Ngày hôm sau
Tôi lại đi đến trường cùng Shi-chan hôm nay.
Nhờ nụ hôn chúc ngày hôm qua mà tôi có một đêm ngủ rất ngon, và sáng nay tôi nắm tay Shi-chan và cùng đi con đường quen thuộc đến trường với tâm trạng vô cùng thoải mái.
Tôi nghĩ học kì ba này mới bắt đầu được vài ngày, nhưng bây giờ cũng đã hết tháng Một và đã bắt đầu sang tháng Hai rồi.
Trường chúng tôi sẽ sớm có bài kiểm tra đầu vào, và tôi nhận ra vài ngày nữa chúng tôi sẽ kết thúc năm nhất cao trung.
“Giá như năm hai em có thể chung lớp với Takkun nhỉ.”
Shi-chan đi bên cạnh tôi có vẻ cũng đang nghĩ thế và vừa nhìn lên bầu trời mùa đông và thủ thỉ.
“Ừ, thế thì tuyệt lắm.”
“Nhưng nếu chúng ta không ở chung lớp thì cũng không sao cả.”
“Ý em là sao?”
”Vì lúc đó em thực sự cảm nhận thấy sự gắn kết của chúng ta/”
Shi-chan nhẹ nhàng mỉm cười và nhìn vào tôi.
Chúng tôi bước vào trong lớp, và tôi rời Shi-chan để ngồi vào chỗ của mình.
Nishikida-san, người hay trễ giờ học, đã ngồi sẵn ở chỗ của cô ấy và đọc sách như mọi khi rồi.
Vẻ ngoài của cô ấy đã trở lại như bình thường, và có vẻ cô ấy không còn muốn mặc bộ hồi trước cô ấy mặc nữa.
Cánh con trai trong lớp trông thất vọng lắm, nhưng việc Nishikida là một cô gái rất xinh đẹp đã lan truyền khắp toàn thể năm nhất, và độ nổi tiếng của cô ấy bắt đầu tăng lên theo từng ngày.
Nhưng có vẻ Nishikida không hề mảy may gì những chuyện như thế, và mỗi khi có cậu bạn nào nói chuyện với cô ấy thì cô ấy chỉ nói đúng một câu rồi thôi, như thể cô ấy đang xây lên bức tường vậy.
Sự xuất hiện của một cô gái xinh đẹp thứ ba không thể hạ gục được đang là chủ đề bàn tán sôi nổi nhất trong trường bây giờ.
“Chào buổi sáng, Ichijo-kun.”
“Chào buổi sáng, Nishikida-san.”
Nhưng dù thế thì Nishikida-san vẫn chào tôi như vậy mỗi sáng.
Tôi không biết có phải là do chúng tôi từng học cao trung với nhau hay là do chúng tôi ngồi gần nhau nên mới nói chuyện với nhau thế này, nhưng cánh con trai thi thoảng cũng hay ghen tị với tôi vì tôi là người duy nhất nói chuyện bình thường với Nishikida-san.
Một người bạn nói với tôi là, “Dù cậu đã có Saegusa-san rồi nhưng cậu có phải chúa quỷ không!?” Tôi liền bật cười vì tôi nghĩ nó cũng đúng.
Nhưng tiếc là tôi không phải chúa quỷ hay gì, tôi chỉ là một con người, và tôi chỉ hướng về mỗi Shi-chan thôi.