Khí linh đem cốt truyện kiếp này của Thương Giác cho cô.
Cốt truyện có thể nói là vô cùng đơn giản, Thương Giác và Từ Thi Hàm năm lớp 11 trở thành bạn học, hai người cùng nhau học tập, cùng nhau trưởng thành, lớp 12 liền cứ như vậy mà ở bên nhau, cùng nhau thi đậu đại học ở kinh đô, tốt nghiệp xong thuận lý thành chương kết hôn. Thương Giác trở thành đại lão trong ngành nghiên cứu khoa học, Từ Thi Hàm trở thành tác giả tiểu thuyết, cuộc sống bình đạm mà hạnh phúc, sau này Từ Thi Hàm còn đem câu chuyện tình yêu của hai người viết thành một cuốn tiểu thuyết.
Phùng Tiếu tưởng tượng như thế nào cũng không ra, người xưng bá Tu Chân giới mấy trăm năm, mang khuôn mặt lạnh băng đi khắp thiên hạ, tuổi còn trẻ đã phi thăng như Vu Tư, thế nhưng lại mong muốn tình yêu và cuộc sống bình đạm như vậy, không có phân phân hợp hợp, cũng không có hiểu lầm cẩu huyết, chính là đơn giản từ giáo phục đến áo cưới, từ tóc đen nắm tay đến đầu bạc.
【 Vu Tư thượng tiên kiếp thứ nhất muốn chính là hạnh phúc bình đạm cùng với Từ Thi Hàm. Nếu cô không cố gắng, ngài ấy sẽ cùng Từ Thi Hàm sinh hoạt hạnh phúc bên nhau cả đời. 】
Cô cười lạnh: 【 Ta đã hợp tác với ngươi, thì hắn cũng đừng mong cùng Từ Thi Hàm ở bên nhau. 】
Kính Linh: 【 Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ. 】
【 Được, chúng ta đã nói rõ, đợi lấy được đại khí vận thì ngươi ba ta bảy. 】
Kính Linh có điểm bất đắc dĩ: 【 Là cô sáu ta bốn, vốn dĩ nên là chia đôi, ta đã lùi một bước, cố không cần có ý đồ hố ta, ta sẽ không nhường nữa đâu. 】
【 Vậy đi, ngươi bốn ta sáu. 】
Việc Vu Tư hạ phàm lịch kiếp là bí mật, Phùng Tiếu vốn dĩ cũng không biết, là phù du kính Kính Linh tự tìm tới cửa, nói muốn cùng cô hợp tác.
Đại khí vận của Vu Tư, có thể dùng *bàng bạc để hình dung, chính là loại dùng như thế nào cũng dùng không hết ấy.
(*bàng bạc: có nghĩa là trải rộng, mênh mang vô tận)
Phùng Tiếu muốn lấy đại khí vận để chuẩn bị độ kiếp phi thăng. Phù du kính Kính Linh muốn hóa thành người, cũng cần tới sức mạnh của đại khí vận, nhưng nó là Kính linh, không có năng lực thay đổi được cốt truyện, cho nên liền tìm người để hợp tác.
Còn tại vì sao lại tìm cô ấy à?
Kính Linh: 【 Toàn bộ Tu Tiên giới chỉ có một mình cô có thể ở dưới kiếm của Vu Tư thượng tiên mà nhảy nhót nhiều năm như vậy, tìm cô là có khả năng thành công nhất. 】
Hầy, quả thực là làm người ta không có cách nào phản bác.
Phùng Tiếu cũng không hoàn toàn tin tưởng Kính Linh, nhưng mà cô cũng không thèm để ý chân tướng, chỉ cần có thể thật sự vừa thu hoạch được đại khí vận, vừa khiến cho Vu Tư ngột ngạt, có thể trả thù hắn một chút, chuyện còn lại có quan hệ gì tới cô đâu?
Cho nên cô cùng Kính Linh hợp tác, phong bế tu vi của bản thân, để Kính Linh đưa đến thế giới đầu tiên Vu Tư lịch kiếp.
Điều kiện trên nhất chính là hủy đi CP đã định, mặc kệ Vu Tư nghĩ cùng với ai ở bên nhau, đều hủy đi liền xong việc.
