Điền Quang Học ngẩn người, hắn ngưng mắt nhìn Điền Quang Hữu. Hắn biết lão tam sớm đã có tâm tư này, cho nên mặc dù là hắn lúc trước cũng có ý tưởng này cũng nhưng chưa từng nói ra, bởi vì hắn biết, lão tam khẳng định nghẹn không lâu .
Điền Quang Học dừng lại cước bộ, mặt lộ vẻ nghi hoặc. “Lão tam ngươi lời này…… Ngươi hẳn là nói với cha, hoặc là lão đại, nói với ta thì có ích lợi gì? Ngươi cũng biết, cái nhà này ta không làm chủ được.”
Điền Quang Hữu thầm nghĩ, lão nhị trong nhà là người mưu ma chước quỷ nhiều nhất, hắn biết, lão nhị khẳng định là đồng ý ở riêng, cũng bởi vì lão nhị mưu ma chước quỷ nhiều, muốn cho lão nhị nói ra ở riêng càng thêm khó khăn….. Hắn cũng hạ quyết tâm, việc ở riêng hắn sẽ nói, nhưng cũng cần lão nhị đứng ở phía hắn.
Điền Quang Hữu cúi mặt trầm tư một lát, hạ quyết tâm nói: “Lão nhị, ta liền nói thật đi! Ngươi đối với ý kiến ở riêng có kiến nghị gì không?”
Điền Quang Học thấy Điền Quang Hữu nói thẳng, làm ra vẻ muốn nói lại thôi:
“Lão tam, này…… Ở riêng ta tất nhiên là vâng theo chủ ý của cha.” Dừng một chút, nhìn Điền Quang Hữu lộ vẻ thất vọng “Bất quá nếu ngươi đã hạ quyết tâm ở riêng, làm nhị ca ta có thể giúp nói chuyện một chút. Nhưng việc này ngươi phải đề xuất với cha, ta cũng chỉ có thể ở một bên nói giúp thôi.”
Điền Quang Hữu đây đã là kết quả tốt nhất, lập tức miễn cưỡng cười nói:
“Hảo, cứ quyết định như vậy đi, đến lúc đó ca nhất định phải nói giúp ta.”
Điền Quang Học gật gật đầu, đi nhanh về phía trước. “Đi nhanh đi! Cha cùng lão đại sợ là đã về nhà.”
Nói xong nhấc chân bước đi, trên mặt dần dần lộ ra tươi cười.
Điền Quang Hữu chờ Điền Quang Học đi xa mới lấy lại tinh thần, cũng theo phía sau.
Ở đây cỏ cho heo mọc thật tán loạn, chờ Chiêu Đệ tìm được cũng đã là một khắc sau.
Chiêu Đệ nói: “Đại tỷ, nên về nhà ăn cơm.”
“Được! Nhị Nha a! Đợi chút, để ta đem khối cỏ này cắt trở về.” Đắc Đệ quay đầu nói lại tiếp tục cắt cỏ.
Chiêu Đệ nhìn cỏ cho heo đã cắt đầy trên mặt đất, liền đem ôm đến cất vào gùi, mỗi lần đều ép thật chặt. Đắc Đệ ôm chút cỏ cuối cùng đi lại, Chiêu Đệ nói:
“Đại tỷ, không nhét được nữa.”
Đắc Đệ cười nói: “Nhưng đã cắt xuống, không mang trở về ta thấy tiếc.”
“Nếu không để ta ôm đi!” Chiêu Đệ biết mình thật sự là quá nhỏ, bằng không nàng liền xuất lực làm việc, mà lúc này cũng chỉ có thể làm một chút việc nhỏ nhặt.
Đắc Đệ ngẫm lại cũng chỉ có biện pháp này, liền đem cỏ trong tay cho Chiêu Đệ, sau đó khom người đeo gùi, có thể là hôm nay cỏ nhiều quá, đeo vào rồi cũng không đứng lên được , Chiêu Đệ vội vàng đem cỏ trong tay để xuống ,”Đại tỷ, chúng ta đem gùi nâng đến bờ ruộng đi ,ở dưới kê một khối đất cao liền có thể đứng lên.”
Hai người hợp lực đem gùi chuyển đến trên bờ ruộng, Đắc Đệ mới miễn cưỡng đứng lên được, Chiêu Đệ thấy Đắc Đệ cõng có chút cố hết sức, lập tức cũng thầm mắng chính mình không nên nhét nhiều như thế, nàng đau lòng nói:”Đại tỷ, có nặng không?”
Đắc Đệ lắc đầu tỏ vẻ không có gì, nhưng chóp mũi chảy ra mồ hôi cũng đã bán đứng nàng.
Chiêu Đệ nói:”Chúng ta đây đi một ít lập tức nghỉ một ít.” Đắc Đệ gật đầu, có chút cố hết sức bước đi.
Lúc hai người nghỉ lần thứ hai, lại nghe thấy tiếng Điền Quang Minh truyền đến,”Đại Nha,Nhị Nha……”
Chiêu Đệ vội vàng kêu lên,”Cha, chúng con ở bên này!”
Đọc đầy đủ truyện chữ Nông Gia Dược Nữ, truyện full Nông Gia Dược Nữ thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Nông Gia Dược Nữ