Hiện giờ thế đời không tốt. Ngay cả bách tính bình thường cũng thích treo câu này thành câu cửa miệng, sau đó lại cười vui ha hả mừng bản thân mình sống ở thành Vĩnh Ninh, thành Vĩnh Ninh này nghe cái tên đã thấy tốt đẹp rồi, có Đại Tư lệnh như Diệp Quân, nghe nói trong tay nắm giữ trăm vạn hùng binh, dù lan truyền khoa trương, nhưng cũng là kẻ thống trị có thực quyền có quân đội, vào thời buổi chiến loạn thế này, cũng không có gì có thể khiến người ta an tâm hơn thực quyền này. Thành Vĩnh Ninh là địa bàn của Diệp Quân, chỉ cần không có chuyện bất ngờ gì xảy ra thì sẽ có thể giữ vững được sự phồn vinh yên ổn, cho dù bên ngoài chiến loạn liên miên đi chăng nữa.
Dù thế đời bây giờ dân lưu vọng ngày một nhiều, tiền tuyến chiến tranh không ngừng, nhưng cũng không thể ngăn đám tiểu thư thiếu gia trong thành theo đuổi mấy trò lưu hành mới, đám tiểu thư mặc đồ tây uốn tóc, đám đàn ông thì mặc tây trang đi giày da lượn khắp những chốn xa hoa, đối với họ, cuộc sống bây giờ không khác gì so với trước đây. Nhóm nữ ảo não vì không có được bộ đồ tây mới nhất, hâm mộ ghen tị vì bạn thân có được đồ trang điểm cao cấp mà mình lại không có, đám đàn ông thì bởi một người phụ nữ mà vung tay hoặc ghen tuông tranh đoạt, nơi đây vẫn là một thế giới thái bình, bởi vì đây là thành Vĩnh Ninh. ++
Phượng Vũ Thiên là một trong những dấu hiệu cho sự phồn vinh yên ổn của chốn thành thị này, cũng là một nơi dễ dàng có thể phân mọi người ra thành các loại.
Nếu là loại người ngay cả Phượng Vũ Thiên cũng chưa từng đi qua, tất nhiên đó là người hạ đẳng nhất chốn thành thị này, phận đời nhỏ bé, bất cứ lúc nào sinh mệnh cũng có thể bị uy hiếp, không chừng một ngày nào đó sẽ biến mất khỏi thế giới này. Những người đã từng đi qua Phượng Vũ Thiên mà nhìn không chớp mắt, tất nhiên mỗi ngày bận bù đầu vì cuộc sống, không rảnh suy tư đến những thứ khác. Những người đã từng đi qua Phượng Vũ Thiên mà lại nhìn chằm chằm vào tấm bảng quảng cáo treo trên tường, đương nhiên không có năng lực tiêu phí vào Phượng Vũ Thiên, cuộc sống quẫn bách, nhưng lại có thể thỏa mãn nhu cầu no ấm của bản thân. Những người có thể tiêu phí vào Phượng Vũ Thiên, đương nhiên được gọi là giới thượng lưu, không chỉ sống như ý, còn có thể thỏa mãn đời sống tinh thần. Còn những người có thể vào được phòng bao trong Phượng Vũ Thiên, loại người này không thể đắc tội, mà những người vào được phòng bao khách quý trong Phượng Vũ Thiên, vậy thì càng ghê gớm, họ là sự tồn tại chỉ có thể khiến người ta ngước mắt nhìn…
Bởi vậy mới có người cười nói, từ ngoài cửa Phượng Vũ Thiên thì đã có thể nhìn rõ người khác là loại người nào. ++
Lý Xuyên Dương, Thẩm Mông Chi và Hàn Văn Nguyên chính là sự tồn tại khiến người ta phải ngước nhìn đó, vẫn luôn xuất hiện trong phòng bao khách quý, họ vừa xuất hiện, Kim tỷ đã tự mình đến đón tiếp, đưa họ vào phòng bao bình thường.
Lý Xuyên Dương nhướng mày, nghi hoặc nhìn Kim tỷ, trước đây cho dù họ đến muộn hơn nữa thì cũng không bị sắp xếp vào phòng bao bình thường, dù sao thì phòng bao khách quý cũng không chỉ cần có tiền là có thể vào được, còn cần phải có thân phận nhất định nữa, chỉ có vậy thì mới có thể thể hiện ra sự tôn quý và hàm nghĩa phía sau của nó.
Kim tỷ tỏ ý xin lỗi, những cũng không quá lo sợ, “Hôm nay tình huống đặc biệt, xin ba vị khách quý thông cảm cho, đừng chê phòng xấu rượu kém nhé”.
