Một.
Ngày dự sinh của Giang Tầm rơi vào khoảng cuối tháng Chín đầu tháng Mười.
Trong suốt thời gian thai kỳ thì ngoại trừ phản ứng mạnh mẽ trong ba tháng đầu, còn lại em bé đều rất yên tĩnh và không quậy phá tý nào.
Tất cả mọi người bao gồm cả Giang Tầm đều nghĩ cái thai của cô sẽ là một bé gái.
Nhưng không ngờ lại là bé trai.
Vì không phải là một công chúa nhỏ mềm mại như bông nên Giang Tầm và bà Lâm có chút hụt hẫng.
Bởi vì từ trước đến nay các cô đều cho rằng cái thai này sẽ là một bé gái.
Sau khi ngạc nhiên xong, khoé miệng Phó Dĩ Hành nhếch lên nụ cười nhẹ nhàng.
“Như vậy cũng tốt, chúng ta có thể đào tạo cho con cách xử lý công việc của tập đoàn sớm một chút.”
Giang Tầm: “……”
Cục cưng Phó: Nhưng con chỉ là một bé cưng thôi mà (QAQ)
Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Hai.
Cục cưng Phó có tên ở nhà là Bảo Bảo.
Đây là tên mà trước khi cục cưng Phó ra đời đã được Phó Dĩ Hành sửa lại.
Lúc đó Giang Tầm đã rất phiền não về việc đặt tên cho cục cưng.
Bởi vì vẫn chưa biết em bé là con trai hay con gái.
Phó Dĩ Hành liền thuận miệng nói: “Vậy thì cứ gọi là Bảo Bảo đi, em bé là trai hay gái đều dùng được.”
“……”
Anh nói rất có lý nên nhất thời cô cũng không có cách nào phản bác được.
Cuối cùng Giang Tầm vẫn bị anh thuyết phục.
Vì vậy, cái tên Phó Bảo Bảo cứ như vậy không có chút trách nhiệm nào mà ra đời.
Ba.
Trong nhà chào đón thành viên mới.
Bạn bè người thân gửi lời chúc mừng tới tấp.
Tin nhắn quá nhiều khiến Giang Tầm không thể trả lời hết được.
Vì thế cô đã đăng trong vòng bạn bè một tấm ảnh…
Một cô mèo dựa vào người anh cá mặn, bọn họ đang ôm một chú mèo con. Nhưng sự khác biệt là phần thân trên của mèo con là mèo còn phần thân dưới là đuôi của nàng tiên cá.
“Cảm ơn các bạn đã quan tâm, tôi không thể trả lời hết tất cả tin nhắn. ^-^”
Bốn.
Sau khi Phó Bảo Bảo chào đời thì các món đồ dùng và đồ chơi trẻ em ở nhà cũng đã có ích.
Giống như khi còn ở trong bụng mẹ, nhóc con rất ít khi gây ồn ào. Ngày nào cũng ăn xong rồi ngủ, tỉnh ngủ thì lại ăn, cuộc sống không lo không nghĩ.
Lần đầu làm cha mẹ nên Giang Tầm và Phó Dĩ Hành thật sự không có nhiều kinh nghiệm.
Đa số thời gian cục cưng đều do dì Nguyệt bên nhà họ Phó gửi đến chăm sóc.
Nhưng mỗi ngày hai người đều dành ra một khoảng thời gian để chơi với cục cưng.
Ngày thứ sáu sau khi Phó Bảo Bảo được sinh ra, Phó Dĩ Hành đã bắt đầu cho nhóc con học chương trình giáo dục mầm non nâng cao.
Hôm đó sau khi ngủ trưa dậy, Giang Tầm liền nghe thấy Phó Dĩ Hành đang đọc cho cục cưng nghe một quyển “Giao tiếp kinh doanh” còn là bản tiếng Anh.
Phó Bảo Bảo bị anh ôm vào trong lòng, không khóc cũng không quấy phá mà chỉ ngẩng đầu mở to đôi mắt đen láy, ngây thơ mờ mịt nhìn ba của mình.
Giang Tầm: “……”
Cô bước đến ôm lấy cục cưng, có chút bất lực nói: “Đây là cách anh chăm sóc cục cưng sao?”
