.

—⌈Thông báo: triển khai đơn vị mới dành cho tài năng trẻ nam giới⌋

“…Giờ mà đồng ý được mới khó ấy chứ…”

…..Nếu đã là giới thiệu đối tượng thì ắt hẳn Shizuka sẽ không tùy tiện mời ai đó trong số người quen của cổ đâu nhỉ. Với cả tôi cũng được biết rằng những Vtuber có tiếng trong ngành phần lớn vốn đã có sẵn kinh nghiệm livestream từ trước đó rồi nên mới có thể làm công việc này một cách mượt mà được. Đối với chi nhánh thuộc hàng top trong giới như [Virtual Real] thì quan điểm này lại càng được củng cố hơn nữa.

Ấy vậy mà đối với thằng chưa từng lên stream bao giờ như tôi đây, đó là còn chưa nói đến kinh nghiệm diễn thuyết hay là tranh luận ấy nhá. Nhưng nói vậy ý không phải là tôi tệ trong việc đứng trước đám đông, chỉ là cái vụ đối diện với cả vạn người vốn đã ở một phạm trù khác hoàn toàn rồi thôi. Về yêu cầu tuyển dụng thì tôi không nắm rõ, cơ mà chỉ với một yếu tố trên thôi không phải đã quá đủ để hồ sơ của tôi bị loại ngay từ vòng gửi xe rồi mà?

“Mình xin lỗi, chuyện này rõ quá sức rồi. Bộ cậu thật sự nghĩ mình có thể lo được vụ này à Shizuka?”

‘Mình không’

Theo lẽ thường thì đấy là câu trả lời tôi mong được đáp lại. Và câu hỏi trên cũng chỉ là hỏi cho có lệ thôi, tôi vốn cứ nghĩ đấy là hồi kết cho chủ đề này rồi cơ mà...

Câu trả lời Shizuka đưa ra lại hoàn toàn khác...

“....Mình không biết liệu cậu có thể làm được hay không, chỉ là... Mình đã nghĩ rằng nếu được làm cùng Souma-kun thì sẽ thật tuyệt biết bao.”

Nghe thấy câu trả lời hoàn toàn vượt ngoài tưởng tượng khiến tôi bất chợt đưa ánh mắt về phía Shizuka.

Và khi ánh mắt cả hai chạm nhau thì đôi má cô ấy khẽ ửng hồng kèm theo nụ cười với vẻ ngượng ngùng.

“Nếu gặp khó khăn gì thì sẽ luôn có mình và cả Zeria-chan giúp đỡ cậu mà, vậy nên sao không thử một lần nhỉ?”

Vừa nói, Shizuka vừa đưa bàn tay của cô ấy về phía tôi.

—Cử chỉ cùng với cả gương mặt đó, không hiểu sao lại đáng tin đến lạ thường.

….Cơ mà hoàn cảnh lại không thích hợp lắm do cả hai còn đang cầm trên tay 2 bịch rác nữa, nhưng tôi vẫn nắm lấy bàn tay đưa ra về phía mình kia.

Dù gì cũng không qua được vòng phỏng vấn đâu nên thôi kệ, thỉnh thoảng cứ chiều nhỏ một chút cũng được.

“Em đậu rồi nhé.”

“Hể….?”