Sau khi bị ướt sũng cũng không có xảy ra chuyện tốt đẹp gì, nơi này vừa không phải rừng núi rậm rạp cũng không phải là rừng rậm nguyên thủy, không trình diễn được một tiết mục đánh lửa phơi khô quần áo, hoặc là mượn chuyện này thúc đẩy tình cảm. Lê Họa thành thành thật thật đi theo phía sau Lộ Thiểu Hành, dáng vẻ này vừa chật vật lại vừa buồn cười. Nhưng cô chính là muốn cười, nhất là nhìn thấy thời điểm Lộ Thiểu Hành chật vật như vậy. Hoàn cảnh nào cũng sang trọng, ở nơi nào cũng nói chuyện được, chưa từng thấy qua anh như vậy, cho nên mới cảm thấy ngạc nhiên.
Trước kia Cô nghe nói qua một loại thích và yêu, thích một người nhất định là bởi vì anh ta có ưu điểm, mà khi bạn thích, gặp khuyết điểm của anh, chấp nhận khuyết điểm này trở thành đáng yêu, bạn liền yêu. Bởi vì ưu điểm mà thích, bởi vì thích mà nhận, vì thế yêu .
Không có tình yêu vô duyên vô cớ, cho dù là nhất kiến chung tình, cũng là dựa trên sự xuất hiện của người khác?
Lộ Thiểu Hành đi cách một đoạn, không thể nhịn được nữa, "Có cái gì buồn cười?"
Trên lông mi anh còn dính nước, khi nói lời này cố ý nhíu mày. Cô nhìn chăm chú anh một lát, cười càng lớn, "Anh nói xem bộ dạng này của anh giống như vương tử gặp rủi ro không?"
"Vậy em là cho rằng anh tạo ra một bà phù thủy làm ra ngàn khó khăn vạn nguy hiểm." Lộ Thiểu Hành thực sự không có tức giận, có muốn nổi giận cũng không được, trong lòng có chút bất đắc dĩ.
"Vậy anh cảm thấy có một bà phù thủy tốt hay là một bà phù thủy không tốt?"
Lộ Thiểu Hành quét mắt liếc cô, "Công chúa Bạch Tuyết sẽ cảm thấy không có thật là tốt, về phần vương tử. . . Không biết."
Kéo âm thanh lớn lên, nhưng lại nói một câu như vậy.
Bộ dáng này của bọn họ, đành phải tìm người quản lý nơi này.
Những người đó nhìn thấy bọn họ như vậy, cũng không tốt trực tiếp mở miệng nói chạm vào khu nước tự nhiên kia phạt bao nhiêu tiền. Người thôi, lúc mình có thể làm chủ, lúc có thể mở một mắt nhắm một mắt, cũng sẽ lựa chọn làm người có tình.
Bọn họ đưa tới một máy sấy tóc và một máy hong khô quần áo, Lộ Thiểu Hành liên tục nói lời cảm ơn với bọn họ. Người nơi này tương đối nhiệt tình, còn vì bọn họ tìm một gian phòng.
Lộ Thiểu Hành đem áo cởi ra, ném vào máy hong khô, lại đem quần áo Lê Họa bỏ vào. Lúc này mới đem quần áo nửa người dưới của mình cởi ra vứt vào máy hong khô, cùng Lê Họa tiến vào trong chăn. Tóc của anh còn ẩm, không có vấn đề quá lớn. Lê Họa lại không được như vậy, dùng khăn lót phía dưới tóc, dùng máy sấy tóc không ngừng thổi. Hai người đương nhiên từng có tiếp xúc thân mật, nhưng lại giống như lần đầu tiên vậy. Lê Họa một bên sấy tóc, một bên đem chăn kéo lên che khuất ngực của mình.
Lộ Thiểu Hành liếc động tác này của cô, cười rất không kiêng dè.
Lê Họa không nhìn anh, tự mình sấy tóc của mình.
Lúc tóc sấy đã khô, mới hoàn toàn lấp ở trong chăn.
