Còn ba ngày nữa là thi đại học.
Ôn Lai nhìn thoáng qua phòng học cùng bảng đen tràn ngập những con số lần cuối, đeo cặp sách lên rời khỏi cửa phòng học.
“Ôn Lai, từ từ đợi tớ.” Lâm Hàm Gia chạy chậm đuổi theo, thấy cô không sao mới tăng khẩu khí: “Bóng dáng cậu cũng bi tráng quá, làm tớ sợ muốn chết.”
“Bóng dáng bi tráng?” Ôn Lai chỉ vào chính mình nói: “Cậu trông có tớ có chỗ nào bi tráng à?”
Tưởng Thuật cùng Trình Nhược từ phía sau đi tới, nghe được lời này, Tưởng Thuật cười nói: “Bộ dạng của cậu hiện tại chính là điếc không sợ súng.”
“Ặc… Tớ thực sự vẫn ổn mà.”
Lâm Hàm Gia ôm lấy cô, lại hỏi: “Cậu đã mua bút chì 2B, thước và tẩy hết chưa?’
“Chưa, tớ chuẩn bị mua đây, các cậu mua chưa?”
“Tớ mua rồi.” Lâm Hàm Gia nói.
“Tớ cũng thế.” Tưởng Thuật nói.
Ôn Lai à một tiếng, Trình Nhược mua rồi, sáng nay cô vừa thấy xong.
“Tớ chưa mua.” Trình Nhược nhìn cô nói: “Cùng đi đi.”
Không đợi Ôn Lai phản ứng, cậu đã duỗi tay ra lôi cô đi rồi.
“Trình Nhược, cậu lo lắng à?” Ôn Lai hỏi xong lại lầm bầm nói: “Cậu, thành tích tốt như vậy, hoàn toàn không cần lo lắng.”
“Tớ rất lo lắng.” Trình Nhược nhẹ giọng trả lời.
“Cậu cũng lo lắng mình thi không tốt sao?” Ôn Lai kinh ngạc: “Nhưng mà nửa năm qua, lần cậu thi kém nhất vẫn hơn người ta những năm điểm! Có gì phải lo lắng.”
Trình Nhược nhìn cô sâu sắc.
Tớ không phải lo lắng cho chính mình.
Ôn Lai nói tiếp: “Không giống tớ, lần thi tốt nhất cũng chỉ được 510 điểm, chỉ hơn so với điểm chuẩn Văn Đại năm ngoái 8 điểm mà thôi, nhỡ mà không thi đỗ tớ…”
Trình Nhược dừng bước chân lại, ngắt lời cô: “Nhất định sẽ thi đỗ.”
Ôn Lai sửng sốt, sau đó cười tươi, nhìn cậu gật gật đầu: “Được! Tớ nhất định sẽ thi đỗ Văn Đại!”
“Ừ.”
Ôn Lai nhìn cậu, nhỏ giọng nói: “Cái kia… Trình Nhược, tớ, tớ sắp thành niên rồi.”
Có thể quang minh chính đại yêu đương.
“Phải không?” Trình Nhược cúi đầu nhìn cô. “Tớ đã thành niên rồi.”
Ôn Lai ngây ngô cười hai tiếng, tiếp tục sóng vai đi cùng cậu.
“Tớ rẽ bên phải.”
Đến ngã tư đường, Trình Nhược lên tiếng đem suy nghĩ của cô trở lại.
“Hả? À à!” Trên mặt Ôn Lai đỏ ửng, “Trình Nhược, ngày mai tớ nhất định sẽ thi tốt.”
“Ừ.”
Ôn Lai lại đỏ mặt nói: “Cậu cúi xuống một chút, tớ có chuyện muốn nói với cậu.”
Trình Nhược khom lưng xuống.
Đọc đầy đủ truyện chữ Ngọt Ngào Bên Em, truyện full Ngọt Ngào Bên Em thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Ngọt Ngào Bên Em