"Kyou-chan, em xin lỗi. Em... em đã thích một người khác mất rồi."

Trong một phòng học trống, người vừa đột ngột nói lời xin lỗi chính là Mamiya Hikari... bạn gái của tôi. Chúng tôi bắt đầu hẹn hò từ năm lớp mười, và trước khi kịp nhận ra thì hai năm đã trôi qua rồi. Hikari là một cô gái xinh đẹp đến mức đôi lúc tôi cảm thấy bản thân mình không xứng đáng với cô ấy.

Hikari rất nổi tiếng ở trường và còn đảm nhận vai trò là thư ký hội học sinh, cô là một học sinh ưu tú, là một hình mẫu lý tưởng của tất cả mọi người.

Đúng là gần đây tôi có cảm giác mọi thứ có vẻ hơi nhàm chán, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại tồi tệ đến mức chúng tôi phải chia tay.

Hơn nữa, Hikari không phải là kiểu con gái dễ dàng thay lòng đổi dạ. Việc cô ấy đột nhiên thích một người con trai khác quả thật là một chuyện khó hiểu.

"Sao tự nhiên em lại nói thế? Hơn nữa, người mà em thích là ai vậy? Một người cùng lớp à? Hay là ai đó anh không quen?"

"... Đó là một người bạn cùng lớp, Kase Yuuta-kun."

“... Lại còn là thằng Kase nữa!”

Không, không thể nào, cái tên này đúng là ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Có lẽ Hikari không biết, nhưng cái thằng tên là Kase Yuuta đó khét tiếng là một thằng lăng nhăng, chiến thần phắc boi chuyên đi quyến rũ phụ nữ. Cả tôi lẫn Hikari đều học cùng lớp với Kase, tôi thì vẫn nói chuyện bình thường với nó, nhưng danh tiếng của nó trong mắt đám con trai thì cực kỳ tệ hại, không thể tả nổi.

Vào ngày diễn ra lễ hội văn hóa ở trường, Kase đã cố tình đùn đẩy công việc của mình cho người khác, rồi xun xoe chạy đi giúp mấy cô bạn lớp khác để nâng cao hình ảnh của bản thân. Chỉ vì học hành khá một chút mà đã hợm hĩnh tỏ thái độ coi thường bạn bè xung quanh tôi, thật đúng là một thằng khó ưa.

Đặc điểm của hắn ta là cực kỳ tử tế với phái yếu nhưng lại đối xử tệ bạc với lũ con trai cùng giới. Nói trắng ra thì nó là loại đàn ông tồi tệ nhất.

Tôi vốn không ưa gì thằng đó và luôn cố tránh xa hết mức có thể, nhưng có vẻ Kase biết tôi đang hẹn hò với Hikari và vẫn cố tình ve vãn cô ấy.

Tôi thừa biết rằng mục đích của Kase chỉ là cơ thể của Hikari mà thôi! Chuyện đó thì rõ ràng quá rồi.

Hikari có gương mặt nhỏ nhắn, thanh tú và cực kỳ dễ thương, mái tóc đen mượt mà được buộc thành đuôi ngựa phía sau, trông cực kỳ hợp với cô ấy. Dù là bạn trai, tôi phải thừa nhận rằng cô ấy dễ thương đến mức không thể tin được. Thêm vào đó, vóc dáng của Hikari cũng rất chuẩn, nên việc cô ấy nổi tiếng là chuyện hiển nhiên.

Và giờ thì thằng khốn Kase lại đang nhắm đến Hikari quý giá của tôi, chắc chắn là nó chỉ định chơi bời thỏa thích rồi khi chán thì sẽ thẳng tay vứt bỏ cô ấy thôi.

Khốn kiếp! Mới nghĩ đến thôi mà đã sôi máu lên rồi!

