Gà quay... không... sao lại khét thế này. Ta còn chưa kịp gặm... không...không!".
"Mận, mau tỉnh dậy", nó mở mắt ra, bàng hoàng, cộng sửng sốt, khắp nơi đều là lửa.
Nó hét toáng lên: "Ối cha mẹ ơi! Cháy mẹ con mất rồi!"
Phương Tri bị tiếng hét của Mận làm ong nửa cái đầu, nàng thực muốn dùng phép hoá câm nhỏ này. Nàng tỏ bộ hổn hển dúi vào tay Mận tấm bài vị dát vàng của dòng họ Đỗ, một lòng vì tổ tông căn dặn: "Em mau cầm bài vị rời khỏi đây. Nhớ kĩ tìm người có "quyền lực" tới cứu ta."
Mận tay chân bủn rủn, khóc mếu máo: "Không đâu, tiểu thơ. Người cùng em chạy ra chứ em sợ lửa lắm...huhu"
Phương Tri chẹp miệng, trong mưa lửa bão bùng nhẹ nhàng cầm tay nó từ tốn: "Ta bị thương rồi. Nào ta giúp em thoát..."
Nói rồi nàng dịu dàng đỡ cái Mận lên, nhanh như cắt xoay ra sau nó, dùng sức lực của người bị thương, đá bay nó ra khỏi cửa. Lúc nó xoay người rưng rưng nhìn lại, liền thấy tiểu thư đứng ở cửa ló đầu ra ngoài lưu luyến vẫy tay, còn dặn dò nó: "Nhớ tìm người có quyền thế mạnh nhất tới cứu ta", nói xong tiểu thư liền đóng cửa đi vào.
Trong đầu nó hoang mang tột độ, nhìn bốn bề xung quanh chỉ toàn bọn thái dám cung nữ đến xem náo nhiệt, đâu đó có một vài phi tử rảnh rỗi vừa đứng ăn hạt dưa vừa âm thầm làm thầy phán. Làm sao đây?
"Hoàng thượng tới!", nó ngẩn người, "quyền lực", "quyền thế mạnh nhất", Mận theo tiếng gọi lao tới.
"Hoàng thượng, cứu mạng", chân trượt dài trên nền đất ẩm, tấm bài vị dát vàng trên tay theo quán tính bay lên xaoy một vòng rồi đập thẳng vào long nhan quý giá.
Đọc đầy đủ truyện chữ Nghe Đồn Quý Phi Rất Tử Tế, truyện full Nghe Đồn Quý Phi Rất Tử Tế thuộc thể loại Tiên Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Nghe Đồn Quý Phi Rất Tử Tế