Mấy ngày nay tôi vẫn luôn ở lì trong nhà, đối với ba mẹ tôi đây là một chuyện rất kỳ lạ, vào buổi tối, mẹ tìm tôi tâm sự.
Tôi chưa từng nói với ai những việc khác thường này, nhưng gần đây quá bức bối, tôi rất muốn trút hết nỗi lòng, dù cho đối phương sẽ mắng tôi nghĩ vớ va vớ vẩn.
- Mẹ ơi, mẹ có biết 'thịt' không?
Phản ứng trong khoảnh khắc đó của mẹ khiến tôi hơi mê man. Thường thì, chẳng phải nên hỏi trước là loại thịt gì hay sao?
Nhưng tôi không biết phải hình dung biểu cảm của mẹ như thế nào nữa.
Sợ hãi? Hoảng loạn? Rối ren? E ngại? Nhưng không hề có chút nào là hoang mang.
Từ lúc ấy tôi có thể xác định, mẹ tôi biết về 'thịt'! Hơn nữa thứ 'thịt' mà tôi và bà biết là cùng một loại!
Nhưng khi tôi hỏi tới, bà lại không thừa nhận.
- Thịt thà gì chứ, con thèm thịt dê hay muốn ăn thịt heo? Mai mẹ đi mua cho con nhé.
Bà cười nói, cứ như vẻ không tự nhiên trong khoảnh khắc kia chỉ là ảo giác của tôi.
Tôi bây giờ rất hoảng loạn.
Mẹ đang lừa tôi, nhưng tại sao chứ? 'Thịt' rốt cuộc là cái gì? Dường như trong lúc vô tình, tôi đã phát hiện ra chuyện mà mình vốn không nên phát hiện.
Tôi đã học rất nhiều thứ ở trong trường, khoa học nói cho tôi biết trên đời này không hề có quỷ thần quái đản gì cả, nhưng hiện thực lại nói rằng...
Đáng buồn làm sao, tôi vốn chẳng biết cái gì là hiện thực cả.