Nếu thật sự Hikari đã yêu người khác mà không phải là Kase, và mọi chuyện đã không còn có thể cứu vãn nổi nữa thì tôi cũng chỉ có thể đau lòng mà rút lui. Nhưng dính dáng đến Kase thì lại là một chuyện hoàn toàn khác.

"Này, Hikari, em không còn yêu anh nữa sao? Anh vẫn luôn luôn yêu em, luôn muốn ở bên em. Chẳng lẽ anh không đủ tốt với em hay sao?"

"Không phải thế đâu, Kyou-chan không làm gì sai cả. Tất cả là lỗi của em, em... trái tim của em đang nghiêng dần về phía Kase-kun mất rồi..."

"Nếu vậy thì… chúng mình vẫn còn cơ hội để làm lại từ đầu, đúng không?"

“Chuyện đó ….”

Có lẽ Hikari định nhân cuộc nói chuyện này để chia tay tôi một cách rõ ràng, rồi mới bắt đầu mối quan hệ với Kase. Cô ấy không muốn bắt cá hai tay, đó cũng là một điểm tốt ở Hikari yêu dấu của tôi.

So với Kase, Imai Kyosuke tôi đây chỉ là một gã bình thường, ngoại hình chẳng có gì nổi trội, thành tích học tập trung bình, và nếu không phải vì chúng tôi là bạn thuở nhỏ, thì có lẽ tôi thậm chí còn chẳng có cơ hội được làm quen với Hikari mất.

Nhưng kể cả có như vậy, nhưng tôi tuyệt đối không muốn để mất Hikari vào tay Kase, dù có phải chết đi chăng nữa.

Tuy nhiên, nếu như bây giờ tôi nói với cô ấy rằng Kase là một thằng khốn kiếp tồi tệ, có lẽ ấn tượng của Hikari về tôi sẽ trở nên xấu đi mất.

Kase hiểu rõ sở thích của đám con gái, những gì họ muốn làm, và hắn ta dễ dàng len lỏi vào tâm trí của họ. Hắn tìm hiểu sở thích, hành vi, mẫu con trai mà đối tượng thích, thậm chí thay đổi kiểu tóc hay cách ăn mặc cho phù hợp với từng cô gái. Gương mặt Kase không quá đẹp trai, nhưng với tài ăn nói khéo léo, hắn ta luôn có thể thu hút các cô gái, rồi dần dần lôi kéo và cuối cùng hoàn toàn thao túng họ.

Thoáng nghe thì có vẻ khó tin thật đấy, nhưng tôi đã từng nghe các cô gái kể về Kase, và thậm chí không một lời nói xấu nào hướng về hắn ta cả.

Đúng thế, danh tiếng của nó trong mắt phái nữ hoàn toàn trái ngược với đám con trai. Tôi từng đứng từ xa nghe lén khi Kase khoe khoang với mấy thằng bạn về việc chén xong rồi bỏ rơi một cô gái. Tôi không biết chính xác đó là cô gái học lớp nào hay có thể là một trường cấp ba khác, nhưng có một điều chắc chắn là hắn ta đã làm tổn thương không ít người rồi.

"Hikari này, chúng ta hãy tạm gác chuyện này lại đã nhé, có được không? Anh chắc chắn sẽ nghe câu trả lời của em, và anh cũng sẽ đưa ra câu trả lời cho em nữa. Vì vậy hãy chờ anh thêm một chút nữa thôi."

"Kyou-chan……"

Tôi cắt ngang lời Hikari, rồi đứng dậy khỏi ghế. Nếu tôi nói rõ ràng như vậy, thì với tính cách ngoan ngoãn và thật thà của Hikari, cô ấy sẽ không dễ dàng làm chuyện gì với Kase đâu. Tôi phải ngăn Kase trước khi hắn ta có thêm động thái gì mới được, nghĩ rồi, tôi quyết định bắt đầu hành động.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngày hôm sau.

"Này Takashi. Có phải bạn gái cũ của Kase đang học ở trường này không?"