Lộ Thiểu Hành cũng không có nhàn rỗi, dùng máy sấy sấy khô di động bị dính nước.
Lê Họa quét mắt nhìn động tác của anh, giống như nhìn thấy một tiết mục nào đó nói không thể sấy di động như vậy. Nhưng đến lúc này, đây là phương pháp nhanh nhất thuận tiện nhất, làm sao còn đi suy nghĩ phương pháp này có phải tốt nhất hay không.
"Nếu di động không thể sử dụng, có phải rất phiền phức hay không?" Cô cẩn thận hỏi, bên trong hẳn là có nhiều thông tin đi.
Cô giống như gây ra đại họa, áy náy.
"Sẽ." Sờ bên trong di động một chút, "Dự định lấy cái gì bồi thường?"
"Muốn tiền không có, muốn mạng có một, anh muốn hay không?"
Âm thanh máy sấy có chút hỗn loạn, anh lại sấy hơn nửa ngày mới mở miệng, "Không cần sẽ như thế nào ?"
Cô từ trong chăn chui ra, dán lên lưng anh, "Cứ như vậy." Hai tay quấn lấy cổ của anh, bóp chết anh, mười phần uy hiếp.
Lộ Thiểu Hành dừng tay một chút.
Nơi tròn trịa mềm mại chạm trên lưng của anh, da thịt thân mật, khó có thể nói hấp dẫn tập kích ở trong lòng. Lộ Thiểu Hành nhắm mắt, vốn chuẩn bị mở miệng nói một câu "Hiện tại liền chuẩn bị bồi thường?" Lời nói cũng không có nói ra, trong lòng âm u hi vọng duy trì tư thế này, cái loại đan xen giữa muốn và không muốn nhưng chờ mong trong lòng có chứa nhiều mâu thuẫn cảm thấy toàn bộ pha trộn cùng một chỗ.
Thanh âm của máy sấy tóc hoàn toàn che lấp chút dị thường này của anh.
Lê Họa thấy anh không nói lời nào, đầu dựa vào vai của anh, "Tại sao không nói?"
Đùa dai hướng lỗ tai của anh thổi thổi, người này ngày ngày bình tĩnh như đồng hồ, thật sự cái gì cũng không nói. Lê Họa cau mày, người này không phải tưởng là thật chứ?
Khóe miệng Lộ Thiểu Hành lộ ra nụ cười, nhưng không có nói lời nào.
Lê Họa có chút nóng nảy, lấy tay sờ tóc anh còn có chút ướt, lấy lòng nói "Em giúp anh sấy tóc."
"Được." Thoải mái lại vui vẻ trả lời.
Anh đem điện thoại di động thả xuống, liền quay đầu đem máy sấy tóc đưa tới tay của cô.
Cầm máy sấy tóc chuẩn bị đừng lên, cuối cùng nhận thấy không đúng, lại tiến vào trong chăn, hai mắt nhìn chằm chằm anh.
Lộ Thiểu Hành không nói một lời nhìn cô.
Bị nhìn chăm chú khiến cho cô lúng túng, "Vẫn là tự anh sấy đi."
"Hành vi này của em..."
"Em cũng là phụ nữ." Lê Họa đem máy sấy đến trước mặt của anh, liền đem toàn thân của mình vùi trong chăn, trên mặt một mảnh nóng bỏng, nhịn không được lấy tay sờ sờ mặt của mình, không được nóng.
Lộ Thiểu Hành lắc đầu, tùy ý sấy tóc của mình vài cái, lại xuống giường nhìn quần áo ở máy hong khô. Quần áo đã khô, anh lấy ra, đem quần áo ném lên trên giường. Anh thuận tay mặc quần áo của mình.
Lê Họa một bên mặc quần áo, một bên nhìn anh, năng lực thích ứng thật mạnh, thuận tiện như vậy...
Đọc đầy đủ truyện chữ Nữ Nhân Hữu Độc, truyện full Nữ Nhân Hữu Độc thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Nữ Nhân Hữu Độc