Lúc Shi-chan tắm xong thì em ấy thay sang bộ pajamas em ấy mặc hôm trước.
Việc nhìn thấy em ấy lần nữa vẫn rất dễ thương, và mức độ đã khiến tim tôi đập nhanh hơn.
Nếu tôi có quyền thì tôi sẽ không do dự gì mà trao giải cho em ấy ngay.
“Xin lỗi vì đã tắm trước anh, nhưng em có để áo cho Takkun rồi nên anh cứ thư thả mà tắm nhé.”
“Cảm ơn em,…”
Mùi thơm từ dầu gội tỏa ra từ Shi-chan là đủ để thôi thúc tôi mượn nhà tắm em ấy ngay và luôn.
Bồn tắm vẫn vô cùng sạch sẽ và có mùi rất thơm như thể Shi-chan đã ở trong đó một thời gian rồi.
Nhưng lần này có điều khác với lần trước.
Vì giờ là tháng mười hai và trời sẽ rất lạnh nên bồn tắm được đổ đầy nước nóng.
Shi-chan bảo tôi cứ từ từ mà tắm nên tôi nghĩ ý em ấy là thế này.
- Nhưng đấy là sau khi Shi-chan tắm xong nhỉ?
Lúc nghĩ về nó thì tôi đột nhiên cảm thấy hồi hộp không thể diễn tả được.
Nhưng giờ cũng là tháng mười hai rồi còn tôi đang khỏa thân và bắt đầu thấy lạnh nên tôi không thể nghĩ thêm gì, thế là tôi quyết định sẽ vào ngâm trong bồn tắm và mặc kệ mọi thứ.
Tôi vô cùng lo lắng về mọi thứ, nhưng giờ tôi đã quen rồi nên tôi cứ tận hưởng nó thôi.
Tôi ở trong ngôi nhà của cô gái tôi thích, thậm chí tôi còn tắm nữa.
Nếu không tận hưởng thì sẽ rất phí phạm.
Tôi cẩn thận tắm rửa với cùng loại dầu gội và sữa tắm mà Shi-chan dùng hôm nay.
Chắc chắn khi mà được bao quanh bởi cùng một mùi hương với Shi-chan cũng đã làm tôi vô cùng hạnh phúc rồi.
“Cảm ơn em, nó tuyệt lắm.”
Sau khi tắm xong thì tôi gọi Shi-chan đang ngồi một chỗ làm bài tập và xem TV kia.
Lúc tôi bước vào phòng thì Shio-chan mỉm cười vui vẻ với tôi.
Nếu thế thì liệu bạn nghĩ có cơ hội mà em ấy quay trở lại không? Còn tôi khi nghĩ về điều đó thì thấy hơi bứt rứt.
“... nhưng anh biết đấy, em nghĩ em thích dành thời gian như một cô gái bình thường hơn vì giờ em hạnh phúc hơn trước đây nhiều.”
“A-Anh hiểu rồi…..”
“... Ừm, vì em đã có Takkun rồi mà. Nếu em quay lại làm idol thì em không thể bên cạnh Takkun nữa, đúng chứ? … Điều đó làm em không thể nào chịu đựng được.”
Rồi Shi-chan ôm lấy tôi.
Như thể em ấy không bao giờ muốn tôi đi vậy ---.
“... Đó là lí do mà Takkun, anh sẽ mãi bên em chứ?”
“Ừ, anh sẽ luôn bên em. Thực lòng anh không biết cuộc sống anh thế nào mà không có em nữa…”
Shi-chan bày tỏ hết cảm xúc của mình, và tôi cũng nói hết tâm tư của mình ra.
Có hơi xấu hổ khi nói ra như vậy, nhưng nói ra thành lời như vậy sẽ rất quan trọng nếu sắp tới chúng tôi ở bên nhau.
- Tôi vô cùng hạnh phúc khi Shi-chan nói vậy.
- Nó khiên tôi vui đến mức muốn ôm cô ấy lâu hơn nữa, và khiến tôi yêu cô ấy rất nhiều.
“Hehe, vậy chúng ta đã bên nhau rồi.”
“Ừ, chúng ta đã ở bên cạnh nhau rồi.”
Chúng tôi nói vậy và mỉm cười với nhau, rồi chúng tôi nhẹ nhàng hôn nhau.
Nó như nhắc tôi vui thế nói khi có người mình yêu bên cạnh như vậy---.
Tôi nhìn đồng hồ và thấy đã quá nửa đêm một chút rồi.
Vì đã thức cả sáng nên tôi có chút buồn ngủ.
“Em muốn ngủ sớm không?”
”Thực sự thì em thấy hơi buồn ngủ rồi.”