"Bạn gái cũ của Kase á? Chắc chắn là có chứ. Thằng chó đó từng khoe khoang khắp nơi là đã ăn được Megumi-chan ở lớp 1, rồi còn có cả Hirayama Yuuka, át chủ bài tương lai của đội bóng rổ năm hai, cũng bị nó chén xong rồi bị đá đi rồi."

"Tao còn nghe nói nó đã từng làm chuyện đó với cả con gái trường khác nữa kìa."

"Lạy chúa, tin juan thật à? Đúng là một thằng tồi tệ chó chết! Nếu để thằng khốn đấy cướp mất Hikari của tao thì không xong rồi.”

"Này Kyousuke! Chẳng lẽ Hikari-chan đã bị Kase ve vãn rồi sao!?"

Tôi giải thích tình hình mọi chuyện cho hai thằng bạn, về chuyện Hikari đang bị Kase nhắm đến, và rằng cô ấy có thể sẽ bị chơi đùa đến chán rồi bị bỏ rơi. Tôi nhờ hai người giúp đỡ, và họ lập tức đồng ý không chút do dự.

Đúng là những người bạn tốt có khác.

Sau giờ học, tôi gọi Kase lên sân thượng vắng người. Nhìn cái cách hắn ta bước lên bậc cầu thang, dáng vẻ bực bội của hắn trông chẳng khác gì một gã du côn.

"Gì thế này, Imai? Gọi tao ra chỗ này làm gì? Muốn đấu kiếm với tao à? Không như mày, tao bận lắm, tao chẳng có lấy một giây để phí thời gian với một thằng vô danh tiểu tốt như mày đâu."

"Này Kase, hình như cậu đang ve vãn Hikari, bạn gái tôi, có đúng không?"

"Ể? Hikari? Ý mày là Mamiya Hikari? Bạn gái mày á? Haa, mày nhầm to rồi, làm quái gì có chuyện đó."

"Không có chuyện nhầm lẫn đâu. Hikari là bạn gái chính thức của tôi, cậu cũng từng thấy tôi và Hikari đi học và về cùng nhau rồi mà, phải không?"

"Ể? Thật đấy à? Tao có biết gì đâu."

(Tsk, đúng là chỉ trước mặt con trai thì nó mới tỏ ra khó ưa thế này. Lúc này phải kiềm chế mới được.)

"Kase, làm ơn. Hãy tránh xa Hikari ra!"

Tôi cúi đầu, cầu xin Kase bằng tất cả sức lực của mình.

"Trên đời này tôi chỉ yêu mình Hikari thôi. Từ hồi nhỏ cho đến giờ, cho dù có làm gì bọn tôi cũng luôn ở bên nhau, tôi đã luôn dõi theo Hikari suốt bao năm tháng qua. Bây giờ và mãi mãi về sau, tình cảm của tôi sẽ không bao giờ thay đổi. Tôi yêu Hikari đến mức còn muốn cưới cô ấy nữa! Vì vậy, tôi xin cậu Kase, hãy buông tha Hikari đi!"

"...kh...kkkhh. Ha … haha"

Kase cố nhịn cười, ngẩng đầu nhìn lên trời, tay vẫn đút trong túi quần, đáp lại tôi với một vẻ mặt hớn hở.

"Nghe sến chết đi được, Imai ạ. Mày nghĩ chỉ làm thế này thôi là có thể khiến tao từ bỏ Hikari-chan sao?"

"Tôi biết là không thể, nhưng tôi không còn cách nào khác. Tôi sẵn sàng quỳ lạy hay làm bất cứ điều gì cậu. Làm ơn, tôi xin cậu đấy, Kase!"

"Đúng thế nhỉ. Với cái đầu ngu si của mày, chắc cũng chỉ nghĩ được đến thế thôi, phải không? Thế thì Hikari-chan càng nên hẹn hò với tao hơn đấy."

"Đối với tôi, Hikari là tất cả. Nhưng với cậu thì khác, có phải không? Cậu đẹp trai, học giỏi. Dù không có Hikari, cậu vẫn còn cả đống con gái khác để hẹn hò, đúng chứ?"

"Ừ, chuẩn mẹ nó rồi đấy. Lũ con gái muốn hẹn hò với tao thì nhiều vô kể xiết, hehe."

"Vậy thì sao lại là Hikari? Với vẻ ngoài và sự nổi tiếng của cậu, đâu thiếu gì gái đâu, có đúng không?"

“Hmph ….. heheh.

Chuyện đó còn phải hỏi sao? Tất nhiên là cơ thể của Hikari-chan chứ còn gì nữa? Cái cơ thể quyến rũ đó có một sức hút kỳ lạ mà mấy con đàn bà khác không có, thật sự là không thể cưỡng lại được mà! Hơn nữa, để mày độc chiếm cơ thể của Hikari-chan thì thật quá bất công. Với cái bản mặt rõ ràng là còn zin của mày, mày không xứng đáng! Nên là hãy để tao chăm sóc cô ấy cho nhé!”

"Vậy sao? Chỉ vì thế mà cậu ve vãn Hikari? Những cô gái khác mà cậu từng hẹn hò cũng vì lý do như vậy sao?"

"Ừ, tất nhiên rồi! Chỉ cần tao buông mấy lời ngọt ngào một chút thôi là mấy con điếm đó sẽ dễ dàng dạng háng ra ngay. Đúng là dễ dàng quá mà, hơn nữa, cả hai bên đều đồng thuận, nên tao đâu có làm gì sai đâu. Chỉ cần nghĩ đến cái cảnh mày bị cắm sừng, chỉ còn biết níu kéo và khóc lóc là tao đã cứng hết cả lên rồi!”

"Đừng mà! Làm ơn, Kase, đừng cướp Hikari khỏi tôi!! Tôi sẽ kể tất cả những gì cậu vừa nói cho Hikari nghe đấy!"

"Cứ việc thử xem! Một thằng vô dụng như mày có bịa chuyện thì Hikari-chan cũng chỉ tin tao mà thôi. Chỉ cần nhìn vẻ mặt là tao đã biết tỏng rằng Hikari đã si mê tao lắm rồi. Những lời mày nói ra chẳng ai thèm tin đâu. Thằng ngu!!"

Nói xong, Kase cười lớn rồi nhẹ nhàng rời khỏi sân thượng.

Mặc dù đã đoán trước, nhưng hắn đúng là một thằng khốn nạn không thể tưởng tượng được.

Trong mắt mày, tao chỉ một thằng ngốc vô dụng, có phải không?

Quả đúng là như vậy thật.

Tôi chỉ là một gã bình thường, không có gì nổi trội.

Khi sân thượng trở lại yên tĩnh, tôi đứng đó một mình.

Không được rồi! Khóe miệng tôi không thể kìm được cứ nhếch lên.

“Fufu …. Ahahaha”

Buồn cười không thể chịu nổi nữa rồi… Ahaha….

Không phải là tôi đã phát điên đâu.

Chỉ là nghĩ đến việc đã nghe được ý định thật sự của Kase, tôi không thể nhịn cười cho được.

Mày đúng là loại người thích coi thường người khác mà.

“Kase, thằng ngu ở đây chính là mày đấy!”

Mày thấy tao hạ mình một cách thảm hại, ngu ngốc cầu xin, nên mày cảm thấy cực kỳ hài lòng rồi tự say đắm với bản thân mình có phải không?

Đúng thế, mày là loại người dễ lên mặt lắm mà. Bình thường mày đã hay giở cái giọng khoe mẽ khắp nơi rồi.

Tao cũng đã đoán là ít nhất mày sẽ khoe khoang ra một thứ gì đó.

Trong mắt mày, chắc tao chỉ là một thằng ngốc đến lạy lục cầu xin thôi, có phải không?