Tên thật của Kim tỷ là gì thì không ai biết được, mọi người đều gọi chị ta là Kim tỷ, ngay cả họ thật của chị ta có phải họ Kim không cũng không rõ, điều mọi người biết chỉ là Phượng Vũ Thiên vẫn luôn do chị ta quản lý, hồi ấy còn có người có ý đồ vì thấy một người phụ nữ như chị ta một thân một mình có được sản nghiệp lớn như thế, người gây ra chuyện ầm ĩ đó sau này nhận được “hồi báo”, dần dà, mọi người đều rõ Kim tỷ này không dễ chọc vào. ++
Thái độ của Kim tỷ bất giác để lộ ra mấy phần cương quyết, Lý Xuyên Dương thì không sao, nhưng Hàn Văn Nguyên thì vô cùng bất mãn, “Cứ rời đi như thế? Chúng tôi còn chưa trả lời là có chê phòng xấu rượu kém không cơ mà!”.
Lý Xuyên Dương lắc đầu với Hàn Văn Nguyên, Hàn Văn Nguyên đã có vợ, hai vợ chồng ân ái, hơn nữa vợ anh ta là bình giấm chua, trừ phi tất yếu, dễ thấy là anh ta không chịu đến xem qua nơi thế này, bởi vậy không hiểu được rất nhiều tình huống. Kim tỷ này mở Phượng Vũ Thiên vẫn luôn thuận lợi như thế, cũng phải biết rằng mỗi ngày thu nhập của nơi này khiến rất nhiều người thèm muốn, nếu Kim tỷ không có chống lưng, tuyệt đối không thể bình yên đến bây giờ, cũng bởi thế, có người đồn rằng Kim tỷ là giai nhân bên ngoài của đại gia nào đó. ++
Hàn Văn Nguyên không hiểu, Thẩm Mông Chi lại hiểu, cười hì hì nhìn Kim tỷ, “Cậu ta nói đùa với Kim tỷ đấy! Hôm nay tôi chưa ăn tối nên bèn đến đây, chính là để thưởng thức tay nghề của đầu bếp Phượng Vũ Thiên, Kim tỷ có thể gọi cho tôi mấy món được không?”.
“Nghe Thẩm thiếu nói kìa, Thẩm thiếu chiếu cố đến chuyện làm ăn của tôi, tôi cảm kích vô cùng đấy!” Mặc dù Kim tỷ đã có tuổi, nhưng mấy năm nay cuộc đời hậu đãi, giơ tay nhấc chân đều để lộ ra vẻ phong tình vô hạn, cũng là một người đẹp. “Cơm tối nay cứ để Kim tỷ tôi mời khách, không được từ chối đâu đấy, nếu không thì chính là cậu khinh thường tôi”.
Lý Xuyên Dương cười tiếp lời, “Kim tỷ đã nói thế rồi, chúng tôi nào dám không nghe theo chứ?”.
“Vậy các cậu đợi một lát, tôi vào bếp dặn dò một chút.” ++
Kim tỷ xoay người rời đi, Hàn Văn Nguyên nhíu mày, “Không phải chỉ là một mụ già thôi sao, sao hai người khách khí với mụ ta thế?”.
Lý Xuyên Dương ngồi xuống, nhìn về phía sân khâu, biết rằng còn một khoảng thời gian nữa mới đến màn biểu diễn của Lâm Văn Trúc, cũng bèn có tâm tình mà giải thích, “Kim tỷ là kiểu người gì, cả ngày qua lại với không ít người, chị ta sẽ không biết thân phận của chúng ta sao? Nhưng chị ta đã biết rõ mà vẫn đưa chúng ta đến đây, cậu nói xem điều này chứng tỏ gì?”.
Hàn Văn Nguyên cũng ngồi xuống, “Phòng bao khách quý đã đầy rồi?”.
Thẩm Mông Chi không khỏi lắc đầu, nhìn người bạn tốt vẫn còn chưa phản ứng lại của mình, “Phòng bao khách quý sao có thể đầy được?”
Phòng bao khách quý tượng trưng cho thân phận địa vị, bởi thế mà có quy tắc ngầm, cho dù có nhiều người đến hơn nữa, phòng bao khách quý đều sẽ để dành ra hai gian để phòng ngừa đột nhiên có khách quý đến, đây cũng là một con đường sinh tồn.
Hàn Văn Nguyên lúc này càng không quá hiểu, “Vậy đây là chuyện gì?”.
Thân phận của ba người họ, không nói là tung hoành ở thành Vĩnh Ninh, nhưng cũng không kém là bao, cực ít người không nể mặt họ.
Đọc đầy đủ truyện chữ Người Trong Ván Mê Tình, truyện full Người Trong Ván Mê Tình thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Người Trong Ván Mê Tình