Không biết khi Vu Tư trở lại Tiên giới, phát hiện tình kiếp của hắn đều thất bại, không thể cùng nữ tử đã định trước ở bên nhau như trong kế hoạch, xem lúc đó hắn có tức hay không!
Tới lúc đó, cô nhất định phải tự mình nói với hắn: Cô nãi nãi đây chính là trả thù lão cẩu nhà ngươi hại ta độc thân tận 300 năm!
Cô nãi nãi đây liền câu dẫn nữ tử ngươi thích, nhất định không để hai người ở bên nhau!!
Kính Linh: 【...... Kỳ thật cô có thể trực tiếp câu dẫn Thương Giác, làm ngài ấy yêu cô, như vậy vừa đơn giản lại trực tiếp, hơn nữa chờ tới khi ngài ấy khôi phục ký ức, phát hiện bản thân đã từng yêu cô, không phải càng thêm đả kích sao? Thương Giác kiếp này thích ngây thơ đáng yêu, ta tin tưởng kỹ thuật diễn của cô, muốn diễn thành loại hình ngài ấy thích hẳn là không khó. 】
Phùng Tiếu không hề do dự mà cự tuyệt: 【 Đề nghị của ngươi ta đã từng suy xét qua, không được. 】
【 Vì sao? 】
【 Tuy rằng làm hắn yêu ta rất có thành tựu, nhưng muốn ta ủy khuất chính mình đi đón ý nói hùa với hắn, ta làm không được. Hơn nữa, chờ hắn khôi phục ký ức chắc chắn sẽ cười nhạo ta, như vậy thì mất nhiều hơn được. 】
Kính Linh không nói gì, trong lòng có điểm thất vọng.
【 Cho nên ta chỉ cần hủy đi CP của hắn, làm hắn ngột ngạt là được, còn việc có thể làm cho hắn yêu ta hay không, cái này tùy duyên đi, không bắt buộc. 】
Chủ yếu là muốn khiến cho Thương Giác thích chính mình, cô không có tự tin. Lão cẩu Vu Tư kia, có thể nhẫn tâm đuổi giết cô 300 năm, hắn đối với cô khẳng định là không thích, nếu 300 năm kia đều không thể thích cô, thời điểm mất đi ký ức khẳng định cũng sẽ không thích.
Bất quá cô cũng không tính nói ra, cũng không định nếm thử, cuối cùng nếu thật sự không câu dẫn được, vậy quá mất mặt!!
Đường đường là đệ nhất mỹ nhân ma tu, mặt mũi tuyệt đối không thể ném.
Huống hồ, làm người khiến Vu Tư ngột ngạt lại không thể tránh khỏi khá tốt, tên Vu Tư kia cả ngày đều mặt lạnh như chết, cô chính là muốn nhìn thấy hắn tức đến dậm chân.
"Tiếu Tiếu." Từ Thi Hàm trên mặt ửng đỏ, nhẹ đẩy Phùng Tiếu Tiếu.
Chờ Phùng Tiếu phục hồi lại tinh thần, liền thấy đôi mắt đen nhánh của Thương Giác đang nhìn cô, trong mắt không hề gợn sóng.
"A, em biết em rất đẹp, nhưng anh cứ nhìn em chằm chằm như vậy cũng không tốt đi?" cô xấu xa cáo trạng trước.
"Đây mới là lời tôi muốn hỏi cô, có thể thôi nhìn chằm chằm tôi được không?" Thương Giác gằn từng chữ một.
(Giải thích một chút: Vì từ ban đầu Tiếu Tiếu gọi Thương Giác là "ca ca", nên mình để em - anh. Còn Thương Giác hiện tại khá chán ghét với Tiếu Tiếu nên mình để tôi - cô. Sau này tình cảm thay đổi sẽ đổi lại)
"Em không có nhìn anh a." Phùng Tiếu vô tội nhìn Thương Giác, trong mắt tràn đầy chân thành, "Em chỉ là đang ngẩn người."
"Vậy cô đổi phương hướng."
"Không được."
Phương Mặc tò mò hỏi: "Vì cái gì?"
"Tớ là thích hướng tới góc độ này phát ngốc" Phùng Tiếu đúng lý hợp tình trả lời.
Bọn họ biết cô đang nói hươu nói vượn, nhưng chính là không có biện pháp với người da mặt dày như cô.
Đọc đầy đủ truyện chữ Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP, truyện full Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP