Không được, cô muốn trực tiếp gặp Thẩm Mặc một chút. Đáy mắt tràn đầy sự kiên quyết mà từ trước đến giờ chưa từng thấy, Nguyễn Băng rốt cuộc cũng quyết định, hôm sau sẽ đến công ty tìm Thẩm Mặc.
Đầu tiên, cô cần chuẩn bị một chút. Quan trọng nhất là, chuẩn bị quần áo tử tế cho mình. Nhìn xuống chiếc áo khoác to tướng khoác hờ trên người, bên dưới là cái quần rộng chỉ mấy chục tệ, Nguyễn Băng chuyển hướng bước vào một trung tâm thương mại lớn, đây cũng là trực thuộc Thẩm thị, trung tâm thương mại này là nơi được giới trẻ ưa chuộng, cô mới có hai mươi lăm tuổi, cũng được xem như trẻ tuổi nhỉ.
Mặc dù đã gần hết tháng 10, nhưng thành phố A vẫn có chút nóng, trung tâm thương mại này có điều hòa nên nhiệt độ khá thấp. Nguyễn Băng đi vào được một lúc thì cảm thấy bụng đau. Cô nhịn đau, đi dạo qua mấy cửa hàng cao cấp, nhưng bỗng nhiên cảm thấy một dòng ấm ấm tràn ra giữa hai chân. Hỏng rồi, bác sĩ hình như có nói, sau khi lấy trứng ra, có thể sẽ hơi đau, còn có khả năng bị chảy máu.
Hay là đi về trước đã.
Vừa quay người, cô lại thấy hai người thân mật đang đi tới.
Là chồng cô, Thẩm Mặc, ôi, thật đúng dịp, hơn nữa không ngờ anh ta đã đổi bạn gái.
Thẩm Mặc trong bộ âu phục thẳng thớm, cáo ráo, gương mặt khôi ngô tuấn tú, đôi mắt lạnh lùng nhưng thâm thúy, lúc nhìn người khác cảm thấy nặng nề, làm người ta thấy như có một áp lực vô hình.
Người phụ nữ bên cạnh anh ta thì duyên dáng, mềm mại kéo cánh tay anh ta, cô ta mặc bộ váy màu đỏ rượu, dáng người yểu điệu, lả lướt, mái tóc dài lượn sóng, mặt mũi vừa có ý vị của người phương Đông, lại vừa có cả nét của người phương Tây, thực sự rất hấp dẫn.
Ánh mắt mờ mịt của Nguyễn Băng lập tức lạnh xuống.
Thẩm Mặc cũng hơi kinh ngạc một chút, anh ta không nghĩ sẽ bị người phụ nữ này “bắt gặp” ở tình huống như vậy, đúng là đã tốn không ít tâm tư nhỉ?
Thẩm Mặc lướt ánh mắt qua khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt của Nguyễn Băng, nhớ lại trước đó cô đã gọi điện nói đến chuyện thụ tinh trong ống nghiệm, giọng châm chọc nói: "Vì địa vị, Nguyễn tiểu thư, cô đúng là biết cách."
Rõ ràng anh ta rất lịch sự như một quý ông với bạn gái, vậy mà với cô lại lạnh lùng chê trách.
Ánh mắt Nguyễn Băng càng trở nên lạnh lùng, đôi bàn tay buông bên người từ từ nắm chặt lại: "Chồng, em có lời muốn nói."
Những lời cô vừa nói như thể ném xuống một quả lựu đạn vậy, lập tức tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về chúng tôi.
Đọc đầy đủ truyện chữ Ông Xã, Lần Này Là Thật!, truyện full Ông Xã, Lần Này Là Thật! thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Ông Xã, Lần Này Là Thật!