Phó Dĩ Hành đóng sách lại, điềm nhiên như không nói: “Sớm muộn gì nó cũng sẽ tiếp quản tập đoàn, cho nên tất nhiên phải được trau dồi ngay từ khi còn nhỏ rồi.”
Giang Tầm: “……”
Cô vừa cạn lời cũng có chút tò mò: “Trước kia anh cũng lớn lên như vậy sao?”
Phó Dĩ Hành nói: “Anh quên rồi.”
Ồ, điều này thực sự hợp lý.
Giang Tầm không muốn tiếp tục chủ đề này với anh, cô liếc nhìn Phó Bảo Bảo trên tay rồi chuyển chủ đề: “Trước đây Giang Nhuy đã mua một đống váy áo nhỏ cho cháu gái bé bỏng của nó, nhưng bây giờ những chiếc váy đó đều không thể sử dụng rồi. ”
Phó Dĩ Hành đưa tay ra ôm cả Giang Tầm và Phó Bảo Bảo vào lòng. Anh đến gần nói nhỏ vào tai cô: “Nếu em thích con gái thì chúng ta lại sinh thêm một đứa nữa?”
Giang Tầm không khỏi đỏ lỗ tai. Nhưng cô nghiêm túc cân nhắc một hồi vẫn từ chối: “Không, quên đi, chỉ cần một mình cục cưng là đủ rồi.”
Cô tựa vào trong lòng anh thì thầm: “Hơn nữa, lúc đó đau lắm.”
Phó Dĩ Hành đương nhiên biết cô muốn nói gì.
Trong khoảng thời gian này cô đã vất vả như thế nào anh đều nhìn thấy được.
Phó Dĩ Hành nói: “Được, vậy thì không sinh nữa.”
Năm.
Sau khi kỳ nghỉ thai sản của Giang Tầm kết thúc, Phó Dĩ Hành liền thuận lý thành chương mà đem con trai mình gửi đến chỗ ông bà.
Với lý do là bọn họ thường ngày đều phải đi làm, trong nhà không ai trông coi nên anh không yên tâm.
Vào những ngày đi làm thì Phó Bảo Bảo đều được mang đến cho ông bà chăm sóc.
Tới ngày nghỉ mới đến đón nhóc con về với mình.
Nhưng thỉnh thoảng ông bà sẽ đi du lịch, lúc này chỉ có thể gửi Phó Bảo Bảo về lại cho ba mẹ của nhóc con.
Tối hôm nay Giang Tầm và Phó Dĩ Hành cùng vây xung quanh chiếc nôi của nhóc con, nhìn Phó Bảo Bảo đang ngủ ngon lành lại trở nên lo lắng.
“Cục cưng nên làm sao bây giờ?” Giang Tầm nhìn sang người bên cạnh: “Ngày mai em còn phải đi làm.”
Phó Bảo Bảo mới hơn ba tháng tuổi, còn chưa biết nói, cũng không thể thiếu đi sự chăm sóc của người lớn.
Cô suy nghĩ rồi nói: “Hay là ngày mai em đem con đến công ty.”
Phó Dĩ Hành nói: “Không, hay là để anh mang con đến công ty.”
“Cục cưng dù sao cũng là bé trai, em đem nó đến công ty cũng không tiện.”
Giang Tầm: “……”
Sắp xếp như vậy thật ra cô cũng không có ý kiến gì.
Nhưng cô vẫn có chút nghi ngờ là Phó Dĩ Hành thật sự sẽ chăm sóc cho con được sao?
Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Sáu.
Vì thế, kế hoạch chăm sóc Phó Bảo Bảo đã được quyết định như vậy.
Ngày hôm sau Phó Dĩ Hành mang theo con trai đến công ty.
Lần đầu tiên tới hoàn cảnh lạ lẫm như vậy, Phó Bảo Bảo nhìn cái gì cũng thấy mới lạ.
Nhóc con được Phó Dĩ Hành ôm vào trong lòng, nửa người dựa trên bàn làm việc tò mò quan sát xung quanh.
Đọc đầy đủ truyện chữ Ngọt Ngào Em Trao, truyện full Ngọt Ngào Em Trao thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Ngọt Ngào Em Trao