Không đơn giản như vậy được đâu, thằng khốn ạ! Thời đại này ai chẳng biết điện thoại thông minh nào cũng có chức năng ghi âm cơ chứ? Mày đã bị tao gài, không hay biết gì mà còn vui vẻ ra về, thật là nực cười quá đấy Kase ạ!

Tôi kiểm tra đoạn ghi âm trong điện thoại giấu trong túi, âm thanh được ghi lại rõ ràng và hoàn hảo. Để cho chắc chắn, tôi còn mượn điện thoại của Yamada và Ishikawa, đặt sẵn ở những chỗ khuất. [note74021]

Giờ thì mày xong đời rồi, Kase ạ!

Chuẩn bị tinh thần đi nhé Kase! Những kỷ niệm đẹp đẽ của những cô gái đã bị mày lừa gạt, tao sẽ xóa sạch tất cả. Và tao sẽ trừng phạt tất cả các người, kể cả Hikari nữa!

Với mấy chiếc điện thoại đã thu âm được trên tay, cùng Yamada và Ishikawa, chúng tôi tự gọi mình là『Hội các nạn nhân』rồi truy tìm những cô gái đã bị Kase dụ dỗ và bỏ rơi.

"Hả….Dối trá….. không thể nào! Thật sự là Yuuta-kun lại làm chuyện như thế này ư... thật không thể tha thứ được..."

Ban đầu, các cô gái không nghĩ rằng mình đã bị chơi đùa, nhưng khi được nghe đoạn ghi âm và nhận ra bản thân chỉ là mục tiêu để Kase thỏa mãn dục vọng mà thôi, gương mặt bọn họ lập tức biến sắc.

Đó không phải là nỗi đau vì bị tổn thương, mà là sự phẫn nộ mãnh liệt. Họ nhận ra rằng mình đã bị lừa, tất cả những lời đường mật ngọt ngào, những khoảnh khắc vui vẻ bên Kase, hóa ra chỉ là mồi nhử để đạt được mục đích của thằng khốn đó. Sự tức giận vì bị đùa giỡn trên tay Kase, giận dữ chính mình vì đã dễ dàng bị hắn ta lừa gạt và thao túng đến thế, cùng với cơn giận vì tình yêu thuần khiết của bản thân đã bị chà đạp, tất cả đều hướng về Kase.

Kết quả điều tra của chúng tôi cho thấy, số lượng những nạn nhân không chỉ có vài người, tính cả học sinh các trường khác nữa, con số lên đến hàng chục rồi!

Những tin đồn lan nhanh đến chóng mặt, những hành vi đồi bại của Kase bị lên án trên khắp mạng xã hội, thậm chí gương mặt và địa chỉ nhà hắn

ta cũng bị lộ. Khi biết chuyện, Kase đã vội vàng khóa tài khoản lại, nhưng tất cả đã quá muộn rồi.

Chính mày đã chọc giận họ, Kase.

Có thể mày nghĩ đó chỉ là một trò chơi, nhưng giờ chẳng còn ai tha thứ cho mày nữa đâu. Những người đã từng bị mày thao túng giờ không còn

đứng ra giúp mày nữa đâu.

Trước kết cục đúng như dự đoán, chúng tôi nắm tay nhau vui mừng.

"Chuyện quái gì thế này! Chuyện gì đang xảy ra thế này!"

Gương mặt tái mét của Kase lúc đó đúng là một kiệt tác. Một thằng ngu khốn kiếp như mày làm sao mà biết được bọn tao đã âm thầm hành động như thế nào đâu nhỉ!?

Cuối cùng, nhà trường cũng nhận đã được khiếu nại. Kase bị dồn vào chân tường, liên tiếp bị khủng bố từ những cú điện thoại nặc danh. Tôi còn nghe nói một số phụ huynh đã đệ đơn kiện hắn ta nữa.

Rồi, Kase không còn đến trường nữa.

