“Mừng em về nhà.”
Hôm nay cũng như vậy, tôi hoàn thành công việc nhà và đón cô ấy trở về.
Dạo gần đây tôi bị mất ngủ.
Tôi không đi làm hay kinh doanh gì, toàn thời gian làm một ông chồng nội trợ, đáng lẽ ra công việc không có gì phải căng thẳng cả, nhưng …
“Tôi ăn xong rồi, dọn dẹp đi.”
Cô ấy nói rồi đặt túi xách lên ghế sô pha trước khi đi vào phòng tắm.
Kagashi Nika - Đó là tên vợ tôi, tất nhiên là lấy họ của tôi.
Tôi cầm túi xách trên ghế sô pha lên để mang vào phòng cho cô ấy.
Hồi mới cưới, chúng tôi còn ngủ chung phòng, nhưng bây giờ thì chúng tôi ngủ riêng. Cô ấy bảo rằng chúng tôi phải ở phòng riêng vì cô không thể tập trung vào công việc.
Ngay cả mùi của tôi, hay đồ đạc cá nhân của tôi trong tầm mắt thôi cũng bị coi là phiền toái rồi. Dẫu cho, tôi chính là người bê vác tất cả đồ đạc của cô ấy.
“Ôi trời …”
Rầm!! Có tiếng đổ vỡ vang lên.
Có vẻ như tôi đã làm rơi túi xách của Nika, có lẽ một hộp mỹ phẩm đã bị vỡ.
Tại sao mình lại đánh rơi nó nhỉ? Đó là lúc tôi nhận ra tay mình đang run rẩy.
“Haa … mình đang làm gì thế này …”
Tôi gom những mảnh vỡ của hộp mỹ phẩm lại và ném chúng vào thùng rác gần đó.
“Ôi …”
Một mảnh thủy tinh đâm vào tay tôi và một chút máu bắt đầu chảy ra,
Nhưng tôi không thể bận tâm đến những chuyện như thế này được.
Tôi lau sạch máu bằng tạp dề rồi quay lại phòng khách, bắt đầu bọc những đĩa thức ăn trên bàn bằng màng bọc thực phẩm. Nhưng có vẻ như máu của tôi đã dây một chút vào trong đó.
Tôi không thể phục vụ cô ấy món ăn dính đầy máu của mình được, nên tôi đã đổ nó đi.
May mắn thay, lúc này tôi không cảm thấy đói, nhưng ít nhất cũng nên cất bữa ăn của mình vào tủ lạnh.
Trước tiên phải cầm máu ở ngón tay đã, tôi vớ lấy một ít thuốc sát trùng và băng gạc trên một chiếc kệ gần đó.
“Ah …”
Tôi đã đổ quá nhiều thuốc sát trùng, một cơn đau buốt chạy dọc ngón tay. Nhưng thay vì lo lắng cho bản thân, tôi lại nghĩ:”Mình cần phải dọn dẹp đống bừa bộn này” và lau sạch chỗ thuốc sát trùng bị đổ bằng tạp dề.
Sau đó, tôi dán băng vào ngón tay. Vào khoảnh khắc đó, có thứ gì lấp lánh thu hút sự chú ý của tôi.
Chiếc nhẫn cưới, biểu tượng quý giá cho mối liên kết giữa cô ấy và tôi. Thật ra, cô ấy là người mua nó chứ không phải tôi, nhưng dù sao đi nữa …
Chúng tôi học cùng một trường trung học phổ thông, mặc dù tôi học rất kém và điểm số thì tệ hại. Tuy vậy, chúng tôi vẫn hẹn hò từ hồi đó, và sau nhiều cuộc thảo luận nghiêm túc việc có nên chia tay hay không, tôi và Nika đã quyết định rằng tôi sẽ hỗ trợ cô ấy với tư cách là một người chồng làm nội trợ toàn thời gian trong khi cô ấy tiếp tục học đại học.
Có lẽ được gặp cô ấy chính là phép màu kỳ diệu nhất trong cuộc đời tôi.
Dù cho mối quan hệ của chúng tôi đã thành ra thế này, tôi vẫn luôn yêu cô ấy.
Tôi có thể tự tin nói rằng tôi yêu Nika nhiều hơn bất kỳ ai trên thế gian này!
Nhưng tôi không thể biết được liệu cô ấy cũng cảm thấy như vậy với tôi không?
Tôi nhanh chóng đứng dậy, bọc thức ăn lại rồi cất vào tủ lạnh.
Việc tiếp theo phải làm là để bộ đồ cô ấy sẽ mặc vào phòng tắm, và xịt chất khử mùi vào bộ đồ cổ đang mặc.