Đáng đời thằng khốn! Gieo nhân nào gặt quả nấy thôi!

Tao không hề nghĩ rằng mình là người trừng phạt mày. Sớm muộn gì thì chuyện này cũng sẽ xảy ra thôi.

Mày đã đùa giỡn với những cô gái yêu mày thật lòng, giờ thì hãy gánh chịu hậu quả cho những tội lỗi đó đi. Mà, giờ chắc mày cũng chẳng còn tâm trí để nghĩ ngợi về chuyện gì nữa đâu.

Tao cũng còn có việc khác phải làm nữa.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Hikari, trước khi nghe câu trả lời của em, anh có một điều này muốn nói."

“Kyou-chan, em…”

"Anh yêu Hikari. Trước đây, bây giờ, và mãi mãi về sau, tình yêu đó sẽ không bao giờ thay đổi. Vậy nên, chúng mình hãy làm lại từ đầu nhé!”

"Không... không thể được nữa rồi Kyou-chan... Em đã phản bội Kyou-chan rồi. Em đã làm tổn thương trái tim của Kyou-chan - người luôn nói yêu em. Vì thế... em không còn tư cách để ở bên cạnh Kyou-chan nữa."

"Anh không quan tâm đến tư cách chi cả. Ngay từ đầu Hikari đã thành thật nói với anh rằng em đang thích một người khác rồi mà. Hơn nữa, bây giờ em có còn nghĩ đến Kase nữa không?"

"Không!!! Giờ em đã nhận ra rằng mình đã sai lầm thế nào khi có những ý nghĩ như vậy về Kase-kun."

"Vậy thì, nếu em vẫn còn nghĩ về anh, hãy đền bù cho anh đi! Hãy yêu anh nhiều hơn nữa! Anh không cần em phải hối lỗi, chỉ cần nói lời yêu anh sao cho anh có hiểu được, vì anh sẽ nói với em rằng anh yêu Hikari còn nhiều hơn thế nữa. Vậy nên từ giờ hãy luôn ở bên anh nhé, anh yêu em rất nhiều, Hikari."

Hikari, mắt ngấn lệ, không kìm lòng được nữa, nức nở lao vào ngực tôi.

"Kyou... em xin lỗi. Em sẽ dành cả đời này để chuộc lỗi. Em sẽ nói yêu anh nhiều hơn trước, sẽ chứng minh tình yêu của em bằng hành động của mình. Em thề sẽ không bao giờ phản bội anh nữa. Vì vậy, xin anh hãy tha thứ cho em..."

"Chẳng phải mọi chuyện với hắn ta đã kết thúc trước cả khi bắt đầu sao, nên anh tha thứ cho em. Nhưng nếu sau khi bị cướp mất rồi em mới quay về nói lời xin lỗi, thì anh cũng khó xử lắm đấy."

“Cảm ơn anh, Kyou-chan, ehehe.”

“Anh yêu em, Hikari.”

“Vâng, em cũng yêu anh, Kyou-chan…”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Và thế là tôi và Hikari đã trở lại làm người yêu của nhau như trước.

Tôi nghe nói nhà Kase đã chuyển đi nơi khác sau đó. Gây rắc rối cho cả bố mẹ, không biết cuộc đời hắn rồi sẽ ra sao nữa. Người ta vẫn bảo mấy thằng ngu chưa chết đi thì chưa sửa được mình mà. Có lẽ tốt hơn hết là hắn nên từ bỏ đi, đầu thai mà làm lại từ đầu, biết đâu lại tốt cho chính hắn cũng nên.

Dù sao thì, sau chuyện này chắc tôi sẽ chẳng bao giờ nghĩ về hắn ta nữa đâu.

Tự làm tự chịu. Đáng đời!

------HẾT------

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bài học rút ra là muốn đến với người mới thì hãy chia tay đàng hoàng với người cũ, đừng có đi NTR <(“). Biết đâu sau này còn kịp quay xe <(“)